Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 877: Ý tưởng của Thẩm Đống (1)

Lý Hân Hân: “Đúng là có chuyện cần làm phiền đến Thẩm tiên sinh. Ngươi trả lời ta trước đi, tối nay ngươi có rảnh không?”
Thẩm Đống: “Lý hội trưởng của chúng ta đã đích thân mời thì dù không có thời gian, ta cũng sẽ dành thời gian ra cho ngươi.”
Lý Hân Hân cười hì hì: “Coi như ngươi biết điều. Tối hôm nay, chính phủ đảo Hồng Kông tổ chức một buổi đấu giá từ thiện, ngươi đi tham dự với ta được không?”
Thẩm Đống biết buổi đấu giá từ thiện này, nhằm mục đích cứu trợ những trẻ em có cuộc sống khó khăn ở châu Phi.
Còn về việc bên trong có điều gì ẩn khuất khác hay không thì hắn không rõ lắm.
Là hội trưởng của một quỹ hội từ thiện, lại còn là nhà từ thiện nữ nổi tiếng nhất đảo Hồng Kông, đương nhiên Lý Hân Hân cũng nhận được lời mời.
Điều đáng nói chính là đây cũng là một cơ hội tốt để hợp tác trong công việc và nâng cao danh tiếng của tập đoàn Đằng Phi. Cách đây một thời gian, Lý Hân Hân đã đổi tên của Quỹ từ thiện Thu Hân thành Quỹ từ thiện Đằng Phi.
Mỗi tháng, tập đoàn Đằng Phi sẽ chi ra 50 triệu đô la Hồng Kông để làm từ thiện.
Thẩm Đống âm thầm quyết định, muốn phát triển quỹ hội từ thiện Đằng Phi thành quỹ hội từ thiện số một toàn cầu.
“Có ai sẽ tham gia vào buổi đấu giá này?” Thẩm Đống tò mò hỏi.
Lý Hân Hân: “Đều là những nhân vật lớn trong giới kinh doanh, chính trị và nghệ thuật. Nghe nói sẽ có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng lên biểu diễn trên sân khấu.”
Thẩm Đống nhún vai: “Nếu có tiết mục thì phải xem, ta sẽ đi tham dự với ngươi.”
Lý Hân Hân vui vẻ nói: “Cảm ơn lão công.”
Cô biết Thu Đề không hề cảm thấy hứng thú với những buổi tụ hội trong giới thượng lưu như thế này, hắn tham gia chủ yếu là vì cô.
“A Đống, tiểu tử ngươi lại đắc tội với người ta.” Giản Áo Vĩ cầm một ly rượu vang đỏ, đi đến mỉm cười nói.
Thẩm Đống nhún vai: “Tên Buck này cao ngạo tự đại, không coi ai ra gì, chủ yếu là ta muốn cho hắn một bài học mà thôi. Hơn nữa, ta và tập đoàn tài chính Ưng Tương đã hoàn toàn không còn khả năng hòa giải, có đắc tội hay không cũng không quan trọng.”
Giản Áo Vĩ: “Cũng đúng.”
Thẩm Đống: “Giản thúc, không phải ngài thường hay nói mình không có tiền sao? Sao cũng đến buổi từ thiện này làm gì?”
Giản Áo Vĩ trừng mắt nhìn hắn một cái rồi nói: “Nếu so với ngươi thì đương nhiên ta không được tính là có tiền rồi. Nhưng mà nếu so với người khác thì cũng có chút ít tài sản.”
Thẩm Đống cười hỏi: “Vậy ngài có thích món đồ nào không?”
Giản Áo Vĩ nhấp một ngụm rượu vang đỏ, đáp: “Máy ảnh Leica của Lý Siêu Nhân.”
Thẩm Đống nhìn quanh một vòng: “Lý Siêu Nhân cũng tới? Sao ta không thấy ông ta?”
Giản Áo Vĩ: “Không phải Lý Siêu Nhân, mà con trai lớn Lý Trạch Cử của ông ta đến. Nhìn kìa, hắn đang đi về phía chúng ta.”
Thẩm Đống quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Trạch Cử vừa đi vừa gật đầu chào hỏi với những người xung quanh, đang đi về phía mình.
Thẩm Đống trong lòng vừa động, nói: “Giản thúc, là ngài sắp xếp việc này đúng không?”
Giản Áo Vĩ nhỏ giọng: “Lý Trạch Cử có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngươi, ta chỉ là người trung gian nhận được sự ủy thác từ phía bắc mà thôi.”
Thẩm Đống nhướng mày, trong con ngươi đã hiện lên một tia hiểu ra.
Lý Trạch Cử: “Xin chào Giản đại luật sư, Thẩm tiên sinh, Lý tiểu thư.”
Giản Áo Vĩ cười nói: “Đều là người quen, không cần khách khí làm gì. Hân Hân, ta dẫn ngươi đi gặp vài người cấp cao trong Hội chữ thập đỏ.”
Lý Hân Hân biết Giản Áo Vĩ cố ý muốn dẫn cô đi, gật đầu nói: “Được, cảm ơn Giản thúc.”
Hai người vừa đi thì Thẩm Đống nói: “Lý tiên sinh, có chuyện gì sao?”
Lý Trạch Cử nói thẳng: “Tam đại gia tộc chúng ta chuẩn bị liên thủ lại lần nữa để tranh đoạt cổ phần của ngân hàng Hằng Sinh. Không biết Thẩm tiên sinh có thể giúp chúng ta hay không?”
Năm ngoái, tứ đại gia tộc tung chiêu “Dương Đông kích Tây”, kết quả chẳng những thất bại mà còn bị Thẩm Đống lợi dụng cơ hội đoạt lấy cảng Tân Giới.
Hiện tại, trong tay bọn họ vẫn nắm giữ 14% cổ phần của ngân hàng Hằng Sinh, nếu thực hiện một vụ thu mua khác thì có lẽ sẽ thật sự thành công.
Nhưng mà Thẩm Đống không có ý định hỗ trợ.
Mục tiêu tiếp theo của hắn là thị trường chứng khoán Đông Doanh.
Chỉ cần kế hoạch của hắn thành công thì lợi nhuận mà Thẩm Đống có được sẽ vượt xa ngân hàng Hằng Sinh.
Dù sao thì sau khi ngân hàng Hằng Sinh trải qua một đợt tăng trưởng, tổng giá trị thị trường của ngân hàng này cũng chỉ mới đạt đến 1.2 tỷ đô la Mỹ mà thôi.
Thẩm Đống nói: “Ta sẽ không giúp các ngươi, đương nhiên càng không giúp cho ngân hàng Hằng Sinh.”
Lý Trạch Cử nhíu mày nói: “Thẩm tiên sinh, việc giành được ngân hàng Hằng Sinh sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến ngành tài chính trên đảo Hồng Kông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận