Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 511: Gặp lại Sở Tinh Hoa (2)

Nhưng khu mà Thẩm Đống xây dựng, giá thấp nhất cũng tám ngàn.
Đến lúc đó, Thẩm Đống sẽ thanh lý toàn bộ kho hàng.
Ngày hôm sau, Thẩm Đống dẫn các thành viên chủ chốt của công ty bất động sản Đằng Phi đi đến Bằng Thành.
Sở Tinh Hoa tự mình tiếp đón hắn.
Trên xe, Thẩm Đống mỉm cười nói: "Sở ca, nghe nói ngài đã được thăng chức?"
Hai người là bạn cũ, ở bên ngoài làm gì thì làm nhưng trong riêng tư lại nói chuyện rất thản nhiên.
Sở Tinh Hoa gật đầu, nói: "Tin tức của ngươi cũng rất nhanh đấy nha. Ta mới vào tỉnh đội chưa được một tuần, ngươi đã biết rồi."
Thẩm Đống nói: "Thật sự chúc mừng ngươi."
Sở Tinh Hoa nói: "Ngươi chúc mừng ta, vậy thì hãy đầu tư nhiều tiền hơn vào Bằng thành đi. Ta nghe nói, ngươi ở Hạ quốc đã xây dựng được một số nhà máy."
Thẩm Đống nhìn ra những toàn nhà cao tầng, nói: "Sự phát triển ở Bằng Thành thay đổi từng ngày, trình độ của người dân ở trong nước cũng ngày càng tăng cao, hàng tiêu dùng trong tương lai khẳng định sẽ có tiềm năng lớn. Ta dự định thành lập một nhà máy sản xuất nước giải khát và xe đạp, ngươi cảm thấy thế nào?"
Nhà máy sản xuất nước giải khát cùng xe đạp không phải ý tưởng bất chợt của Thẩm Đống mà đã có kế hoạch dự định từ trước.
Hàm lượng khoa học kỹ thuật của hai thứ này đều không cao, Thẩm Đống chỉ cần dùng 20 vạn điểm thiện công là có thể đổi được.
Sở dĩ lựa chọn hai ngành nghề này, là bởi vì kiếp trước hầu như nhà nào cũng sẽ mua xe đạp, triển vọng vô cùng lớn, chứ chưa cần nói đến đồ uống.
Những thương hiệu như Future Farmers và Wahehe có thể đạt được giá trị thị trường hàng trăm tỷ đồng.
Hiện tại Thẩm Đống đã đi đến thế giới này, hắn đương nhiên sẽ không buông tha những công việc kinh doanh công nghệ và sinh lãi như này.
Sở Tinh Hoa ánh mắt sáng lên, nói: "Ta thay mặt Bằng Thành hoan nghênh ngươi, một vị đại phú hào đến đầu tư."
Thẩm Đống hỏi: "Vậy ngươi có thể cấp cho ta bao nhiêu đất ?"
Sở Tinh Hoa cười nói: "Cần phải đợi sau cuộc họp của chính phủ, chúng ta sẽ thương lượng lại."
Thẩm Đống nói: "Ta còn muốn đầu tư thêm một hạng mục nữa, ngươi có quyết định được hay không?"
Sở Tinh Hoa hỏi: "đầu tư cái gì, nói nghe xem."
Thẩm Đống nói: "Ta nghe nói các ngươi chuẩn bị kêu gọi đầu tư thương mại,xây dựng bến cảng?"
Sở Tinh Hoa sắc mặt thay đổi, nghiêm nét mặt nói: "Không sai. Ngươi muốn đầu tư?"
Thẩm Đống gật đầu, hỏi: "Có thể không?"
Sở Tinh Hoa nói: "Bên kia Hồng Kông có rất nhiều thương nhân muốn cùng chúng ta hợp tác, bên trong đó có cả Lý Siêu Nhân."
Thẩm Đống bĩu môi, nói: "Quan hệ giữa ta với Lý Siêu Nhân vô cùng tệ."
Sở Tinh Hoa sửng sốt, nói: "Tại sao quan hệ giữa ngươi và Lý Siêu Nhân lại tệ vậy?"
Thẩm Đống kể lại mọi chuyện, nói: "Lý Siêu Nhân là một tên tư bản trục lợi. Nếu các ngươi giao cảng cho ông ta, ông ta nhất định có thể làm tốt, thế nhưng chính phủ sẽ có được lợi ích gì, sẽ rất khó nói. Còn ta thì khác."
Sở Tinh Hoa hỏi: "Ngươi có gì khác biệt?"
Thẩm Đống gọn gàng dứt khoát nói rằng: "Để có lợi nhuận. Ta có thể đầu tư xây dựng tất cả các cảng ở Bằng Thành. Sau khi hoàn thành, ta có thể chia cho chính phủ Bằng Thành 10%cổ phần."
Sở Tinh Hoa kinh ngạc, kinh hô: "10% cổ phần sao? Thẩm Đống, tiểu tử ngươi không phải là đang đùa với ta đấy chứ? Ngươi cũng quá hào phóng rồi đấy?"
Thẩm Đống cười nói: "Ta là người của Hạ quốc, ta muốn làm điều gì đó cho quốc gia, lại có thể kiếm được ít tiền. Đây gọi là công ty cân bằng, tại sao lại không làm?"
So sánh với bất động sản, cảng lợi nhuận sẽ thấp hơn, thế nhưng được thế “ ổn định”.
Trước khi Thẩm Đống xuyên việt, những bến cảng do Lý Siêu Nhân đầu tư xây dựng có thể mang đến doanh thu hơn 10 tỷ mỗi năm, quả thực là hù chết người.
Nếu như Thẩm Đống có thể kiểm soát tất cả các cảng ở Bằng Thành, thu nhập hàng năm của hắn ít nhất cũng trên 5 tỷ.
Quan trọng nhất chính là tên tuổi của hắn sẽ được lọt vào tầm nhìn của các quan chức cấp cao của Hạ Quốc, giống như Hoắc Ưng Đông vậy.
So sánh với đó, tiền kiếm được bao nhiêu chỉ là thứ yếu.
Sở Tinh Hoa cũng không biết trong tương lai những cảng ở Bằng Thành sẽ đem lại cho Thẩm Đống lợi nhuận như thế nào, nghe vậy nói: "A Đống, chúng ta dự định xây dựng cảng Diêm Điền, ngươi biết trong giai đoạn đầu công trình cần bao nhiêu tiền không? Ròng rã 6 tỷ."
Thẩm Đống lắc đầu một cái, nói: "Quá ít."
Sở Tinh Hoa sững sờ, nói: "Có ý gì?"
Thẩm Đống nói: "Muốn xây thì phải xây cái hoành tráng trâu bò nhất. Ta có thể đầu tư 12 tỷ, chúng ta có thể xây một cái cảng trâu bò hoành tráng nhất Hạ quốc."
Cho dù quyết tâm của Sở Tinh Hoa như thế nào, cũng bị 12 tỷ của Thẩm Đống làm cho chấn động trợn mắt ngoác mồm, âm thanh còn có chút run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận