Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 340: Lại bị bắt vào cục cảnh sát (2)

Chương 340: Lại bị bắt vào cục cảnh sát (2)
"Mẹ nó ta ngay cả chùa Diệu Hoa ở chỗ nào cũng không biết, làm sao có thể chạy đi giết người được chứ?"
Hắn phát hỏa, giống như một con sư tử đang điên cuồng rống gầm, khí thế của Trương Phong so hắn quả thực kém xa mười vạn tám ngàn dặm.
Trương Phong bị thanh âm của Thẩm Đống làm cho đầu ong ong, một lát sau mới khôi phục lại bình thường.
Dường như là cảm giác mình mất mặt trong lòng, Trương Phong càng thêm căm tức, nói: "Nếu không phải là ngươi, vậy làm sao những kia bất động sản và công ty kia của Long Thanh Tuyền lại rơi vào tay ngươi?"
Thẩm Đống nhún nhún vai, cười nói: "Đây là chuyện Long Thanh Tuyền tự mình đồng ý, ngươi cần đi hỏi hắn."
Trương Phong nói: "Hắn đã bị ngươi giết rồi, ta đi đâu tìm hắn."
"Là bị súng bắn chết, hay là bị đao chém chết, hay là từ trên lầu rơi xuống ngã chết?"
Trương Phong trầm giọng nói: "Không thể trả lời."
Thẩm Đống cười ha hả nói: "Sếp Trương, rốt cuộc mọi người đã điều tra rõ ràng chưa? Long Thanh Tuyền thật sự đã chết ư? Đừng nói ngay cả cả thi thể Long Thanh Tuyền vẫn chưa tìm thấy mà ngươi lại gọi ta tới điều tra đấy nhé? Nếu thực như vậy, ta sẽ khiếu nại các ngươi."
Đêm qua Thiên Dưỡng Sinh đã nói cho Thẩm Đống biết, toàn bộ thi thể của Long Thanh Tuyền và những vệ sĩ kia đã bị ném xuống biển.
Cảnh sát có lợi hại cỡ nào đi nữa, cũng không có khả năng tiến vào biển sâu mấy trăm mét tìm được thi thể của bọn họ.
Nói cách khác, Long Thanh Tuyền bây giờ nhiều nhất là mất tích, chứ không phải tử vong.
Trương Phong bị Thẩm Đống oán hận nói không ra lời, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì, đành phải nhìn về phía lão thần Lý Hiền ở đây.
Cho dù thế nào Lý Hiền cũng phải nể mặt cha Trương Phong một chút, vì thế tiếp lời: "A Đống, lần này tìm ngươi, chủ yếu là để tìm hiểu tình hình. Bởi vì Long Thanh Tuyền mất tích, mà ngươi lại là người cuối cùng nhìn thấy hắn."
Thẩm Đống cố ý làm ra bộ dáng kinh ngạc, nói: "Sếp Lý, chúng ta quen nhau đã lâu, ngươi thế này là cố ý chơi ta. Lúc thì nói Long Thanh Tuyền bị ta giết, lúc thì bảo hắn đang mất tích, ngươi có thể nói cho ta biết chính xác rốt cuộc là hắn mất tích hay bị giết được không?
Lý Hiền nói: "Mất tích."
Thẩm Đống tức giận nói: "Người ta mất tích thì cảnh sát các ngươi đi tìm, tại sao lại đổ oan ta giết hắn?"
Lý Hiền nói: "Người là ngươi cuối cùng hắn gặp, cho nên tìm ngươi hỏi thăm một chút."
Thẩm Đống tức giận nói: "Long Thanh Tuyền có tay có chân, ta làm sao biết được hắn đi đâu chứ? Sếp Lý, loại chuyện vớ vẩn này, ngài gọi điện thoại cho ta hỏi một chút là được, tốt nhất không nên đưa ta đến cục cảnh sát. Bây giờ ta là người làm ăn, mỗi ngày mấy chục vạn, thật sự là không có thời gian nói nhảm với các người. Nếu không có chuyện gì khác, ta đi đây."
Trương Phong nói: "Không được, chúng ta còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi ngươi."
Thẩm Đống lạnh lùng nói: "Mặc kệ là vấn đề gì, câu trả lời của ta đều là hai chữ, không biết. Sếp Trương, ngươi nghe rõ chưa?"
Trương Phong nói: "Người dân Hồng Kông có nghĩa vụ phối hợp với chúng ta điều tra vụ án."
Thẩm Đống nói: "Trương Phong đúng không? Ta hy vọng ngươi có thể dựa theo pháp luật Hồng Kông và điều lệ quản lý cảnh sát mà làm việc, nếu không ta nhất định sẽ kiện ngươi. Sếp Lý, đồ ngốc này ở đâu ra? Quả thực là không thể nói lý mà."
Lý Hiền sờ sờ mũi, nói: "Xin lỗi, Trương Phong là cảnh sát mới của cục cảnh sát Central, vẫn chưa quen thuộc lắm với điều lệ liên quan."
Thẩm Đống lạnh lùng nói: "Sếp Lý, quan hệ giữa ta và cục cảnh sát Central các ngươi không tệ, nửa năm trước ta còn quyên xe cho cảnh sát đấy, các ngươi đối đãi với dân chúng như vậy à?"
Một loạt chất vấn liên tiếp khiến Lý Hiền và Trương Phong á khẩu không trả lời được.
Chiết tiệt, Lý Hiền này lại muốn lợi dụng hắn đến giáo huấn Trương Phong, nào có chuyện tiện nghi như vậy?
Thẩm Đống dứt khoát mắng hắn ta một trận.
Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, Thẩm Đống nhận được điện thoại của Lý Hiền.
"Đm, Trương Phong bắt ngươi tới, ngươi mắng ta làm gì?"
"Chiêu mượn đao giết người này, ngươi dùng rất tốt, nhưng ta không có thời gian chơi với ngươi."
"Tên nhãi, ngươi nuốt nhiều sản nghiệp của Long Thanh Tuyền như vậy, lại đây nói rõ một chút tình huống không được à?"
"Những sản nghiệp này là do Long Thanh Tuyền cam tâm tình nguyện tặng cho ta, ta không hề dùng bất kỳ thủ đoạn không chính quy nào."
"Bớt nói nhảm. Có phải Long Thanh Tuyền đã đi bán muối rồi không?"
"Chuyện này ta không biết. Long Thanh Tuyền mất tích, đi tìm hắn là trách nhiệm của cảnh sát, không liên quan gì đến ta."
"Mẹ kiếp, thằng nhóc ngươi vẫn cẩn thận như vậy. A Đống, nghe ta khuyên một câu, ngươi đã là phú hào hơn mười tỷ rồi, loại chuyện này về sau tốt nhất không nên làm nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận