Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 610: Tăng lãi suất (1)

William gật đầu, nói: "Tập đoàn Merrill nên biết Thẩm Đống là đối thủ của chúng ta, vì để tránh né nguy hiểm, bọn họ nhiều nhất chỉ cho Thẩm Đống năm lần đòn bẩy. Ván này, chúng ta chắc chắn có thể thắng."
Đúng lúc này, thị trường chuyển động, đồng đô la giảm 0.5 đô la Mỹ.
William hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
Alpha người đứng đầu phụ trách giao dịch trầm giọng nói: "Có người đặt ra hơn sáu vạn lệnh trống, với giá khoảng 935 đô la Mỹ."
William không kinh sợ mà còn thấy vui mừng, cười nói: "Hắn không chịu được nữa, muốn tăng giá cao trung bình. Alpha, không cần phải để ý đến nó, có bao nhiêu ăn bao nhiêu."
Alpha nói: "Đã rõ."
George nói: "Người Hồng Kông này thật sự rất có tiền."
Trong con mắt William lóe lên một tia tham lam, nói: "Cuối cùng tất cả sẽ là của chúng ta."
Hơn sáu vạn lệnh trống vừa rồi quả thực là Thẩm Đống thả ra ngoài.
Hắn làm như vậy chính là để dụ dỗ đối phương ăn hết lệnh của mình.
Sở dĩ hắn lựa chọn đơn hàng ngắn trị giá 5 tỷ đô la Mỹ, chính là vì làm cho đối phương cảm thấy hắn đã chạm đến sợi dây cuối cùng và có thể ăn thịt hắn mà không cần phải lo lắng gì cả.
Hiển nhiên, kế hoạch của hắn đã thành công.
Lệnh đơn 5 tỷ đô la Mỹ, dĩ nhiên đã bị quét sạch sành trong thời gian chưa đầy nửa tiếng, mà giá cả không những không giảm mà còn tăng lên năm đô la Mỹ, khoảng cách 940 đô la Mỹ chỉ còn dư lại một bước.
Tống Tử Hào cùng George đồng thời bày tỏ cảm xúc, nói: "Những người nước ngoài này thật là có tiền."
Ánh mắt của Thẩm Đống sáng lên, nói: "Nếu chúng ta có hai mươi lần đòn bẩy, chúng ta sẽ không kém bọn họ là bao nhiêu."
Tống Tử Hào kinh hô: "Hai mươi lần đòn bẩy? Lá gan của bọn họ cũng quá lớn đấy. Một khi sụt giảm, bọn họ sẽ xong đời trong phút mốt."
Thẩm Đống cười nói: "Bọn họ muốn ăn ta, mà ta cũng muốn ăn bọn họ. A Hào, các tuần báo kinh tế lớn đã chuẩn bị xong chưa?"
Tống Tử Hào gật đầu, nói: "Đã sớm chuẩn bị xong kỹ càng rồi. Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức đăng bài viết của ngài lên trang nhất."
Hóa ra hai ngày nay, Tống Tử Hào cũng không có nhàn rỗi.
Hắn ta tiêu tốn số tiền lớn để mua chuộc một số tòa soạn báo, yêu cầu bọn họ dựa theo thời gian mà hắn ta thông báo, đưa bài viết do đích thân Thẩm Đống viết về Cục Dự trữ Liên bang đã tăng lãi suất và giá vàng lao dốc.
Chỉ là hiện tại vẫn chưa phải lúc.
Thẩm Đống hỏi: "Giá trung bình của chúng ta là bao nhiêu?"
Tống Tử Hào nói: "894 đô la Mỹ."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "A Hào, nếu như bọn họ có thể đem giá vàng kéo lên tới 980 đô la Mỹ, chúng ta sẽ mua lại toàn bộ."
Kiếp trước giá vàng chưa bao giờ vượt qua chín trăm đô la Mỹ, hắn không nghĩ ràng lần này bởi vì mình vỗ cánh hồ điệp, mà lại khiến giá vàng lên gần một ngàn đô la Mỹ, thực sự là vượt xa dự liệu của Thẩm Đống.
Ha ha, ta e là Cục Dự trữ Liên bang sẽ sốt ruột khi nhìn thấy giá vàng cao đến như vậy.
Buổi chiều, giá vàng vẫn đang tăng lên như cũ, đóng cửa đạt 962 đô la Mỹ.
Từ một aoxơ 872 đô la Mỹ cao lên tới một aoxơ 962 đô la Mỹ, tốc độ lớn như vậy gần mười năm qua mới xảy ra một lần.
Các nhà giao dịch của Thẩm Đống đang rất lo lắng và không thấy lạc quan về động thái bán khống vàng hoàng kim này.
Thế nhưng Thẩm Đống lại không hề thấy lo lắng chút nào, nụ cười trên mặt vẫn chưa hề tắt.
Giá vàng trong tay hắn hiện tại là 894 đô la Mỹ, nếu những tổ chức đó muốn Thẩm Đống thanh lý, giá vàng nhất định phải đột phá 1100 đô la Mỹ, điều này gần như không thể xảy ra.
Huống chi, trong tay hắn còn có 15 tỷ đô la Mỹ các đơn hàng ngắn hạn.
Nếu giá tung ra là 980 đô la Mỹ, vậy đối phương ít nhất cũng phải đẩy giá lên 1300 đô la Mỹ trở lên.
Trong thời đại này, trừ phi Bắc Tô và Đăng Tháp Quốc lại đánh nhau, nếu không giá vàng sẽ không bao giờ vượt quá 1300 đô la Mỹ.
Vừa mới đi ra khỏi phòng VIP số một, Thẩm Đống lập tức nhìn thấy William, nhà đầu cơ tài chính quyền lực nhất miền Tây hiện nay, dẫn một đám người đi về phía hắn.
William nhướng mày lên, bước chân dừng lại, sau khi đánh giá Thẩm Đống một phen rồi nói: “Thẩm tiên sinh, ngươi còn trẻ hơn so với tưởng tượng của ta.”
Thẩm Đống mỉm cười nói: “Tôi vẫn còn đang đoán ai dám đánh lén ta? Thì ra là William tiên sinh.”
William nói: “Thẩm tiên sinh, ta khuyên ngươi tốt nhất ngươi nên cắt bớt cổ phiếu càng sớm càng tốt. Nếu không, một khi vị thế bị chiếm giữ, ta sợ ngươi sẽ không thể nào chịu đựng được.”
Thẩm Đống vẫy tay lắc đầu nói: “William tiên sinh, đầu tiên ta không thể thua được, tiếp theo, cho dù ta có thua, cũng là là ba tỷ đô la Mỹ mà thôi, Thẩm Đống ta có thể chịu thua được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận