Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 856: Từ chối Lý A Tề (1)

Lý A Tề châm điếu thuốc, trong đầu bắt đầu suy nghĩ làm sao để dẫn dắt Hòa Liên Thắng thay đổi.
...
Buổi chiều ngày hôm sau, tại văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Đằng Phi .
Thẩm Đống nhìn vị khách trước mặt cao 1m65,một người đàn ông đến từ Đông Doanh tướng mạo xấu cực kì, thực sự là khó có thể hình dung hắn ta lại là phó tổng giám đốc tập đoàn tài chính Mitsui.
Có điều, những người càng như vậy, Thẩm Đống lại càng không dám xem thường.
Bởi vì bọn họ muốn thành công, phải trả giá bằng sự nỗ lực cùng mồ hôi gấp mười lần người bình thường.
Thôn Thạch Thuần nói: "Thẩm tiên sinh, ta đã phải chạy suốt đêm tới Hồng Kông chủ yếu chính là điều tra rõ việc cha con Mitsui Yosuke."
Thẩm Đống uống một hớp trà, hỏi: "Mitsui tiên sinh thật sự đã chết rồi?"
Thôn Thạch Thuần nói: "Ta đã đi đến đồn cảnh sát Hồng Kông nhận diện, tuy rằng thi thể bị nổ đen kịt, nhưng vẫn có thể nhận ra người kia xác thực là Mitsui Yosuke tiên sinh."
Thẩm Đống thở dài, nói: "Fujitani Daichi thực sự là lợi hại! Ta nghe nói, hắn vì giết Mitsui tiên sinh, còn sử dụng cả đạn rocket, quả thực là phát điê. Đúng rồi, cảnh sát bắt được hắn ta chưa?"
Muraishi Jun nói: "Vẫn chưa. Có điều, có người nói, ngài cùng Lý A Tề tiên sinh cũng đóng vai trò khá quan trọng trong chuyện này."
Thẩm Đống sững sờ, nói: "Thôn Thạch tiên sinh, ý ngài là nói ta với Lý A Tề trợ giúp Fujitani Daichi giết Mitsui tiên sinh sao?"
Muraishi Jun ánh mắt sáng quắc nhìn Thẩm Đống, nói: "Có tin tức truyền đến, các ngươi vì tiền, đã cung cấp tin tức giả cho Mitsui tiên sinh."
Thẩm Đống nở nụ cười, nói: "Ngươi nói chính là chuyện ở bến tàu đại bộ sao? Thủ hạ của ta quả thực nhìn thấy Fujitani Daichi ở bến tàu đại bộ trên du thuyền số 23. Tối ngày hôm đó, người của Mitsui tiên sinh còn đánh nhau kịch liệt mà. Cuối cùng kết quả ra làm sao, ta không rõ . Còn nói trợ giúp Fujitani Daichi giết Mitsui tiên sinh, ta có thể nói rõ cho ngài, tuyệt đối không có. Nếu như nói tới Mitsui, ta là người muốn giết hắn đầu tiên, vì hắn ta chính là người bắt cóc em trai của người yêu ta, còn suýt mất mạng."
Muraishi Jun nói: "Thẩm tiên sinh, xin ngươi cần phải tin tưởng, tập đoàn tài chính Mitsui chúng ta không phải có ý không tin tưởng ngài, càng không có ya hưng binh vấn tội ngài. Chúng ta chỉ là muốn điều tra rõ chân tướng sự việc."
Thẩm Đống nói: "Thôn Thạch tiên sinh, Fujitani Daichi cùng Oyamada Tsukasa giết Mitsui tiên sinh, việc cấp bách của các ngươi phải là tìm tới cha con bọn họ, để báo thù cho Mitsui tiên sinh, mà không phải ở đây nói chuyện vô nghĩa với ta. Lời nói nếu như nói không êm tai, ta đây ở Hồng Kông muốn đối phó với Mitsui tiên sinh, thì ông ta sẽ tuyệt đối không thể sống hơn mười hai tiếng đâu."
Muraishi Jun gật đầu, nói: "Đa tạ Thẩm tiên sinh. Kính xin ngài giúp đỡ, cùng tìm kiếm tung tích của Fujitani Daichi cùng Oyamada Tsukasa ."
Thẩm Đống cau mày nói: "Thôn Thạch tiên sinh, Mitsui tiên sinh đồng ý cho ta hai trăm triệu đô la Mỹ, đến hiện tại vẫn chưa thực hiện đây. Tập đoàn tài chính Mitsui các ngươi sẽ không quên đấy chứ?"
Chết tiệt!
Ngươi còn muốn tiền sao?
Muraishi Jun thiếu một chút nữa là mắng thành tiếng.
Một trăm triệu đô la Mỹ nói thành hai trăm triệu đô la Mỹ, vậy mà cũng nói ra khỏi miệng?
Còn cmn là đệ nhất phú hào Hồng Kông sao?
Thứ phong độ này, ta khinh!
Côn đồ quả nhiên là côn đồ, dù cho có nhiều tiền, cũng không tới được mặt bàn.
Trong lòng Muraishi Jun oán thầm, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Ngài yên tâm, ta đã đem chuyện này thông báo cho gia tộc Mitsui. Tin chắc lấy danh dự của gia tộc Mitsui mà nói, sẽ trả lại cho ngài hai trăm triệu đô la Mỹ."
Thẩm Đống vừa nghe, trong lòng mắng to.
Gia tộc Mitsui sẽ thay Mitsui Yosuke cho mình hai trăm triệu đô la Mỹ?
Ta tin ngươi cái con quỷ!
Tiểu quỷ chính là tiểu quỷ, quá không biết xấu hổ.
Thẩm Đống không ngờ là hắn ta lại không biết xấu hổ như vậy.
Muraishi Jun rời đi không tới nửa giờ, Lý A Tề đến.
"Muraishi Jun tìm ngươi?"
Thẩm Đống rót cho Lý A Tề ly cà phê, mỉm cười hỏi.
"Không chỉ có tìm ta, còn tìm Lý tiên sinh."
"Ngươi nói thế nào?"
"Ta không thừa nhận, thế nhưng cũng nói sự thật cho Lý tiên sinh rồi."
Sắc mặt của Thẩm Đống thay đổi, nói: "Tại sao?"
Lý A Tề nói: "Ta đem một trăm triệu đô la Mỹ cho Lý gia, cắt đứt triệt để với bọn họ."
Thẩm Đống trầm mặc chốc lát, gật đầu, nói: "Lý gia đẩy ngươi lên cao, ngươi cho Lý gia hai khối đất giá trị mấy tỷ cùng một trăm triệu đô la Mỹ, đã là báo đáp ân tình của bọn họ rồi. Nếu như Lý gia biết làm người, hẳn là sẽ không thể sai khiến ngươi như cẩu nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận