Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 578: Rượu đỏ nào tốt nhất

Rất nhanh, đoàn người đã đi đến biệt thự của Thẩm Đống.
Âu Vịnh Ân dẫn Giản Áo Vĩ đi vào hầm cất giữ rượu đỏ.
Các kệ rượu chứa đầy những loại rượu vang đỏ cao cấp, bao gồm cả rượu Medusa của Conti Winery, rượu vang trắng của Dikin Winery, loại rượu cực mạnh từ Sandra vân vân.
Mỗi một loại rượu đỏ đều có giá trị mấy vạn đô la Mỹ thậm chí hơn mười vạn đô la Mỹ, Giản Áo Vĩ đã phải trợn mắt ngoác mồm khi thấy chúng.
"Trời ạ, các ngươi cũng quá xa xỉ rồi." Giản Áo Vĩ kinh hô.
Âu Vịnh Ân cười nói: "Ta với Hân Hân, Thu Đề đều thích uống rượu đỏ, Thẩm Đống liền sai người đi mua tất cả các loại rượu vang đỏ cao cấp về đây."
Giản Áo Vĩ nói: "Hắn thật sự là thương các ngươi." "
Âu Vịnh Ân gật đầu, nói: "Đúng vậy. Ngoại trừ rượu đỏ ra, Đống ca còn tặng cho chúng ta mỗi người hơn mười kiện châu báu, đồ trang sức, giá trị đều vượt qua hơn trăm triệu đô la Hồng Kông."
Giản Áo Vĩ cười nói: "Có thể vì các ngươi mà tiêu xài nhiều tiền như vậy, cái tên này đúng là rất hào phóng. Nhìn thấy ngươi hạnh phúc như vậy, ta cũng yên tâm."
Âu Vịnh Ân nói: "Cha nuôi, yên tâm đi, hắn đối với ta tốt vô cùng. Hân Hân cùng Thu Đề cũng đều rất hiền lành, dường như không có chút rào cản nào ngăn cách giữa chúng ta."
Giản Áo Vĩ nói: "Vậy thì tốt. Chỉ có quá nhiều rượu ngon đến như vậy, ta cũng không biết nên chọn loại nào."
Âu Vịnh Ân hì hì cười nói: "Không dễ gì mới có cơ hội mời cha nuôi đến đây chơi, đương nhiên là uống loại tốt nhất rồi. Chai rượu vang đỏ Mussi cao cấp kia mỗi năm chỉ sản xuất 50 chai, một chai có giá ba vạn đô la Mỹ, buổi tối hôm nay chúng ta sẽ uống nó."
Giản Áo Vĩ chần chờ nói: "A Đống sẽ không trách ngươi chứ?"
Âu Vịnh Ân nói: "Hắn không có hứng thú với rượu vang đỏ, làm sao có khả năng trách ta? Còn Hân Hân cùng Thu Đề, thì lại càng không."
Giản Áo Vĩ gật đầu, nói: "Vậy thì tốt. Ha ha, ngày hôm nay ta thực sự được hưởng phúc rồi, có thể uống loại rượu vang tốt nhất thế giới. Nói thật, ta cũng chỉ là nghe nói qua loại rượu vang này, nhưng chưa từng được thưởng thức."
Âu Vịnh Ân nói: "Vậy thì lấy thêm mấy chai mà người chưa từng uống nữa đi."
Hai người chọn ra bốn bình rượu đỏ cao cấp, lúc này mới rời đi ra khỏi hầm rượu, đi đến phòng khách.
Giản Áo Vĩ vẫn cảm thấy có chút không thích hợp, liền nói với Thẩm Đống: "A Đống, chúng ta có phải là quá tham không?Một lúc lấy ra bốn bình rượu đỏ cao cấp thế này."
Thẩm Đống nhún vai, nói: "Cái kia hầm rượu không có bất cứ quan hệ gì với ta,cho dù ngài có lấy hết ra uống, ta cũng không ngại. Những thứ này đắt như ma, nhưng lại khó uống muốn chết. Ta thật sự không biết tại sao các ngươi lại thích uống chúng như thế?"
Giản Áo Vĩ bất đắc dĩ nói: "Ngươi thật sự nên đi học cách thưởng thức rượu vang đỏ đi.”
Thẩm Đống chỉ vào Mao Đài trên bàn nói, nói: "Đây mới là thứ mà ta yêu nhất, vị ngon hơn bất cứ loại rượu vang đỏ nào trên đời."
Lý Hân Hân cười nói: "Giản thúc, ngài nói với lão công ta về rượu vang đỏ chỉ như đàn gảy tai trâu thôi. Ở trong lòng của hắn, một bình rượu đỏ mười vạn đô la Mỹ khả năng cũng không bằng loại rượu pha 12 đô la Hồng Kông đâu."
"Xì xì "
"Ha ha ha "
Nghe thấy Lý Hân Hân nói, tất cả mọi người không nhịn được mà cười to.
Thẩm Đống không vui nói: "Lý Hân Hân, lá gan của cô càng lúc càng lớn. Chờ bọn họ đi rồi, ta sẽ cho cô biết cái giá phải trả nặng nề như thế nào."
Lý Hân Hân hiểu ý của Thẩm Đống, trong nháy mắt mặt mũi đỏ ửng, lẩm bẩm nói: "Ta mới không sợ ngươi đấy."
Thu Đề nói: "Được rồi, chúng ta tới làm món ăn đi. Mọi người có ai muốn thể hiện tài năng nấu nướng hay không?"
Giản Áo Vĩ nhấc tay kêu lên: "Để ta làm bò bít tết."
Âu Vịnh Ân cười nói: "Mọi người hôm nay đúng là có lộc ăn nha, cha nuôi ta làm bò bít tết, còn ngon hơn bếp trưởng cao cấp làm."
Giản Áo Vĩ vội vàng nói: "Vịnh Ân, đừng nên quá khoác lác. Nếu như ăn không ngon, thì ta sẽ mất mặt lắm đấy."
Thẩm Đống nói đùa: "Không sao hết. Cho dù ngài làm không ngon, chúng ta cũng sẽ nói là ngon. Tôn trọng người già, đạo lý này chúng ta vẫn là hiểu được."
Giản Áo Vĩ trừng mắt lên, nói: "A Đống, ngươi nói rõ ràng với ta, ai là người già chứ? Ngươi có nhìn thấy người già nào như thế này không?"
"Ha ha ha ha "
Bên trong phòng khách lại lần nữa truyền đến một trận tiếng cười.
Rất nhanh, mọi người cùng nhau thể hiện tài nấu nướng của mình, một bữa ăn tối thịnh soạn đã hoàn thành.
Thẩm Đống rót cho mình một chén Mao Đài, nhìn thấy tất cả mọi người đều uống rượu đỏ, không khỏi nhíu mày, nói: "Bành tiên sinh, quên đi, ta vẫn nên gọi ngươi Bành ca đi. Một mình ta uống rượu pha như này có hơi ngại, ngươi có thể uống cùng ta chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận