Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 241: Thẩm Đống đối đầu Hồng Văn (1)

Chương 241: Thẩm Đống đối đầu Hồng Văn (1)
Hiện tại hắn ta đánh giá Thẩm Đống như vậy, có thể thấy được, Thẩm Đống lợi hại đến mức nào.
Liên Hạo Long nói: “Sát thủ Hồng Văn không có động tĩnh gì sao?”
Liên Hạo Đông sững sờ, nói: “Đại ca, bên Hồng Thái thật sự điều động sát thủ sao?”
Liên Hạo Long nói: “Lời này của ngươi là có ý gì?”
Liên Hạo Đông nói: “Thái Tử bảo sát thủ do Văn ca phái đến còn chưa kịp mở chốt súng đã bị Thẩm Đống dọa chạy. Ta cho rằng hắn đang kiếm cớ cho sự nhục nhã của bản thân, không ngờ đến đó lại là sự thật.”
Con ngươi Liên Hạo Long đột nhiên co lại, nói: “Dọa chạy sao?”
Nói đến sát thủ Hồng Văn, Liên Hạo Long biết rất rõ.
Vào thời huy hoàng của Hồng Thái, chưa từng có bất kỳ xã đoàn nào dám cướp địa bàn của bạn họ.
Nguyên nhân chủ yếu là bởi những sát thủ dưới trướng Hồng Văn quá đáng sợ, đã từng giết chết rất nhiều đại lão giang hồ.
Tương truyền rằng, chỉ cần Văn ca muốn giết ai, không một ai có thể tránh thoát được.
Thế mà mấy tên sát thủ từng làm mưa làm gió ấy, bây giờ lại bị người khác dọa chạy.
Đối với Liên Hạo Long chuyện này quả thật quá khó tin.
Không chỉ Liên Hạo Long không tin, ngay cả bản thân Hồng Văn cũng không thể tin được.
Sau khi hắn ta nhận được tin tức ấy, lập tức gọi điện cho A Quỷ.
“A Quỷ, có chuyện gì vậy?”
“Văn ca, Thẩm Đống không phải người bình thường. Trong tình huống ấy, tất cả chúng tôi không có nửa phần nắm chắc có thể giết hắn ta. Nếu lúc ấy liều mạng chiến đấu, sẽ mang đến cho ngài phiền phức rất lớn. Có điều, ngài yên tâm, bọn tôi vẫn đang tìm cơ hội. Không giết chết Thẩm Đống, quyết không dừng tay.”
“Thẩm Đống thực sự lợi hại như vậy sao?”
A Quỷ trầm mặc chốc lát, nói: “Sức lớn như trâu, nhanh nhẹn như mèo, đáng sợ hơn nữa chính là bản năng cảm nhận được nguy hiểm của hắn ta. Trong lúc mấy ngàn người đang chém giết lẫn nhau, hắn ta vậy mà có thể tìm đến vị trí chính xác nơi năm người bọn tôi ẩn thân. Nếu như chuyện này không thật sự diễn ra trước mắt ta, có chết ta cũng không tin đây là sự thật.”
Hồng Văn biết bản tính A Quỷ luôn kiêu căng tự mãn, tích chữ như tích vàng, có thể nhận được đánh giá cao như vậy từ hắn ta, mức độ lợi hại của Thẩm Đống có thể hình dung được.
“A Quỷ, các ngươi mau lui về đây đi, hiện tại giết chết Thẩm Đống cũng không có ý nghĩa gì cả.”
A Quỷ: “Văn ca, bọn tôi đã mai phục xung quanh biệt thự của Thẩm Đống rồi. Sau khi kết thúc cuộc đại chiến, Thẩm Đống nhất định sẽ thả lỏng cảnh giác, đây là cơ hội tuyệt vời để giết chết hắn ta.”
Hồng Văn thở dài, nói: “Điều ta muốn là quan hệ làm ăn của Thẩm Đống. Nếu như hắn ta chết rồi, chỉ có thể khiến cho Tưởng Thiên Sinh được lợi mà thôi, hiểu không?”
A Quỷ nói: “Đã rõ, ta sẽ trở lại ngay.”

Trong ba xã đoàn đứng đầu, xã đoàn thất bại nặng nề nhất chắc chắn là Đông Tinh.
Không chỉ mất đi ba vị cao thủ trong cùng một trận, mà Thiên Thủy Vi còn bị Thẩm Đống đoạt mất, chuyện này khiến Lạc Đà nổi trận lôi đình.
“Con mẹ nó, Đông Tinh chúng ta có đến ba vị cao thủ chết trên tay Thẩm Đống, chúng ta nhất định phải giết chết hắn ta.” Tư Đồ Hạo Nam nói.
Lạc Đà liếc mắt nhìn hắn ta, nói: “Ngươi có biện pháp gì?”
Tư Đồ Hạo Nam chỉ nói ra hai chữ: “Hắc Phượng”
Ô Nha đập bàn một cái, nói: “Đúng. Lão đại, để Hắc Phượng đi ám sát tên đó đi.”
Lạc Đà nói: “Kể cả Nghê gia và tiểu đội ám sát Hồng Thái của Văn ca còn không giết được Thẩm Đống, các ngươi cảm thấy Hắc Phượng có thể làm được sao?”
Tư Đồ Hạo Nam và Ô Nha nhìn nhau, cả hai đều không nói tiếng nào.
Rất nhanh, trong chốn giang hồ đã loan truyền sự tích của Thẩm Đống.
Thẩm Đống dẫn dắt hai ngàn người chiến đấu cùng một vạn người của ba xã đoàn đứng đầu, đánh tan Hồng Thái khiến đối thủ tổn thất ba ngàn người, thong dong rút lui.
Ba xã đoàn đứng đầu đã triệu tập tám vị cao thủ đứng đầu để giết chết Thẩm Đống, thế nhưng lại bị Thẩm Đống phản sát giết chết bốn người, bốn người còn lại chật vật chạy trốn.
Hai chuyện này khiến độ nổi tiếng của Thẩm Đống cao hơn bao giờ hết.
Cao thủ đệ nhất Hồng Kông được công nhận bấy lâu nay chính là Liên Hạo Long, nhưng bây giờ đã đổi thành Thẩm Đống.
E ngại Diêm Vương, chớ chọc Thẩm Đống, danh hiệu Diêm Vương Đống cũng bị gán lên đầu của Thẩm Đống.
Có điều, tất cả chuyện này đều là kết quả mà Thẩm Đống muốn thấy.
Hắn dẫn dắt đám anh em cùng nhau tham gia trận chiến này cũng chỉ muốn làm kinh sợ những người ở Hồng Kông, khiến cho những xã đoàn khác phải dè chừng không dám tùy tiện trêu chọc hắn, tránh ảnh hưởng việc làm ăn sau này.
Ăn bữa sáng xong, Thẩm Đống thay quần áo, dẫn A Kiệt, Thiên Dưỡng Sinh và Phong Vu Tu đến tổng bộ của tập đoàn Hồng Văn Thái Thịnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận