Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 390: Gặp Morris

Chương 390: Gặp Morris
Đồng thời, Thẩm Đống cũng hiểu, sở dĩ Tưởng Thiên Sinh đầu tư cho mình năm trăm triệu đô la Hồng Kông, chẳng qua là để rửa sạch hiềm nghi mà thôi.
Lên xe, Lý Kiệt nói: "Đống ca, ta thấy Aix xanh mặt rời đi. Có vẻ hai người nói chuyện không tốt lắm."
Thẩm Đống khoát tay nói: "Không phải không tốt, mà là vô cùng kém. Aix chính miệng nói cho ta biết, là Trần Diệu ra giá tám triệu đô la mua cái mạng này của ta."
"Đệt."
Thiên Dưỡng Sinh giận tím mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Để ta gọi điện thoại cho Tiểu Trang, bảo hắn xử lý Trần Diệu."
Lý Kiệt nói: "Trần Diệu cùng lắm chỉ là người phát ngôn của Tưởng Thiên Sinh mà thôi. Cho dù giết Trần Diệu cũng vô ích. Chỉ cần Tưởng Thiên Sinh không chết thì vẫn có Lý Diệu, Vương Diệu, Trương Diệu."
Thiên Dưỡng Sinh lạnh lùng nói: "Vậy giết luôn Tưởng Thiên Sinh."
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, nói: "Ám sát không được, muốn giết phải giết một cách quang minh chính đại."
Lý Kiệt nói: "Chúng ta không có chứng cứ. Chỉ dựa vào lời của Aix thì không cách nào động vào Tưởng Thiên Sinh được. Dù sao người ra mặt là Trần Diệu, không phải hắn."
Ánh mắt Thẩm Đống lóe lên: "Ta chỉ cần tìm ra chứng cứ Trần Diệu muốn giết ta là được. Ai cũng biết Trần Diệu là người của Tưởng Thiên Sinh, ta sẽ lợi dụng cơ hội này thoát ly khỏi Hồng Hưng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là chuyến đi Đăng Tháp Quốc lần này có thể toàn thắng. Đi, đi tìm A Hào."
Nửa giờ sau, ba người Thẩm Đống gặp Tống Tử Hào.
Trên mặt Tống Tử Hào mang theo vẻ kích động, nói: "Đống ca, nói cho ngươi một tin tức tốt. Dựa theo ý của ngươi, thị trường chứng khoán vừa bắt đầu phiên giao dịch, chúng ta đã dùng một tỷ rưỡi đô la Mỹ thu mua hơn ba mươi công ty lớn, đòn bẩy gấp mười lần. Phiên giao dịch vừa mới nghỉ, chúng ta đã kiếm lời được tám trăm triệu đô la Mỹ."
Vẻn vẹn dùng thời gian một buổi trưa đã kiếm lời được tám trăm triệu tròn, quả thực so với cướp ngân hàng còn nhanh hơn, Tống Tử Hào không vì hào hưng phấn mà nhảy dựng lên vì hắn ta đang vô cùng kiềm chế bản thân.
Phải biết rằng, đây là tám trăm triệu triệu đô la Mỹ, tương đương với sáu tỷ đô la Hồng Kông.
Thẩm Đống nói: "Không vội, đây mới chỉ là bắt đầu. A Hào, hôm qua ngươi nói Aix có một đối thủ một mất một còn đúng không?
"Đúng vậy."
Tống Tử Hào gật gật đầu, nói: "Đối thủ một mất một còn của Aix là gia tộc Mafia Morris, nghe nói người đứng đầu của gia tộc bọn họ chết trong tay Aix. Chỉ là con người Aix gian xảo như cáo, thế lực lại lớn hơn Morris, nên lúc này gia tộc Morris mới không thể không nén giận. Đống ca, ngài muốn mượn đao giết người à?"
Thẩm Đống nói: "Lần đàm phán này cực kỳ không thuận lợi, Aix vẫn tuyên bố sẽ cho người tới giết ta. Người đời vẫn hay nói tiên hạ thủ vi cường đấy thôi, ta định ra tay giết chết Aix."
Tống Tử Hào nói: "Muốn gia tộc Morris phối hợp, ngài nhất định phải để bọn họ thấy ngài nắm chắc xử lý được Aix. Nếu không, bọn họ chắc chắn sẽ không mạo hiểm đâu."
Trong con ngươi Thẩm Đống hiện lên sự sáng suốt, hắn nói: "Gia tộc Morris có đồng ý hay không không quan trọng, quan trọng là phải làm cho Aix tin tưởng gia tộc Morris động thủ với hắn. Như vậy đi, ta đến gia tộc Morris một chuyến, tự mình đàm phán chuyện này. Chỉ cần Aix biết ta đi gặp Morris, tin tưởng hắn nhất định sẽ sinh lòng nghi ngờ."
Trong lòng Tống Tử Hào khẽ động, nói: "Aix có một đứa con trai tên là Clarkee Aix, năm nay mười chín tuổi, là một hoa cậu ấm ăn chơi điển hình."
Thẩm Đống nói: "A Hào, ngươi lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Trang và Trần Huy, điều bọn họ tới New York. Sau đó bảo bọn họ chờ bên ngoài, đừng đến gặp chúng ta."
Cho dù dùng mông nghĩ, Thẩm Đống cũng có thể nghĩ ra bên ngoài chắc chắn không thiếu người giám thị mình.
Tiểu Trang và Trần Huy tương đương với cọc ngầm của hắn, tuyệt đối không thể bại lộ.
Tống Tử Hào nói: "Đã hiểu!"
Buổi chiều, thị trường chứng khoán vừa mới bắt đầu tăng lên không ít, nhưng nửa tiếng đồng hồ trước khi khóa phiên giao dịch lại giảm mạnh, chênh lệch cả ngàn dặm.
Chỉ trong một ngày, Thẩm Đống đã kiếm lời được một tỷ hai đô la Mỹ.
Hắn bây giờ rốt cục hiểu được vì sao những đại phú hào Đăng Tháp Quốc kia lại thích chơi cổ phiếu đến vậy, kiểu phương thức tiền sinh tiền thế này thật sự là đủ đơn giản và kích thích.
Sáng hôm sau, Tiểu Trang và Trần Huy đến New York.
Thẩm Đống để bọn họ nghỉ ngơi thật tốt, còn mình thì đi thẳng đến trang viên Morris.
"Morris tiên sinh, cảm ơn ngài rất nhiều vì đã gặp ta."
Nhìn Pod Morris ngồi đối diện, Thẩm Đống mỉm cười nói.
Pod Morris là tộc trưởng gia tộc Morris, năm nay chỉ mới ba mươi bốn tuổi, tướng mạo tuấn tú, sáng sủa, khí chất nho nhã.
Nếu vô tình gặp được bên ngoài, Thẩm Đống tuyệt sẽ không nghĩ đến hắn ta là một trong tứ đại thủ lĩnh Mafia.
Pod Morris thản nhiên nói: "Thẩm tiên sinh, nếu như ta đoán không sai, hẳn là ngươi muốn mượn tay gia tộc Morris chúng ta giúp ngươi đối phó Aix, đúng chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận