Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 284: Dám đụng đến ta (2)

Chương 284: Dám đụng đến ta (2)
Bổn thúc quay đầu nhìn Thẩm Đống, nói: "Ta muốn Phi Tử Bình sắp xếp đàn em Du Tiêm Vượng ở địa bàn Thiên Thủy Vi."
Mẹ kiếp!
Thẩm Đống cuối cùng cũng hiểu vì sao Tưởng Thiên Sinh muốn hắn tới đây, thì ra là muốn dùng địa bàn của hắn để chấm dứt cuộc tranh chấp này.
Mi thúc vốn có thù oán với Thẩm Đống, vừa nghe lời này, lập tức nói: "Đúng là cần một nơi để sắp xếp chỗ cho anh em Đông Tinh, ta không có ý kiến. Tưởng tiên sinh, ngài nói xem?"
Tưởng Thiên Sinh cố ý trầm ngâm một phen, nói: "Đây là địa bàn Đống ca đánh được, ta là đại lão không dễ làm chủ. Đống ca, vừa khéo ngươi cũng ở đây, nói về quan điểm của mình đi."
Thẩm Đống mỉm cười, nói: "Bổn thú, ngươi chọc ai không tốt, sao phải chọc ta làm gì? Nếu ngươi không muốn sống, ta cam đoan trong vòng ba ngày, cả nhà ngươi sẽ chết sạch."
Lời này vừa nói ra, bầu không khí bỗng lặng ngắt như tờ.
Đại Phi há to miệng, trợn mắt há hốc mồm.
Hắn ta luôn cho rằng mình rất ngông cuồng, nhưng so với Thẩm Đống, hắn ta vẫn kém mười vạn tám ngàn dặm.
"Rầm!"
Bổn thúc giận dữ ngút trời, chỉ vào Thẩm Đống nói: "Ngươi mẹ nó muốn chết sao?"
Thẩm Đống thản nhiên nói: "Ta quả thật rất muốn chết, phải xem ngươi có bản lĩnh giết ta hay không?"
Bổn thúc cả giận nói: "Đừng tưởng rằng ngươi được người ta thổi phồng vài câu Hồng Kông đệ nhất cao thủ, thì thật sự cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ."
Thẩm Đống nói: "Ta chưa bao giờ cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ, nhưng giết ngươi có khó hơn giết Hàn Sâm không. Bổn thúc, hôm nay ta để lời ở đây, tên khốn nào ở Đông Tinh dám tiếp nhận Thiên Thủy Vi, Thẩm Đống ta thề sẽ ném cả nhà hắn xuống biển cho cá ăn."
Nói xong, Thẩm Đống quét một vòng các đường chủ sau lưng Bổn thúc.
Trong ánh mắt hắn toát ra sát khí, khiến đám người Tư Đồ Hạo Nam cảm thấy lạnh buốt cả người.
Nếu là địa bàn khác, Thẩm Đống có lẽ sẽ nhường lại miễn là Đông Tinh đưa ra đầy đủ lợi ích.
Nhưng Thiên Thủy Vi thì không được.
Buổi chiều hắn mới đạt được thỏa thuận với công ty bất động sản Long Hải, làm sao có thể đồng ý chắp tay nhường nó cho người khác.
Lỡ xây dựng chung cư có vấn đề gì thì tổn thất Thẩm Đống phải chịu e là quá lớn.
Bổn thúc nhìn Tưởng Thiên Sinh, nói: "Tưởng tiên sinh, không phải ngươi muốn đình chiến à?"
Tưởng Thiên Sinh trầm ngâm một phen, hỏi: "Đống ca, ngươi có thể đưa ra điều kiện không?"
Thẩm Đống không chút do dự nói: "Hai tỷ đô la Hồng Kông, ta lập tức rời đi."
Bổn thúc mắng to: "Ta lập tức cho ngươi hai tỷ tiền âm phủ."
Thẩm Đống nói: "Vậy thì đánh. Ra ngoài lăn lộn, ai mà không để đầu vào thắt lưng quần? Sợ chết thì về nhà ôm con. Còn mẹ nó hai trăm triệu mua đầu người, ngươi hù dọa ai? Ông đây ngược lại nghĩ bỏ ra hai trăm triệu mua đầu chó của ngươi đấy."
Bổn thúc tức giận đỏ mặt tía tai, nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Thẩm Đống đã bị hắn ta giết cả trăm lần rồi.
Đặng bá ho khan một tiếng, nói: "A Sinh, Thiên Thủy Vi không được, vậy đổi chỗ khác đi."
Thẩm Đống lập tức nói: "Ta cảm thấy Vượng Giác rất tốt. Nơi đó vốn là địa bàn của ta, bây giờ đã thuộc về Hồng Hưng. So với Thiên Thủy Vi, hiển nhiên nơi đó thích hợp với Đông Tinh hơn."
Từ sau khi Hồng Hưng đoạt lại Vượng Giác, nơi đó đã được thân tín của Tưởng Thiên Sinh tiếp quản.
Nếu Tưởng Thiên Sinh không nói quy củ, muốn làm địa bàn của mình, Thẩm Đống làm sao có thể chiều ý hắn ta?
Dù sao hai người nay đã bằng mặt không bằng lòng, đắc tội hay không đắc tội cũng không còn quan trọng nữa.
Ánh mắt Bổn thúc sáng lên, nói: "Ta đồng ý."
So sánh với địa bà Thiên Thủy Vi chim không ỉa kia, vẫn là Vượng Giác phù hợp với lợi ích của Đông Tinh hơn.
Sắc mặt Tưởng Thiên Sinh tối sầm, quay đầu nhìn Thẩm Đống.
Ai ngờ sắc mặt Thẩm Đống còn khó coi hơn cả hắn ta, ánh mắt sắc bén tàn nhẫn nhìn chằm chằm Tưởng Thiên Sinh, không hề nhượng bộ.
Phản ứng của hai người lọt vào trong mắt Đặng bá, Mi thúc và những người khác, ai nấy đều lộ vẻ như có điều suy nghĩ.
Đại Phi và Trần Hạo Nam một trái một phải nắm lấy cánh tay Thẩm Đống, sợ hắn nhịn không được tức giận ra tay với Tưởng Thiên Sinh.
Chuyện hôm nay, tất cả mọi người đã thấy rõ.
Tưởng Thiên Sinh dưới tình huống chưa được Thẩm Đống đồng ý, dự định dùng Thiên Thủy Vi để đổi lấy hòa bình của Tam đại xã đoàn.
Không ngờ Thẩm Đống căn bản không để Bổn thúc vào mắt, đối với hành vi quá đáng này của Tưởng Thiên Sinh lại càng tức giận không thôi.
Cho nên cho dù đang ở trước mặt nhiều đại lão xã đoàn như vậy nhưng Thẩm Đống quyết không nể mặt hắn ta chút nào.
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, Tưởng Thiên Sinh quay đầu, nhịn xuống tức giận, nói: "Vượng Giác không được, ta có thể tặng địa bàn Du Ma Địa cho Đông Tinh. Mi thúc, thành ý của ngươi đâu? Sẽ không chỉ để Hồng Hưng chúng ta ra khỏi địa bàn chứ? Dù sao chuyện này là do các ngươi rước lấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận