Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 55: Hối lộ quỷ ngoại

Chương 55: Hối lộ quỷ ngoại
A Hoa nói: "Chỉ sợ hắn ta không có gan này, lúc đó Ủy ban Độc lập Chống Tham nhũng Hồng Kông nhất định sẽ mời hắn ta uống trà."
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, nói: "Sẽ có biện pháp."
...
Sau khi ăn uống xong mọi người không về nhà mà thay vào đó họ đã vui chơi rồi ngủ lại luôn trong phòng khách ở biệt thự của Thẩm Đống đến tận hai giờ sáng.
Bên trong phòng ngủ, Thẩm Đống ngồi hút thuốc, Thu Đề ở bên cạnh mặt đỏ bừng, hỏi: "Thu Đề, cô dự định làm công việc gì?"
Thu Đề nói: "Ta có thể làm nhân viên bán hàng trong cửa hàng quần áo."
"Ặc "
Thẩm Đống nghe xong cô nói thì ho khan
Thu Đề nói: "Nhưng những việc khác tôi đều không biết."
Thẩm Đống suy nghĩ một chút, nói: "Ta sẽ cho cô học thêm một khóa kế toán bồi dưỡng thêm, cô cứ đi học tập cho tốt. Chờ sau khi trở về, có thể đến giúp ta quản lý tiền nong."
"Quản tiền?"
Thu Đề kinh ngạc: "Đống ca, ta sợ ta không làm được."
Thẩm Đống cười nói: "Hiện tại không được, không có nghĩa là tương lai không được. Về phần tiền nong ta nhất định phải giao cho người mà ta tin tưởng nhất, cô hiểu không?"
Thu Đề vừa nghe, cảm thấy rất vui mừng, nói: "Được rồi. Ta sẽ học tập thật chăm chỉ."
Ngày hôm sau, Thẩm Đống đăng ký Thu Đề tham gia một lớp huấn luyện đào tạo tài chính.
Thu Đề biết đây chính là cơ hội hiếm có, cho nên cũng bắt đầu học tập thật nghiêm túc.
Theo như chỉ thị của Thẩm Đống, A Hoa đến Citibank mở một tấm chi phiếu 10 triệu, rồi giao cho Thẩm Đống.
"Đống ca, ngài thật sự muốn mở công ty taxi à?"
"Đương nhiên. Trong tất cả các ngành kinh doanh, công ty taxi là dễ dàng nhất. Chỉ cần có quyết định của Richards George, tất cả mọi chuyện sẽ thuận lợi."
"Ta lo sẽ rất khó."
"Không có con ma ngoại quốc nào lại không ham tiền. Chỉ cần chúng ta đảm bảo rằng ông ta sẽ không bị Ủy ban Độc lập Chống Tham nhũng Hồng Kông mời đi uống trà, ông ta nhất định sẽ đồng ý."
"Đống ca, xem ra ngài rất là tự tin."
"Có thể thành công hay không, thử một lần là biết ngay."
Thẩm Đống đứng dậy, nói: "A Hoa, đi với ta đến sở giao thông."
Một tiếng sau, Thẩm Đống nhìn thấy Richards George đang ở trong văn phòng giám đốc sở giao thông vận tải.
Đó là một ông già tóc bạc phơ, năm nay đã sáu mươi tuổi, nửa năm nữa sẽ về hưu.
Ở giữa những năm 1980, hầu hết các quan chức chính phủ cấp cao ở Hồng Kông đều là quỷ ngoại quốc.
Mãi cho đến cuối năm 1980, những nhân tài của Hồng Kông mới đứng lên giữ quyền lực.
Richards George liếc mắt nhìn Thẩm Đống, thản nhiên nói: "Thẩm, ngươi chỉ có năm phút đồng hồ. Có chuyện gì, mau nói nhanh đi."
"Ta quả thật có vài chuyện muốn thỉnh cầu George tiên sinh."
Thẩm Đống vừa nói, vừa đặt một tấm chi phiếu ngàn vạn đô la Hồng Kông không ký tên đặt ở trên bàn của Richards George.
Richards George hai mắt sáng choang, trong mắt ngay lập tức hiện lên vẻ tham lam, nói: "Thẩm, lá gan của ngươi thực sự là rất lớn, dám ở trong phòng làm việc của ta đút lót ta sao."
Nói xong, Richards George dùng văn kiện đậy tấm chi phiếu lại.
Thẩm Đống trong lòng thấy vui vẻ, biết sẽ có cách, nói: "George tiên sinh, ta dự định mở một công ty taxi, ta muốn mua 200 tờ giấy phép, không biết ngài có thể hỗ trợ ta được không?"
"Ôi chúa ôi!"
Richards George vỗ trán một cái, nói: "Thẩm, sở giao thông vận tải năm nay chỉ cấp cho có 250 tờ giấy phép, ngươi lại muốn có 200 tờ, đây là chuyện không thể. Nếu ta bán cho ngươi, ta nhất định sẽ bị Ủy ban Độc lập Chống Tham nhũng Hồng Kông mời đi uống trà."
Thẩm Đống cười nói: "George tiên sinh, ta đã cân nhắc khó khăn của ngài rồi, hơn nữa cũng nghĩ ra biện pháp giúp ngài đối phó được với Ủy ban Độc lập Chống Tham nhũng Hồng Kông."
Richards George nói: "Nói nghe xem."
Thẩm Đống nói: "Đầu tiên ta sẽ mua 200 tờ giấy phép với giá 20 vạn đô la Hồng Kông và ta tuyệt đối sẽ không khất nợ một phân tiền."
"Thứ hai, công ty taxi của ta sẵn sàng quyên góp 20% lợi nhuận mỗi năm cho, quỹ từ thiện của nữ hoàng."
"Có cái lý do quang minh chính đại này, ngài cảm thấy Ủy ban Độc lập Chống Tham nhũng Hồng Kông còn có thể mời ngài uống trà hay sao?"
Richards George nhíu đôi lông mày trắng ngần, cười ha ha, nói: "Đây quả thực là một biện pháp tốt. Ta cấp giấy phép cho ngươi vì ngươi sẽ quyên góp tiền cho quỹ, như vậy thì ai có thể nói “không” được."
Thẩm Đống nói: "George tiên sinh, vậy là ngài đồng ý rồi?"
Richards George nói: "Đương nhiên. Nếu ngươi muốn làm, vậy thì hãy làm cho cẩn thận, năm nay được cấp 250 tờ giấy phép, ta sẽ đưa tất cả cho ngươi."
Thẩm Đống đứng dậy, nói: "George tiên sinh, chi phiếu năm triệu không ký tên, lát nữa sẽ được gửi thêm cho ngài."
Trên mặt Richards George lộ ra nụ cười rạng rỡ, nói: "Thẩm, ta thật sự vô cùng yêu thích ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận