Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 826: Một hai ba (1)

Bởi vì quá nhanh nên chỉ mới lọt vào võng mạc của người xem mà thôi.
Sức mạnh kinh khủng khiến Át Bích cảm thấy trái tim mình như bị ép chặt đến mức không đập nổi. Không khí xung quanh như hóa thành bùn khiến hắn ta bị bóp nghẹn.
Quá mạnh!
Sắc mặt Át Bích thay đổi, hắn ta không dám giơ tay đỡ đòn của Thẩm Đống mà chỉ nhún chân lùi về sau.
"Không trốn được đâu."
Tốc độ của Thẩm Đống đã vượt khỏi tầm của con người từ lâu.
Cơ thể hắn thoát ẩn thoát hiện như gió, lao thẳng về phía Át Bích.
Hắn ta chẳng thể tin vào mắt mình, cho đến khi bàn tay phải của Thẩm Đống bấu vào cổ họng của hắn ta.
Hạ Hầu Vũ nhún vai: "Từ đầu đã biết kết quả ra sao."
Phong Vu Tu sung sướng: "Ta thật sự không biết não hắn nghĩ gì mà lại đi khiêu chiến Đống ca."
Trái tim Hạ Hầu Vũ đập mạnh: "A Tu, ngươi nói thử xem, nếu ba chúng ta kết hợp lại thì có thể đánh bại Đống ca không?"
Phong Vu Tu nghe thế thì thấy háo hức, bừng bừng lửa chiến: "Thử mới biết."
Trong lịch sử Kungfu, chưa bao giờ xuất hiện trược hợp ba đấu một.
Một phần là vì có quá ít cao thủ, phần còn lại là vì không ai có thể đủ mạnh đến mức cần ba võ sư mới địch lại.
Bây giờ, Kung Fu của Thẩm Đống đã đạt đến tầm bất khả chiến bại trên thiên hạ, hoàn toàn đủ điều kiện để ba người họ kết hợp với nhau.
Thẩm Đống buông cổ Át Bích ra: "Ngươi thua rồi."
Át Bích hít sâu một hơi, trong lòng cũng run lẩy bẩy: "Sao trên đời lại tồn tại người như ngươi?"
Thẩm Đống: "Chắc trời ban. Ngươi tên gì? Hay cứ gọi Át Bích đi?"
Át Bích nói: "Tên ta là Lý Sơn Đàn, nối nghiệp sư phụ Lý Thư Văn."
Mọi người chợt nhận ra: "Bảo sao thấy thân pháp của ngươi cứ hao hao ta, hóa ra là ngang vai ngang vế."
Lý Sơn Đàn hỏi: "Tổ tiên của ngươi là ai?"
Hồng Đại Lực cười lớn: "Ông của ta là đồ đệ của ông cụ Hoàng Sơn Hải, cùng hàng với Lý Thư Văn."
Lý Sơn Đài gật đầu: "Thế thì đúng rồi."
Thẩm Đống nói: "Vậy ký hợp đồng trước cái đã, từ nay trở đi, ngươi chính là võ sĩ của Lưỡng Quảng Quốc thuật quán, cũng chính là cao thủ thứ ba của Hóa Kính. Hạ Hầu, hợp đồng đâu?"
Hạ Hầu Vũ đáp: "Đống ca, hợp đồng thì cứ từ từ đã, bọn ta muốn đánh với ngươi một trận."
Thẩm Đống sửng đốt: "Bọn ta là ai?"
Hạ Hầu Vũ: "Ta, A Tu và A Đàn."
Ánh mắt Lý Sơn Đàn sáng bừng: "Tam anh hùng đánh Lữ Bố."
Phong Vu Tu nói: "Đúng. Bọn ta là ba cao thủ của Hóa Kính còn Đống ca là đệ nhất cao thủ trên thiên hạ, bọn ta không tin là đánh không thắng."
Thẩm Đống cười: "Thú vị vậy sao?"
Hạ Hầu Vu: "Rất thú vị. Hay Đống ca không dám nhận lời khiêu chiến của bọn ta?"
Giản Áo Vĩ cũng không ngại chuyện lớn: "A Đống, không việc gì phải sợ, cứ đánh với bọn họ."
Hàn Tân phụ họa thêm: "Đúng đúng. Chẳng phải chỉ là ba cao thủ Hóa Kính thôi sao? A Đống, xử lý bọn họ đi, bọn ta ủng hộ ngươi."
Những người khác tại Lưỡng Quảng Quốc thuật quán cũng hò reo sôi nổi.
Thẩm Đống hạ tay xuống, cả thuật quán nhanh chóng trở nên im lặng.
"Ta biết các người đang có ý xấu và chỉ muốn xem náo nhiệt."
Thẩm Đống mỉm cười và hét lớn với mọi người ở bên dưới đài: "Hôm nay ta thỏa mãn tâm nguyện của các ngươi. Hạ Hầu, A Tu và A Đàn, bước lên đây. Lần này ta sẽ dùng hết sức, sau ba phút chỉ cần có một người còn đứng vững trước mặt ta thì ta sẽ nhận thua."
Hạ Hầu Vũ: "Đống ca, ít nhiều gì thì bọn ta cũng là cao thủ Hóa Kinh, ngươi nói thế là hơi khinh thường bọn ta rồi."
Phong Vu Tu: "Đúng. Bọn ta không cần ba phút gì gì đó, thứ bọn ta muốn là đánh bại được ngươi."
Hai người vừa nói vừa bước lên đài.
Thẩm Đống mỉm cười: "A Ta, đừng đùa nữa. Muốn đánh bại được ta, dù có khổ luyện thêm mười năm nữa cũng đừng mơ."
Phong Vu Tu đứa ở phía bên phải Thẩm Đống và nói: "Vậy cứ thử xem."
Bốn người họ còn chưa đánh mà bầu không khí đã trở nên nghiêm trọng.
Ba cao thủ của Hóa Kính đang khiêu chiến đệ nhất cao thủ, cảnh tượng này đúng là ngàn năm có một.
Đó là trong Lưỡng Quảng Quốc thuật quán, chứ nếu là ở nơi khác thì chắc rằng cũng chẳng thể thấy được ba cao thủ của Hóa Kính.
Cao Tiến thầm mừng rỡ vì mình đã gia nhập Lưỡng Quảng Quốc thuật quán,
Nếu không thì hắn ta sẽ không bao giờ được nhìn thấy cảnh tượng này.
Đôi mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào đài đấu như sợ sẽ bỏ lỡ chi tiết nào.
Bấy giờ, Hạ Hầu Vũ, Phong Vu Tu và Lý Sơn Đàn đã vây quay Thẩm Đống.
"Chuẩn bị chưa?" Thẩm Đống mỉm cười.
Hạ Hầu Vũ: "Đống ca, hãy cẩn thận."
"Giết!"
Ba cao thủ hàng đầu cùng hét lên và lao thẳng về phía Thẩm Đống.
Mặt nền xi măng cũng in đậm dấu chân của bọn họ, mỗi một nơi họ đi qua đều khiến không khí cọ vào cơ thể tạo nên tiếng gió thì thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận