Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 212: Ra tay (1)

Chương 212: Ra tay (1)
A Vũ giơ ngón cái lên và nói: “Thẩm tiên sinh thật dứt khoát. Đây là ảnh chụp của ngươi, chắc chắc xứng đáng với giá tiền.”
Thẩm Đống nhìn ảnh chụp một chút: “Quán bar Thanh Tuyền? Nghe có vẻ hơi quen quen.”
A Hoa nói: “Đống ca, chủ sở hữu của quán bar Thanh Tuyền là Trần Diệu.”
Thẩm Đống cười lạnh nói: “Long đầu của Hồng Hưng và Hàn Sâm bí mật gặp nhau lúc rạng sáng, thật đúng là thú vị.”
Sắc mặt của A Hoa rất khó coi, nói: “Đống ca, chúng ta không thể tiếp tục ngồi im chờ chết được nữa.”
Thẩm Đống xua tay, nói với A Vũ: “Mấy tấm ảnh này quả thật rất quan trọng đối với ta, thật đúng là tiền nào của nấy. A Hoa, đưa thêm cho A Vũ tiên sinh 5 vạn đô la Hồng Kông nữa, xem như là quà cảm ơn của ta.”
A Hoa lấy ra 5 vạn, giao cho A Vũ.
Hai mắt A Vũ phát sáng, nói: “Thẩm tiên sinh thật hào phóng. Sau này nếu như có chuyện gì ngươi cứ phân phó cho ta. Chỉ cần chi tiền đúng giá thì ta đảm bảo sẽ cố gắng hết sức để làm tốt nhất có thể.”
Thẩm Đống gật đật: “Không thành vấn đề. A Hoa, giúp ta tiễn A Vũ tiên sinh.”
“Được.”
Sau khi tiễn A Vũ đi, A Hoa quay lại rồi lo lắng hỏi: “Đống ca, làm sao bây giờ?”
Thẩm Đống rót một ly trà cho A Hoa, đáp: “Không cần nôn nóng, làm chuyện lớn thì càng cần phải bình tĩnh, chúng ta vừa uống trà vừa phân tích kỹ càng nào.”
A Hoa hít sâu một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc của bản thân, nói: “Đống ca, chắc chắn Tưởng Thiên Sinh và Hàn Sâm đang có âm mưu bí mật muốn tìm cách giết ngươi.”
Thẩm Đống nói: “Không sai. Nhưng Tưởng Thiên Sinh là long đầu, hắn ta tuyệt đối sẽ không đụng đến ta một cách trắng trợn được, cho nên người làm việc tất nhiên sẽ là Hàn Sâm.”
A Hoa trầm ngâm: “Hàn Sâm là chủ mưu, Tưởng Thiên Sinh là đồng phạm, vấn đề là Tưởng Thiên Sinh đã làm gì để giúp hắn ta?”
Ánh mắt Thẩm Đống lóe lên, nói: “Vậy phải xem hắn hành động như thế nào. Nhớ kỹ câu nói này, dù cho Tưởng Thiên Sinh có làm gì đối với chúng ta đi chăng nữa thì chúng ta cũng phải cảnh giác, tùy cơ ứng biến. Ha ha, Hàn Sâm muốn giết ta, sao ta lại không nghĩ đến việc giết ngược lại Hàn Sâm cơ chứ.”
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Thẩm Đống vang lên.
“Alo, ta là Thẩm Đống, ai đó?”
“A Đống, ta là Tưởng Thiên Sinh.”
Mẹ nó, thật đúng là nhắc tào tháo thì tào tháo đến.
Vẻ mặt Thẩm Đống thay đổi, nói: “Tưởng tiên sinh, ngươi có việc gì sao?”
Tưởng Thiên Sinh nói thẳng vào vấn đề chính: “Hàn Sâm tìm đến ta.”
Thẩm Đống không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không ngờ rằng Tưởng Thiên Sinh sẽ làm như vậy.
“Tưởng tiên sinh, Hàn Sâm đề nghị ngươi hỗ trợ giết ta sao?”
“Đúng vậy.”
Tưởng Thiên Sinh nói lại tất cả âm mưu của Hàn Sâm cho Thẩm Đống nghe, hỏi: “A Đống, ngươi có suy nghĩ gì?”
Thẩm Đống suy nghĩ và đáp: “Tương kế tựu kế. Địa bàn của Hàn Sâm lớn hơn của ta. Nếu có thể nuốt trọn thì thế lực của Hồng Hưng chúng ta sẽ càng mạnh mẽ hơn nữa.”
Tưởng Thiên Sinh cười ha ha, nói: “Quả là anh hùng có ý nghĩ giống nhau.”
Thẩm Đống nói: “Tưởng tiên sinh, lúc này ta chỉ cần mạng của Hàn Sâm. Còn địa bàn của hắn ta thì tùy ngươi phân chia là được rồi.”
Tưởng Thiên Sinh không khách khí, nói: “Vậy thì quyết định vậy nhé.”
Thẩm Đống: “Tưởng tiên sinh, rất cảm ơn ngươi vì đã nói chuyện này cho ta biết.”
Tưởng Thiên Sinh cười nói: “Ta là long đầu của Hồng Hưng, đây là chuyện ta nên làm.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đống đột nhiên bật cười: “Tưởng tiên sinh quả thật là lợi hại.”
A Hoa khó hiểu hỏi: “Đống ca, vì sao Tưởng Thiên Sinh lại muốn làm như vậy?”
Thẩm Đống nói: “Chúng ta đã xem thường Tưởng Thiên Sinh rồi. Hẳn là hắn ta không muốn liên hợp với người ngoài để đối phó với ta. Rốt cuộc thì hắn cũng là lão đại của Hồng Hưng, làm như thế tương đương với cho Hàn Sâm một điểm yếu, dễ bị nắm thóp. Chỉ cần Hàn Sâm để lộ chuyện này ra ngoài thì mặc kệ có chứng cứ hay không cũng sẽ gây nên ảnh hưởng không nhỏ đến Hồng Hưng.”
“Huống hồ, Hàn Sâm là người mưu mô xảo quyệt, một con cáo già. Một khi ta chết đi thì chẳng lẽ hắn thật sự thành thật nhường địa bàn và sản nghiệp của ta cho Tưởng Thiên Sinh sao? Đừng có đùa.”
“Nội bộ bất ổn, địa bàn của ta bị người khác chiếm đoạt, thực lực của Hồng Hưng sẽ giảm đi, các ngươi lại làm ầm ĩ. Nếu không xử lý tốt mà cứ tiếp tục như vậy thì Hồng Hưng sẽ sụp đổ.”
“Ngược lại, nếu như Tưởng Thiên Sinh hợp tác với ta nuốt địa bàn của Hàn Sâm thì không chỉ thực lực của Hồng Hưng được tăng thêm nhiều, mà hắn ta cũng sẽ có được rất nhiều lợi ích.”
“So sánh hai cái với nhau, rõ ràng cái sau càng phù hợp với lợi ích của Tưởng Thiên Sinh hơn.
A Hoa gật đầu nói: “Nhưng mà nhất định phải có tâm phòng người. Đống ca, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận