Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 835: Khó mà phân biệt

Taku trầm ngâm: "Thẩm Đống không chắc liệu có phải chúng ta đã bắt cóc em vợ của hắn hay không, chỉ cần ngày mai lấy được tiền thì nhanh chóng thả người. Hội trưởng Daichi, ngươi nhớ đối xử tốt với thằng nhỏ một chút."
Daichi gật đầu: "Hiểu rồi."
Taku nói: "Thế ta đi trước."
Daichi: "Mitsui-kun, ngài phải cẩn thận. Chuyện gì Thẩm Đống cũng dám làm đấy."
Sau khi Taku vừa lên xe rời đi, thì sắc mặt của Daichi cũng dần trở nên u ám.
Oyamada Tsukasa nhanh chóng chạy xe đến trước mặt hắn ta và nói: "Mời hội trưởng Daichi lên xe."
Daichi mở cửa bước vào.
Trên đường đi, hắn ta liên tục cau mày: "Sao Thẩm Đống lại để ý đến ngươi."
Oyamada Tsukasa cũng thấy buồn bực: "Không biết, nhưng ta dám chắc đấy là lần đầu bọn ta gặp nhau."
Daichi nói: "Thẩm Đống có phát hiện ra điều gì không nhỉ?"
Oyamada Tsukasa: "Không thể. Trừ khi đám người do ngài huấn luyện có kẻ làm phản."
Daichi nói: "Ta rất tin tưởng bọn họ, giờ thì chúng ta gặp phải rắc rỗi nữa rồi."
Oyamada Tsukasa: "Rắc rối gì?"
Daichi đáp: "Kế hoạch ban đầu là để Mitsui Yosuke đến Hong Kong, sau đó chúng ta sẽ giết chết Hải Viễn để khiến hai người họ đánh nhau. Nhưng bây giờ đã xuất hiện một tình huống khác, kẻ tên Thẩm Đống này quá ngang ngược. Hắn đã cảnh báo ta và Taku rằng nếu thằng nhóc kia có chuyện gì thì hắn cũng sẽ lấy mạng của hai ta."
Oyamada Tsukasa sửng sốt: "Nghĩa là sao?"
Daichi đáp: "Nghĩa là, cho dù người bắt cóc có là ai đi nữa thì hắn cũng sẽ đổ lên đầu ta và Taku. Thà giết lầm còn hơn bỏ sót."
Oyamada Tsukasa nghe thấy thế thì giận run: "Tên Thẩm Đống này quá vô lý. Thế chúng ta phải làm gì bây giờ?"
Daichi thấp giọng: "Phải làm thế nào thì cứ làm cái đã. Chỉ cần có thể giết chết Yosuke Mitsui, ta sẵn sàng trả bất cứ cái giá nào."
Ở phía bên kia, Thẩm Đống nhắm mắt lại, hình ảnh của Oyamada Tsukasa dần hiện lên trong đầu hắn.
Tài xế của Daichi Fujitani sở hữu sức mạnh có thể tương đương với Hóa Kính, nhưng vì sao không xuất hiện trong trận đấu võ lúc trước.
Chẳng lẽ là vì Daichi không nhìn thấy tài năng?
Không thể nào.
Một người phụ trách ở hiệp hội karate thì Daichi vẫn chưa già đến mức lòa mắt như vậy.
"Chồng, ngươi đang suy nghĩ gì thế?" Hải Đường hỏi.
Thẩm Đống mở mắt ra và nói: "Người tài xế Oyamada Tsukasa có vấn đề."
Hải Đường ngơ ngác: "Vấn đề gì?"
Thẩm Đống nói: "Hắn là một cao thủ hàng đầu không thua kém gì Hạ Hầu Vũ. Nhưng một người như thế sẽ sẵn sàng ngồi yên làm tài xế cho Daichi sao?"
Hải Đường nói: "Ngươi có nhìn lầm không?"
Thẩm Đống đáp: "Trên đời này, chỉ có cao thủ Hóa Kính mới có thể đe dọa ta. Trước khi đi, ta bảo A Kiệt rẽ trái là để xác nhận về Oyamada Tsukasa. A Viễn bị bắt cóc, có lẽ không đơn giản như chúng ta tưởng tượng."
Hải Đường cau mày: "Chẳng lẽ do Oyamada Tsukasa làm?"
Thẩm Đống lắc đầu: "Bây giờ chưa chắc được, điều duy nhất chắc chắn là chuyện này có dính dáng đến Daichi Fujutani và Mitsui Taku. Sau khi cứu được A Viễn, phái người đi theo dõi bọn họ là sẽ biết."
Lý Kiệt nói: "Đống ca, hay chúng ta dứt khoát bắt cóc Mitsui Taku đi."
Thẩm Đống: "Không cần phải vội. Hong Kong là địa bàn của chúng ta, một Mitsui Taku chẳng là gì cả. Chờ đến khi A Viễn đã an toàn thì chơi với hắn sau."
Sau khi trở về biệt thự, Âu Vịnh Ân và Thu Đề nhanh chóng ra đón bọn họ.
"Chồng, A Viễn sao rồi?" Thu Đề hỏi.
Thẩm Đống: "Ngày mai lấy tiền chuộc người về."
Âu Vịnh Ân nói: "Cảnh sát có gọi đến và hỏi tình hình của A Viễn. Chúng ta có nên báo án không?"
Thẩm Đống xua tay: "Báo án là đối phương sẽ giết con tin, A Viễn sẽ gặp nguy hiểm."
Đúng lúc này, chợt có tiếng chuông vang lên từ ngoài cửa.
Cảnh sát đến.
Người cầm đầu là bạn cũ của Thẩm Đống, Trần Gia Câu, cũng chính là một thanh tra cao cấp của sở cảnh sát trung ương.
"Ngài Trần, phô trương như thế là để làm gì vậy?" Thẩm Đống cau mày.
Trần Gia Câu sửng sốt: "Ngài Thẩm, bọn ta nghe nói bạn học Hải Viễn bị bắt cóc nên muốn đến để tìm hiểu một số chuyện."
Thẩm Đống nói: "Chuyện này bọn ta tự xử lý. Ngài Trần, phiền ngài đi cho."
Trần Gia Câu: "Ngài Thẩm, xin ngài hãy tin tưởng vào năng lực của cảnh sát, chúng ta có thể cứu Hải Viễn."
Thẩm Đống nói: "Đừng mạnh miệng với ta. Ngài Trần, nếu những tên bắt cóc bên ngoài mà thấy ngài đến biệt thự của ta thì sẽ ra tay giết con tin. Với cách làm bây giờ của các người là đang đẩy A Viễn vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc."
Trần Gia Câu: "Ngài Thẩm à, bọn chúng bắt cóc vì tiền nên chỉ cần tiền chưa có thì bọn họ cũng sẽ không làm tổn thương A Viễn."
Thẩm Đống lạnh lùng đáp: "Đừng dùng tư duy cũ đó của ngươi áp đặt lên vấn đề mới. A Kiệt, tiền ngài Trần đi."
"Vâng, Đống ca."
Lý Kiệt và một vài nhân viên an ninh đã đẩy Trần Gia Câu với những người khác ra ngoài.
Thấy hai bên đứng xô đẩy trong sân nên Âu Vịnh Ân đã lên tiếng: "Chồng, đối xử với cảnh sát như thế có ổn không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận