Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 346: Lợi nhuận kếch sù (2)

Chương 346: Lợi nhuận kếch sù (2)
Thẩm Đống tùy tiện chọn vài món, ngồi xuống đối diện hai người, cười nói: "Sao hai người ăn cơm trễ thế?"
Tiểu Mã ca nói: "Chúng ta bận rộn đến ba giờ sáng mới nghỉ ngơi, thật sự là quá mệt mỏi. Đương nhiên, chúng ta chắc chắn không mệt bằng ngài."
Thẩm Đống nhướng mày, nói: "Nếu từ giờ trở đi, mỗi ngày ngươi kiên trì luyện quyền hai tiếng. Năm năm sau, ngươi cũng có thể làm được như ta."
Tiểu Mã ca nói: "Quên đi, ta không chịu nổi nỗi khổ này đâu."
A Thiền nói: "Đống ca, cho ngươi biết một tin tốt, cuộc thi sắc đẹp đêm qua vô cùng thành công. Lợi nhuần ròng của chúng ta đã vượt qua mười triệu đô la Hồng Kông."
Thẩm Đống kinh ngạc nói: "Ta vốn tưởng có thể kiếm được sáu triệu đã là tốt lắm rồi, không ngờ đột phá ngàn vạn, thật sự là không tệ."
A Thiền nói: "Mười triệu này có một nửa là đến từ ba người đẹp nằm trong top 3. Có không ít phú hào vì tranh đoạt bọn họ, người sau ra giá cao hơn người trước, quả thực không coi tiền là tiền mà."
Thẩm Đống cười nói: "Đây là bệnh chung của đàn ông, coi trọng thể diện hơn tiền bạc. Tiểu Mã ca, A Thiền, các ngươi hãy lấy một triệu trong lợi nhuận đó xem như phần thưởng cho các ngươi."
Tiểu Mã Ca vội vàng nói: "Đống ca, không cần đâu, đây đều là việc chúng ta nên làm."
Thẩm Đống trừng mắt, nói: "Bảo ngươi cầm thì cầm đi, nói nhảm cái gì."
Tiểu Mã ca nói: "Cảm ơn Đống ca."
Thẩm Đống uống một ngụm sữa bò, nói: "Đợi mấy năm nữa việc làm ăn của chúng ta đi vào quỹ đạo, chúng tôi sẽ không làm nữa. Hy vọng các ngươi có thể chuẩn bị tâm lý trước."
A Thiền cười nói: "Đống ca, bất kỳ hộp đêm nào cũng không thể kéo dài mãi được. Buôn bán nóng bỏng thế này, Bích Hải chỉ cần có thể duy trì trong một năm, cũng đủ để được coi là siêu cấp thành công rồi."
Thẩm Đống gật đầu, khen: "A Thiền, ngươi là một nhân tài, ánh mắt và khí độ mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Về điểm này, Tiểu Mã còn không bằng ngươi đâu."
Tiểu Mã ca bất mãn nói: "Đống ca, ngươi muốn nâng cao A Thiền cũng không cần hạ thấp ta chứ?"
Thẩm Đống nói: "Chẳng lẽ ngươi không muốn ăn cơm mềm à?"
Tiểu Mã ca không chút do dự nói: "Muốn. Nhất là cơm mềm của A Thiền, ta thích ăn nhất."
Thẩm Đống cười ha hả: "Vậy thì cố lên, tranh thủ để ta uống rượu mừng của hai người sớm một chút."
Cuộc thi sắc đẹp được tổ chức thành công, khiến hộp đêm Bích Hải hoàn toàn thoát khỏi khốn cảnh, mỗi ngày đều vô cùng nóng bỏng, lợi nhuận ròng một tháng có thể đạt tới bảy tám triệu.
Về phương diện kiếm tiền nhanh, tất cả việc làm ăn của Thẩm Đống chẳng có việc nào sánh bằng hộp đêm Bích Hải.
"A Đống, có thời gian theo ta đi gặp một người không?"
Vừa ăn xong bữa sáng, Thẩm Đống nhận được điện thoại của Tưởng Thiên Sinh.
Hơn nửa năm nay, Thẩm Đống và Tưởng Thiên Sinh gần như chưa bao giờ nói chuyện qua điện thoại.
Lần này hắn ta lại đột nhiên liên lạc với khiến Thẩm Đống hơi kinh ngạc.
"Có thời gian. Đi đâu?"
"Quán bar Phú Hải vịnh Đồng La Phú."
"Ta lập tức qua ngay."
Nửa giờ sau, Thẩm Đống tới trước quán bar Phú Hải.
Đại ca Trần Hạo Nam mang theo vài tên đàn em đứng chờ ở cửa.
Điều khiến Thẩm Đống kinh ngạc là bên cạnh hắn ta ấy vậy mà lại có Sơn Kê.
Thẩm Đống chào hỏi Trần Hạo Nam, rồi nhìn về phía Sơn Kê, mỉm cười nói: "GSown Kê, nghe nói ngươi lăn lộn ở Băng đảng Tam Liên thành đường chủ rồi nhủ? Thực sự vô cùng tốt, không làm mất mặt người của Hồng Hưng chúng ta."
Sơn Kê cười ha hả nói: "Đống ca, ngươi đừng chê cười ta nữa. So với ngươi, ta còn kém quá xa. Hộp đêm Bích Hải của ngươi, cho dù ta ở Đài Loan mà nghe như sấm sát bên tai."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "A Nam, thấy chưa? Sơn Kê trước kia thích chỉ trích người khác, bây giờ thích khen người khác rồi, đây là dấu hiệu của sự tiến bộ."
Trần Hạo Nam gật đầu, nói: "Sơn Kê đúng là chín chắn hơn trước nhiều."
Thẩm Đống hỏi: "Hôm nay Tưởng tiên sinh tìm ta vì chuyện gì thế?"
Trần Hạo Nam nhìn Sơn Kê, Sơn Kê giải thích: "Đống ca, là bang chủ Băng đảng Tam Liên Lôi Công tiên sinh muốn tìm Tưởng tiên sinh để hợp tác. Tôa cũng không rõ dự án hợp tác cụ thể là gì, nhưng hình như là có liên quan đến sòng bạc Ma Cao."
Thẩm Đống lập tức nhớ tới bộ phim "Người trong giang hồ" trong kiếp trước, nói: "Sòng bạc Ma Cao đối với bất kỳ xã đoàn nào mà nói đều vô cùng mẫn cảm, ta thấy Tưởng tiên sinh chưa chắc sẽ đồng ý lần hợp tác này."
Sơn Kê nhún nhún vai, nói: "Mua bán không thành nhân nghĩa. Cho dù đàm phán chuyện làm ăn không thành thì làm quen thêm một chút cũng tốt."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Ngươi đúng là rất lạc quan."
Một lát sau, một chiếc Lincoln phiên bản dài xuất hiện trước mắt mọi người.
Cửa xe mở ra, Tưởng Thiên Sinh từ bên trong bước xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận