Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 157: Biết trước kịch bản rất sướng

Chương 157: Biết trước kịch bản rất sướng
Thẩm Đống không biết cũng không quan tâm câu chuyện của thế giới này có phát triển giống như trong phim hay không.
Bây giờ hắn chỉ suy nghĩ mình có thể đạt được cái gì từ trong đó.
Đầu tiên là ba thủ hạ của Trần Quốc Trung vì giúp hắn ta chăm sóc con gái nên gạt hắn ta trộm Vương Bảo không ít tiền.
Bây giờ số tiền này hẳn là nằm ở trong xe của A Nhạc.
Tiếp theo sau khi Vương Bảo chết, làm sao kiếm được tiền và địa bàn của hắn ta.
Phải biết rằng người này làm đại lão của Trung Nghĩa Tín hơn mười năm, lợi nhuận hàng năm chỉ dựa vào ma túy có thể vượt qua hơn một trăm triệu, khẳng định là vô cùng giàu có.
Thẩm Đống suy nghĩ một lúc lâu, đứng dậy nói: "A Kiệt, A Sinh, đến Tây Cống với ta."
"Vâng!"
Lý Kiệt và Thiên Dưỡng Sinh lập tức đi theo hắn ra ngoài.
Trên đường đến Tây Cống, Thẩm Đống bảo thám tử tư giao ảnh chụp Mã Quân, Hoa ca và ba thủ hạ A Nhạc, A Sâm, Hoa ca cho hắn, đồng thời tra rõ biển số xe của A Nhạc.
Bất kể thế nào, Thẩm Đống quyết định lấy số tiền trong cốp xe của A Nhạc trước.
Thẩm Đống đến một quán cà phê ở Tây Cống, liếc mắt một cái đã thấy được người trẻ tuổi ngồi ở vị trí số 8.
Liệu thám tử tư điều tra có hiệu quả nhanh như vậy à?
Hay người này chỉ là một người bình thường?
Thẩm Đống mang theo một chút nghi vấn, hắn ngồi đối diện người trẻ tuổi.
Người thanh niên nhìn hắn một cái, hỏi: "Thẩm Đống, Thẩm tiên sinh phải không?"
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Đúng."
Người thanh niên lấy từ trong túi ra sáu tấm ảnh và một tấm ảnh xe, đưa cho Thẩm Đống, nói: "Đây là thứ ngài muốn."
Thẩm Đống nhận lấy, nhìn thoáng qua ảnh, nói: "Người anh em, quý danh của ngươi là?"
Thám tử tư nhướng mày, nói: "Ta tên Mạnh Ba."
"Mạnh Ba?"
Thẩm Đống hơi sửng sốt.
Cái tên này đối với Thẩm Đống không xa lạ gì.
Trong bộ phim "Thợ săn đô thị", Mạnh Ba là một thám tử tư cao cấp, năng lực không tệ, hơn nữa gan lớn lại thận trọng, là một nhân vật vô cùng nổi tiếng ở Hồng Kông.
Thẩm Đống thu hồi ảnh, nói: "Cảm ơn, hiệu suất của ngươi rất nhanh."
Mạnh Ba cười ha hả, lại lấy ra một phần tài liệu, nói: "Đây là ta tặng ngài. Nghe nói vị cảnh sát kia sắp về hưu rồi, Mã Quân mới nhậm chức là một người cứng rắn, ngươi phải cẩn thận."
Nói xong, Mạnh Ba đứng dậy rời đi.
Thẩm Đống xem tài liệu, tất cả đều là tài liệu về cảnh sát trong cục cảnh sát Tây Cống, vô cùng chi tiết, hắn thở dài: "Đúng là nghề nào cũng có trạng nguyên cả."
Lý Kiệt nói: "Người này nhìn qua cười nói vui vẻ, nhưng ta ngửi thấy mùi máu tanh trên người hắn."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Nếu hắn không có chút bản lĩnh, chỉ sợ cỏ trước mộ cũng dài tới ba thước rồi. Đi thôi, chúng ta đi tìm xe của A Nhạc."
Thiên Dưỡng Sinh tò mò hỏi: "Đống ca, tại sao phải đi tìm xe của hắn?"
Thẩm Đống cười nói: "Bọn họ trộm tiền của Vương Bảo, chưa sung công vẫn đang để trong cốp xe của A Nhạc. Đây không phải là một con số nhỏ."
Thiên Dưỡng Sinh nói: "Mẹ kiếp, hóa ra bọn họ là hắc cảnh."
Thẩm Đống nói: "Không phải như vậy. Trần Quốc Trung nhận nuôi một đứa con gái nằm vùng, đứa bé này có bệnh, bọn họ muốn dùng số tiền này để nuôi đứa bé."
Lý Kiệt nhíu mày, nói: "Đống ca, hay là chúng ta đừng động đến số tiền này nữa."
Thiên Dưỡng Sinh phụ họa: "Đúng vậy. Lấy số tiền này rồi vậy bệnh của cô bé kia phải làm sao đây."
Hai người này tuy rằng giết người như ngóe, nhưng bọn họ vẫn có điểm mấu chốt.
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Hai người thật tốt bụng. Nhưng các người cảm thấy Vương Bảo sẽ bỏ qua cho bọn họ sao? Nếu bọn họ chết, số tiền này còn có thể dùng cho đứa nhỏ ư? Yên tâm đi, mặc kệ Vương Bảo và Trần Quốc Trung ai thắng ai thua, ta sẽ bảo chị dâu các người lấy danh nghĩa từ thiện chăm sóc tốt cho cô gái kia."
Thiên Dưỡng Sinh và Lý Kiệt nhìn nhau cùng thở phào nhẹ nhõm.
Nửa giờ sau, Lý Kiệt ăn mặc như nhân viên quản lý, đi vào bãi đỗ xe ngầm của cục cảnh sát Tây Cống, rất nhanh đã tìm được biển số xe của A Nhạc.
Chỉ mất ba phút, Lý Kiệt liền mở cốp xe của A Nhạc ra, quả nhiên thấy bên trong có một cái túi xách lớn màu đen.
Kéo khóa nhìn một chút, bà mẹ nó, bên trong toàn là tiền.
Ước tính sơ lược ít nhất phải ba mươi triệu đô la Hồng Kông.
Lý Kiệt mang theo túi xách lớn, công khai rời khỏi bãi đỗ xe ngầm của cục cảnh sát.
Trở lại xe, Lý Kiệt nói: "Anh Đống, thành công rồi."
Thẩm Đống nhận lấy túi xách, nhìn thoáng qua số tiền bên trong, cười nói: "Đúng là một mùa bội thu."
Lý Kiệt hỏi: "Anh Đống, bước tiếp theo chúng ta làm gì?"
Trong con ngươi Thẩm Đống hiện lên một tia trí tuệ, nói: "Xem náo nhiệt."
Trong phim, Mã Quân một mình mang theo tiền, giết chết hai vị cao thủ A Tích và Vương Bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận