Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 870: Đánh golf (1)

Tiểu Mã nói: "A Huy, các quân nhân ở Bắc Tô đã rất lâu không được phát lương. Nếu như không bán vũ khí, bọn họ đến cơm cũng không có mà ăn. Đống ca phán đoán không sai, tiếp tục như thế, Bắc Tô quốc sẽ xong đời."
Trần Huy thở dài, nói: "Không ngờ bọn họ lại có ngày hôm nay."
Thẩm Đống nói: "Đây là cái giá mà bọn họ phải trả vì chiến lược kinh tế thất bại."
Đến tổng bộ tập đoàn Đằng Phi, Thẩm Đống nhận được cuộc gọi của Thái Nguyên Kỳ.
Với lời mời đi đánh Golf này, Thẩm Đống không chút do dự đồng ý.
Trưởng phòng tiếp theo của sở cảnh sát 100% do Thái Nguyên Kỳ tiếp nhận, hắn cần phải đặt cược từ sớm.
Sáng ngày hôm sau lúc chín giờ, Thẩm Đống mặc một bộ đồ thể thao, mang một cái kính râm, đi cùng với Lý Kiệt và Thiên Dưỡng Sinh, đi vào sân golf Deep Water Bay.
Khi lính đánh thuê Hùng Sư bị xử lý, nhiệm vụ của Lý Kiệt cùng Thiên Dưỡng Sinh chính là bảo vệ Thẩm Đống an toàn.
Thẩm Đống không đồng ý cũng không được, vì đây là ý kiến nhất trí của tất cả các thành viên nòng cốt.
Lý Hân Hân, Âu Vịnh Ân, Thu Đề cùng Hải Đường cũng có hai vệ sĩ riêng bảo vệ, mỗi người đều được lựa chọn cẩn thận, sức chiến đấu không kém gì một cao thủ.
Đương nhiên, mức lương của bọn họ cũng cao khủng khiếp, tiền lương mỗi người là hai vạn đô la Mỹ.
Là người giàu nhất Hồng Kông, khuôn mặt này của Thẩm Đống nghiễm nhiên trở thành một đồng tiền mạnh.
Hắn vừa xuất hiện, người phụ trách sân golf Deep Water Bay liền lập tức tiến lên đón tiếp, trên mặt đều cười như nở hoa.
Sau khi giúp Thẩm Đống đăng ký hội viên xong, người phụ trách tự mình dẫn hắn đi đến sân vận động Thái Nguyên Kỳ, sau đó mới cáo từ rời đi.
"Thái trưởng phòng, lý cảnh sát, chúc mừng các ngươi đã gọn gàng tiêu diệt sạch phần tử khủng bố." Thẩm Đống mỉm cười nói.
Thái Nguyên Kỳ cùng hắn bắt tay, nói: "Ta đã nghe Văn Bân nói, tin tức là do ngài cung cấp, cảnh sát chúng ta nên cảm ơn ngài mới đúng."
Thẩm Đống nói: "Đó là chuyện mà một người dân Hồng Kông nên làm. Ha ha, cảnh sát và nhân dân hợp tác mà."
Thái Nguyên Kỳ cười nói: "Nếu như mọi người ai cũng nghĩ như ngài thì tốt quá rồi."
Thẩm Đống nói: "Thái trưởng phòng, trước đã nói là sẽ dạy ta đánh Golf. bây giờ bắt đầu đi."
Thái Nguyên Kỳ nói: "Ngài thật sự không biết đánh?"
Thẩm Đống nói: "Không sợ ngài chê cười, ta chỉ xem người ta đánh golf trên tivi thôi, trên thực tế đây là lần đầu tiên ta vào sân golf."
Thái Nguyên Kỳ nói: "Ta còn tưởng rằng ngài nói đùa cơ đấy. Được rồi, Văn Bân, ngươi làm mẫu cho Thẩm tiên sinh trước đi."
"Được."
Lý Văn Bân đáp ứng một tiếng, thể hiện những động tác cơ bản đầu tiên, sau đó mạnh mẽ đem gậy golf vung ra ngoài.
Qủa bóng nhỏ màu trắng vẽ một đường parabol tuyệt đẹp, sau đó rơi ở trên mặt đất, còn khoảng hai mươi mét nữa là tới lỗ par-3.
Lý Văn Bân lại liên tục đánh hai lần, lúc này quả bóng nhỏ màu trắng mới lọt vào lỗ.
Thái Nguyên Kỳ vỗ tay cười nói: "Không tệ."
Lý Văn Bân khiêng gậy golf lên và nói: “Thái tiên sinh, mục tiêu của ta là Double Eagle (1), nhưng mà còn cách trình độ này rất xa.”
(1) 1 Double Eagle (rất hiếm) là 3 Under par trên một hố hay còn được gọi là “Albatross”. Albatross có nghĩa là một loài hải âu lớn và rất hiếm, bởi vì điểm dưới Par 3 gậy là điểm số cực kỳ hiếm, đến cả các Golfer chuyên nghiệp có trình độ cũng rất khó để đạt được điểm này.
Thái Nguyên Kỳ tràn đầy tự tin nói: “Vậy để ta đến thể hiện cho ngươi xem Double Eagle là như thế nào.”
Đáng tiếc màn thể hiện của Thái Nguyên Kỳ lại thất bại thảm hại.
Cả ba par (2) đều không hề vào lỗ.
(2) Par là số gậy tiêu chuẩn mà Golfer cần đạt được khi kết thúc một lỗ golf
Thẩm Đống cười ha ha nói: “Thái xử trưởng, kỹ năng của ngài chỉ vừa trên trung bình.”
Thái Nguyên Kỳ cũng không tức giận: “Thẩm tiên sinh, ngài đừng tưởng muốn ba par vào lỗ rất đơn giản. Văn Bân có thể làm được là do may mắn thôi.”
Thẩm Đống: “Vậy để ta cho các ngươi xem một chút cái gì gọi là Hole-in-one (3).”
(3) Hole In One ( viết tắt là HIO) là thuật ngữ chỉ cú đánh đặc biệt được ghi nhận khi người chơi đưa bóng từ vị trí phát bóng vào hố golf trên sân green chỉ bằng một lần phát bóng. Đây là điểm số khó, người chơi không chỉ cần thực hiện động tác chuẩn xác bằng kỹ năng, kinh nghiệm mà còn cần đến may mắn. Do đó, đây còn được gọi là “cú đánh của Chúa”.
Thái Nguyên Kỳ và Lý Văn Bân nhìn nhau, cùng bật cười và nói: “Vậy chúng ta rửa mắt mong chờ.”
Động tác chuẩn bị của Thẩm Đống không hề chuẩn.
Mọi người đều là dùng hai tay cầm gậy rồi đánh.
Mà hắn thử đánh vài lần, cảm thấy không thuận tiện nên chỉ dùng một tay.
Cho nên thoạt nhìn chẳng ra làm sao cả.
Thái Nguyên Kỳ và Lý Văn Bân thấy thế thì suýt phụt cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận