Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 682: Hai bên đấu súng

Tiến vào quán trà, Thẩm Đống nhìn thấy Kusakari Kazuo.
Khí thế mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén, toàn thân tản ra một loại khí phách duy ngã độc tôn.
Đây là cảm giác đầu tiên mà Kusakari Kazuo cho Thẩm Đống thấy.
"Thẩm tiên sinh, rất vui được gặp ngài."
Kusakari Kazuo đứng dậy, mỉm cười nói.
Thẩm Đống nói: "Ta nghe nói Yakuza vẫn luôn là xã đoàn lớn nhất Đông Doanh Quốc. Từ khi Kusakari Kazuo tiên sinh nhậm chức, đã tiến hành cải cách mạnh mẽ, làm cho Yakuza gắn kết mạnh mẽ hơn, làm ăn cũng theo đó lan rộng khắp Châu Á. Hạ Quốc có câu nói là muốn chạy nhanh, phải dựa vào đầu xe. Yakuza có thể có người như ngài lãnh đạo, quả nhiên như hổ thêm cánh."
"Thẩm tiên sinh quá khen rồi."
Kusakari Kazuo cười ha ha nói: "Ta già rồi, tương lai là của thanh niên các ngươi. Nhất là Thẩm tiên sinh tuổi còn trẻ đã có thể trở thành phú hào siêu cấp tài sản mười tỷ, so với ngài, chút thành tích này của ta thật sự không đáng kể tới."
Hai người thổi phồng lẫn nhau một phen, rồi tự ngồi xuống.
Thẩm Đống không nói nhảm nữa, hắn hỏi thẳng: "Kusakari tiên sinh, ta rất muốn biết băng Tam Liên cho ngài chỗ tốt gì để ngài đích thân tới Đài Loan."
Kusakari Kazuo nói: "Thị trường. Băng Tam Liên đáp ứng chỉ cần giết chết Thiên Địa Minh thì việc làm ăn của Yakuza chúng ta có thể thông suốt trên địa bàn của bọn họ."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Ngài sẽ không thật sự tin tưởng băng Tam Liên đấy chứ? Toàn bộ Đài Loan cũng không đủ cho băng Tam Liên ăn, vậy mà ngài còn muốn đoạt thức ăn từ miệng bọn họ, không khỏi cũng quá khó hiểu."
Kusakari Kazuo nói: "Có phải là hay không không quan trọng, quan trọng là đồ đã bán đi. Thẩm tiên sinh, ta biết thế lực của ngài Hồng Kông rất lớn. Nếu ngài nguyện ý hợp tác với Yakuza, ta cam đoan lợi nhuận ròng một năm của ngài ít nhất phải hai tỷ đô la Hồng Kông."
Thẩm Đống nói: "Buôn lậu?"
Kusakari Kazuo gật đầu, nói: "Toàn bộ cảng Tân Giới đều do ngài định đoạt. Ngài chỉ cần giơ tay lên, hai tỷ đô la Hồng Kông tuyệt đối không có vấn đề gì."
Hai cảng lớn ở Hồng Kông là cảng Cửu Long và cảng Tân Giới.
Cổ đông của cảng Cửu Long ngoại trừ Bao Thuyền Vương ra, còn hơn mười vị cổ đông khác, muốn một tay che trời trong hội đồng quản trị, Bao Thuyền Vương căn bản không làm được.
Còn cảng Tân Giới thì khác, hoàn toàn do Thẩm Đống làm chủ.
Nếu hắn mở ra một lỗ hổng, để cho thuyền của Yakuza cập bến vào cảng Tân Giới, đủ để cho Yamada đạt được lợi ích khó có thể tưởng tượng.
Không nói cái khác, chỉ riêng việc bán ma túy, đã có thể kiếm được đầy bồn đầy bát.
Thẩm Đống cười nói: "Chuyện gì cũng không làm, có thể lấy được hai tỷ đô la Hồng Kông, quả thực rất hấp dẫn. Đáng tiếc, Thẩm Đống ta vất vả lắm mới rời khỏi Hồng Hưng, thật sự không muốn làm mấy chuyện rơi đầu này nữa."
Kusakari Kazuo biến sắc, nói: "Nói như vậy, Thẩm tiên sinh không muốn hợp tác với Yakuza chúng ta?"
Thẩm Đống uống một ngụm cà phê, nói: "Kusakari tiên sinh, ngài mời ta ra ngoài uống cà phê, thật sự vì muốn bàn chuyện hợp tác với ta ư?"
Kusakari Kazuo nhíu mày nói: "Ngươi có ý gì?"
Thẩm Đống nói: "Nếu ta đoán không sai, ngươi hẹn ta ra đây là muốn giết ta phải không?"
Trong lòng Kusakari Kazuo chấn động, nhưng trên mặt vẫn điềm nhiên như không, nói: "Thẩm tiên sinh, xem ra ngài có chút hiểu lầm với ta rồi."
Thẩm Đống nhìn hắn ta một cái thật sâu, nói: "Hy vọng chỉ là hiểu lầm. Kusakari tiên sinh, ta không thích ma túy, nhưng là cực kỳ thích ô tô và sản phẩm điện tử. Chúng ta có thể hợp tác ở hai phương diện này, ngài cảm thấy thế nào?"
Kusakari Kazuo trầm ngâm nói: "Ngài có thể ăn được bao nhiêu?"
Thẩm Đống nói: "Một năm hai ba trăm ngàn chiếc xe hơi, hẳn là không có vấn đề gì. Về phần các sản phẩm điện tử như TV, máy ghi âm, máy chơi game, máy quay phim, điện thoại, máy ảnh... ngài có bao nhiêu, ta sẽ lấy bấy nhiêu. Giá cả tuyệt đối có thể khiến ngài hài lòng."
Ở Đông Doanh, giá một chiếc xe hơi rẻ hơn 70% so với Hồng Kông.
Nếu là Kusakari Kazuo có thể sản xuất ô tô, để Thẩm Đống đi tiêu thụ, một chiếc ba mươi vạn xe, bọn họ ít nhất có thể kiếm được mười lăm vạn.
Kusakari Kazuo nói: "Chỉ riêng Hồng Kông hẳn là ăn không vô nhiều thứ như vậy, ngài muốn bán ở đâu, nội địa hay là Đông Nam Á?"
Thẩm Đống cười nói: "Chuyện này ngài không cần lo. Tóm lại, ngài hợp tác buôn lậu ô tô và sản phẩm điện tử với ta, tuyệt đối sẽ không kiếm ít hơn ma túy."
Kusakari Kazuo nói: "Ta cần suy nghĩ kỹ một chút. Trong vòng ba ngày, nhất định sẽ cho ngài câu trả lời thuyết phục."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Hy vọng có thể nhanh chóng nghe được tin tức tốt của ngài."
Hai người tâm tư khác nhau, bưng ly lên chạm một cái, uống hết cà phê bên trong.
Rời khỏi quán cà phê, sắc mặt Thẩm Đống trở nên tối sầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận