Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 811: Đàm phán với cảnh sát

Lạc Thiên Hồng nói: “Không thành vấn đề.”
Tố Tố nói: “Để ta thay thuốc cho các ngươi rồi đi nấu cơm.”
Liên Hạo Long nói: “Tố Tố, vất vả cho ngươi. Chờ sau khi ra được nước ngoài rồi, ta nhất định sẽ cho ngươi sống một cuộc sống của phu nhân nhà giàu, các huynh đệ khác cũng sẽ trở thành đại gia tỷ phú.”
Làm lão đại của Trung Nghĩa Tín nhiều năm như vậy, Liên Hạo Long biết rõ sự hiểm ác trên giang hồ. Cho nên hắn đã đổi phần lớn tài sản của mình thành những tấm séc của các ngân hàng lớn, giấu trong một nơi bí mật.
Sau khi xảy ra chuyện, hắn đem những tấm séc đó ra, tổng giá trị lên đến 500 triệu đô la Mỹ.
Nhiều tiền như thế, cho dù ở bất kỳ quốc gia nào thì cũng có thể sống một cuộc sống giàu có.
Tố Tố cười nói: “Ta tin tưởng ngươi.”
Một giờ sau, mọi người cùng nhau ngồi ăn cơm
Liên Hạo Long đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh.
Hắn chạy đến cửa sổ và nhìn xuống tầng dưới, chỉ thấy vô số cảnh sát đang vây quanh ba tầng bên trong và ba tầng bên ngoài chỗ tòa nhà của họ.
"Không được, cảnh sát đến rồi." Liên Hạo Long cau mày nói.
Mọi người vừa nghe, lập tức đặt bát đũa xuống, cùng nhau nhìn Lạc Thiên Hồng.
Lạc Thiên Hồng trầm giọng nói: "Ta đã rất cẩn thận."
Tố Tố hỏi: "Bây giờ nên làm gì?"
Liên Hạo Long nói: "May là chúng ta có phương án dự phòng, tính toán để đàm phán với cảnh sát."
Tố Tố nói: "Ta đi thương lượng với cảnh sát."
Lạc Thiên Hồng nói: "Ta gây ra chuyện, ta xuống."
Liên Hạo Long xua tay nói: "Thiên Hồng, tài ăn nói của ngươi kém xa chị dâu, vẫn nên để chị dâu ngươi đi thì hơn. Tố Tố, cẩn thận."
Tố Tố gật đầu, mở cửa bước ra ngoài.
Xuống lầu dưới, Tố Tố giơ tay lên, hàng chục khẩu súng chĩa vào nàng.
"Ai chịu trách nhiệm nơi này? Ta muốn nói chuyện với hắn một chút."
Lý Văn Bân bước ra nói: "Ta là Lý Văn Bân, Tổng Cảnh ti sở Cảnh sát Hồng Kông. Tố nữ sĩ, để Liên Hạo Long đầu hàng đi, hắn không trốn được đâu."
Tố Tố khẽ mỉm cười nói: “Chưa chắc đâu, chúng ta đã gài bom hẹn giờ nhiều nơi công cộng ở Hồng Kông, nếu không thể rời khỏi Hồng Kông, những quả bom hẹn giờ này sẽ lập tức nổ tung. Đến lúc đó sẽ chết bao nhiều người nhỉ?, không phải chúng ta có thể đoán trước được.”
Sắc mặt Lý Văn Bân hoàn toàn thay đổi, nói: "Ngươi đang hù dọa chúng ta."
Tố Tốnói: "Có một quả bom trong ống thông gió ở tòa nhà số 1 trường tiểu học Hoa Tin. Ngươi có thể sai người kiểm tra một chút."
Lý Văn Bân quay sang Lý Hiền ra lệnh: "Đưa chuyên gia phá bom đến trường tiểu học Hoa Tin."
"Vâng."
Lý Hiền đồng ý, lập tức đưa người đi.
Lý Văn Bân nói: “Quả nhiên đại tẩu Trung Nghĩa Tín, đối mặt với tình huống nguy hiểm như vậy, vẫn có thể điềm tĩnh như vậy”.
Tố Tố móc ra một điếu thuốc, hút một điếu, nói: "Sợ chết thì ta đã không làm nghề này. Lý tiên sinh, Ưng Tương lão thật đê tiện đáng khinh, hại Trung Nghĩa Tín chúng ta thê thảm. Ngươi sau này tốt nhất nên cẩn thận chút.”
Lý Văn Bân nói: "Ta thực sự muốn biết Trung Nghĩa Tín các ngươi đã làm gì để đi đến kết cục như ngày hôm nay."
Tố Tối m lặng một lúc rồi nói: "Có vô số xã đoàn ở Hồng Kông, chục vạn côn đồ tham gia vào các xã đoàn. Ngươi có biết người đáng sợ nhất là ai không?"
Trong đầu Lý Văn Bân hiện lên tên một người, nói: "Thẩm Đống?"
Tố Tố gật đầu nói: "Không sai. Sai lầm lớn nhất của chúng ta chính là không nên đối địch với Thẩm Đống. Trong chuyện này, Thẩm Đống đã lừa gạt tất cả mọi người, bao gồm Chính phủ Ưng Tương, Tập đoàn tài chính Ưng Tương, Tứ đại gia tộc, Trung Nghĩa Tín, Hòa Liên Thắng. Mà Trung Nghĩa Tín chúng ta là bên thảm nhất, thành kẻ thế mạng cho tất cả.”
Lý Văn Bân nói: “Có thể giải thích cặn kẽ được không?”
Tố Tố cười nói: "Ngươi khá hiếu kỳ nhỉ. Được rồi, ta cũng không có việc gì làm, kết quả đã xác định rồi, cho nên ta sẽ kể cho ngươi biết chi tiết ngọn nguồn."
Lý Văn Bân nói: "Ta rửa tai lắng nghe."
Tố Tố nói: "Việc Thẩm Đống đầu tư vào nội địa đã chọc giận Ưng Tương lão, Ưng Tương lão đã liên lạc với tứ đại gia tộc, đồng ý cùng nhau giết Thẩm Đống. Trung Nghĩa Tín chúng ta và Hòa Liên Thắng không làm gì cả ngoài việc chịu trách nhiệm lan truyền tin tức, chân chính ra tay chính là lính đánh thuê Hùng Sư.”
"Chúng ta biết rằng công phu của Thẩm Đống là thiên hạ vô song, hắn có một sự nhạy cảm phi thường khi đối mặt với nguy hiểm. Những vụ ám sát thông thường không có tác dụng gì với hắn. Để vĩnh viện tiêu diệt hắn, Tập đoàn Ưng Tương đã thuê một chiếc trực thăng vũ trang Hắc Ưng hướng về tháp hải đăng... Thẩm Đống có thể né đạn viên, nhưng hắn tuyệt đối không thể né được đạn hỏa tiễn."
"Tứ đại gia tộc đã khôn ngoan tự bảo vệ mình, không muốn giấu chiếc trực thăng Hắc Ưng trong nhà. Ưng Tương lão liền tìm tới Đường Lễ Dự và sử dụng công ty taxi của Thẩm Đống làm con bài mặc cả để dụ Đường Lễ Dự đồng ý đưa Hắc Ưng vào biệt thự mà hắn đã lâu không ở. Đường Lễ Dự là kim chủ của Trung Nghĩa Tín chúng ta, cho nên chúng ta bị hắn kéo lên xe."
Bạn cần đăng nhập để bình luận