Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 255: Trao đổi con tin (2)

Chương 255: Trao đổi con tin (2)
Đáng tiếc là ngoại trừ tiền mặt và trang sức châu báu có thể dùng được, mấy thứ như tiền tiết kiệm hay bất động sản đều không có liên quan gì đến Thẩm Đống.
Bởi vì muốn dùng những chi phiếu này đổi thành tiền thì yêu cầu cần phải có mật mã của ngân hàng.
Còn những bất động sản và quán bar thì là do người nhà của Lạc Đà sở hữu. Thẩm Đống không lấy được, cũng không thể lấy.
Bởi vì một khi hắn lợi dụng thủ đoạn để có được mấy thứ này thì cũng chứng minh rằng hắn là hung thủ giết chết Lạc Đà, khiến cho mất nhiều hơn được.
Cũng may, giá trị việc tốt mà hệ thống thống kê lại đã cho hắn một niềm an ủi.
Sau khi giết Lạc Đà, giá trị việc tốt của Thẩm Đống đã tăng thêm 72 vạn, so với ông trùm ma túy Hàn Sâm thì còn cao hơn 22 vạn.
Thế nên có thể thấy được, tội ác của Lạc Đà kinh khủng đến mức nào.
Nhìn thấy giá trị việc tốt của mình đã đủ, Thẩm Đống không chút do dự mà trực tiếp đổi lấy công nghệ sản xuất mì ăn liền Khang sư phụ từ hệ thống.
Khoảng năm giây sau, trong đầu Thẩm Đống liền xuất hiện toàn bộ quá trình chế biến mì ăn liền Khang sư phụ, trong đó cũng bao gồm hai thứ quan trọng nhất đó là nguyên liệu làm mì và gia vị chế mì.
So sánh với mì ăn liền mà Thẩm Đống sản xuất hiện tại, chắc chắn không chỉ hơn một chút.
Đúng lúc này, điện thoại của Thẩm Đống đột nhiên vang lên.
“Ta là Thẩm Đống, ngươi là ai?”
“Tony.”
“Chưa nghe nói qua. Ngươi có chuyện gì sao?”
“Mẹ nó ngươi còn giả ngu. Thẩm Đống, ta cảnh cáo ngươi, nếu mẹ ta mà thiếu một sợi tóc thì ta sẽ lấy mạng của ngươi.”
“Mẹ ngươi? A, ta nhớ rồi, ngươi chính là Tony – kẻ đã khiến Phi Cơ bị thương đúng không? Ta rất muốn biết là ngươi có được thông tin liên lạc của ta từ đâu đấy?”
“Bớt nói vớ vẩn đi, lập tức đưa mẹ của ta trở về mau.”
“Ngươi đi tìm A Hoa ấy. Mấy chuyện lặt vặt này ta chưa bao giờ quan tâm.”
Nói xong, Thẩm Đống trực tiếp cắt đứt điện thoại.
“Này.”
“Alo.”
Trong một quán bar tại Cửu Long, Tony tức giận đến mức đập nát điện thoại.
Tra ca hỏi: “Thẩm Đống trả lời như thế nào?”
Tony nghiến răng nghiến lợi đáp: “Hắn nói hắn không quan tâm chuyện này, bảo chúng ta đi tìm A Hoa.”
Tra ca mắng to: “Mẹ nó, hắn đây là khinh thường chúng ta mà.”
A Hổ siết chặt nắm tay nói: “Ta sẽ đi đánh chết hắn.”
Tra ca trừng mắt liếc nhìn hắn ta, quát: “Vậy thì mẹ làm sao bây giờ? Dù có thế nào đi chăng nữa thì chúng ta không thể để mẹ xảy ra chuyện được.”
Vừa dứt lời, một người đàn ông đẹp trai đẩy cửa đi vào.
“Tony ca, có một người tên là A Hoa muốn gặp ngươi.”
Tra ca nói: “Chết tiệt, hắn ta tới đúng lúc đấy. Hoa Sinh, dẫn hắn ta vào đi.”
Người đàn ông trước mắt này đúng là cảnh sát nằm vùng trong bộ phim [Đảo hỏa tuyến] – Hoa Sinh.
Băng đảng Miến Điện đang phát triển mạnh tại Cửu Long và đang có mối quan hệ mật thiết với một tập đoàn ma túy lớn tại Miến Điện Quốc, cho nên cảnh sát đã phái Hoa Sinh đi thâm nhập vào tổ chức của chúng.
Chỉ là thời gian nằm vùng còn chưa lâu nên Hoa Sinh còn chưa được ba huynh đệ Tony tin tưởng.
Hoa Sinh cười khổ và nói: “Vấn đề là A Hoa đã đi qua quán trà đối diện quán bar của chúng ta, còn nói là chỉ chờ Tony ca năm phút. Sau năm phút thì hắn ta sẽ đi.”
Tony đứng lên, nói: “Tên này đang coi thường chúng ta à. Mẹ kiếp, ta sẽ đi gặp hắn.”
Tra ca nói: “Chúng ta cùng đi.”
A Hổ nói: “Còn có ta nữa.”
Tony gật gật đầu, nói: “Được, chúng ta đi.”
Rất nhanh, ba huynh đệ đã gặp được A Hoa tại tầng hai của quán trà.
Ngoại trừ A Hoa, xung quanh còn có mười mấy người đàn ông khác đang ngồi.
Nếu là những băng đảng lớn, chắc chắn sẽ có người nhận ra trong số những người đang ngồi có Thiên Dưỡng Sinh, Phong Vu Tu và Trần Huy.
Nhưng ba người Tony lại không quen biết bọn họ.
“Ngươi chính là A Hoa?”
Cho dù đối mặt với nhiều người như vậy, Tony cũng không hề cảm thấy sợ hãi, trực tiếp ngồi xuống đối diện A Hoa.
A Hoa mỉm cười, cầm ấm trà lên rót cho Tony một ly, nho nhã lễ độ đáp: “Đúng là ta. Mời uống trà.”
Ở cùng với Thẩm Đống đã một thời gian dài, A Hoa cũng trở nên nho nhã hơn trước nhiều.
Nhất là khi giải quyết vấn đề thì càng thêm bình tĩnh.
Ở xử lý sự tình khi, càng thêm bình tĩnh.
Tony nói: “Mẹ của ta đâu?”
A Hoa nói: “Lão phu nhân rất tốt. Ngươi yên tâm, từ trước đến nay chúng ta làm việc đều có giới hạn. Chỉ cần các ngươi chịu hợp tác, ta đảm bảo sẽ không đụng vào một sợi tóc của lão phu nhân.”
Tony lạnh lùng nói: “Ngươi muốn thế nào?”
Ánh mắt của A Hoa trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị, nói: “Miến Điện các ngươi muốn thế nào? Đánh người của chúng ta, đoạt địa bàn của chúng ta, còn ngu ngốc muốn dùng mấy tên tiểu đệ đe dọa chúng ta. Ha ha, ta thật sự rất muốn biết ai cho các ngươi lá gan lớn như vậy? Là công ty bất động sản Long Hải sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận