Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 834: Quá ngang ngược

Nửa tiếng sau, đoàn xe của Thẩm Đống đã dừng ngay trước tòa nhà của hiệp hội karate Nhật Bản.
Thẩm Đống bước ra khỏi xe, vô tình đụng phải Daichi Fujitani và Mitsui Taku đang vừa đi vừa nói.
"Ồ, không phải ngài Thẩm đó sao? Ngài đến hiệp hội karate của bọn ta để làm gì?" Mitsui Taku nhướng mày rồi mìm cười chào hỏi.
Thẩm Đống nói: "Tâm trạng của ngài Mitsui có vẻ khá tốt, không giống người vừa thua mất 1 tỷ USD. Chẳng lẽ hai hôm nay ngài kiếm được khá lắm sao?"
Vẻ mặt của Mitsui Taku vẫn thờ ơ: "Thua 1 tỷ USD mà thôi, đối với tập đoàn tài chính Mitsui thì chẳng là gì cả."
Fujitani Daichi nói: "Ngài Thẩm, không có chuyện thì không đến. Hôm này ngài đến đây, chẳng lẽ muốn gửi thư thách thức nữa sao?"
Thẩm Đống nói một cách bình thản: "Em vợ của ta bị ngươi bắt cóc."
"Bắt cóc?"
Vẻ mặt Mitsui Taku trở nên hả hê: "Đúng là đáng tiếc."
Fujitani Daichi cau mày: "Ngài Thẩm đang nghi ngờ chúng ta đó à?"
Thẩm Đồng ừ một tiếng rồi nói: "Đúng."
Daichi cười: "Ngài thấy bọn ta có ngu đến mức đó không? Vừa mới đấu võ xong mà đã quay sang bắt cóc em vợ của ngài, chẳng phải chui đầu vào rọ à?"
Sát ý hiện lên nơi con ngươi của Thẩm Đống, hắn nói bằng giọng điệu lạnh lùng: "Tài xế nghe được, người bắt cóc nói tiếng Nhật."
Taku đáp: "Có biết bao nhiêu người biết nói tiếng Nhật, có liên quan gì đến bọn ta đâu. Dựa vào đâu mà ngươi lại nghi ngờ bọn ta?"
Thẩm Đống nói một cách đơn gian: "Thiếu gì kẻ chết oan trong lịch sử? Ngài Mitsui, và hội trưởng Daichi, ta mong hai vị nghe cho rõ. 2 tỷ USD đối với ta không thành vấn đề, nhưng ta mong A Viễn có thể trở về mà không hao tổn bất cứ thứ gì. Nếu chỉ có một vết xước nhỏ thì ta sẽ róc đầu cả hai người xuống. Nghe rõ chưa?"
Nghe hắn nói thế, cả hai người bọn họ đều choáng váng.
Đúng là quá ngang ngược.
Mitsui Taku giận tái mặt, hắn ta chỉ thẳng vào Thẩm Đống và nói: "Thẩm Đống, ngươi có biết mình đang nói gì không? Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám động vào một cọng tóc của ta thì tập đoàn Mitsui sẽ khiến cả nhà ngươi chết không toàn thây."
Thẩm Đống bình thản: "Hong Kong là địa bàn của ta, cho dù tập đoàn Mitsui có phải hàng chục người đến thì ta cũng giết cho bằng hết. Nhưng đấy là chuyện của sau này, ngươi và hội trưởng Daichi sẽ không thể nào ngờ được.:
Daichi Fujitani thấy chuyện sắp không ổn nên đã lên tiếng: "Ngài Thẩm, ngài không thấy mình đang quá ngạo mạn rồi sao?"
Thẩm Đống nói: "Ta không rảnh đứng đây nói chuyện không đâu với các ngươi. Nhưng hai vị cứ nhớ kỹ, cho dù hai người có bắt cóc hay không, nhưng chỉ cần A Viễn có chuyện gì thì ta sẽ bắt hai ngươi chôn theo hắn."
Nói xong, Thẩm Đống liếc nhìn Mitsui Taku và Fujitani Daichi một cái thì mới quay vào xe.
Ngay lúc đó, hắn chợt cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn mình từ phía xa.
Ánh mắt này vừa sắc bén vừa tàn nhẫn, ẩn chứa nguồn sát khí ngạt ngào, ngay cả đệ nhất cao thủ khắp thiên hạ như hắn cũng cảm thấy khó chịu.
Cao thủ!
Có thể khiến Thẩm Đống cảm thấy nguy hiểm thì chắc chắn là một cao thủ không hề thua kém Hạ Hầu Vũ.
Thẩm Đống bước vào xe, sau đó nhìn người tài xế ở chiếc xe phía sau qua gương chiếu hậu.
Mặc dù hai người họ khá xa nhau nhưng trực giác nhạy bén của Thẩm Đống vẫn cảm nhận được, người tài xế là ẩn chứa nguồn sức mạnh kinh hồn
"A Kiệt, rẽ trái rồi rời đi." Thẩm Đống nói.
Lý Kiệt: "Vâng."
Chiếc Roll - Royce lăn bánh vế phía chiếc xe của người tài xế kia.
Sao khi đến gần, Thẩm Đống nói lớn: "Dừng."
Lý Kiệt nhanh chóng đạp phanh.
Thẩm Đống mở cửa kính và nhìn người tài xế đang khó hiểu kia rồi nói: "Ngươi tên gì? Tài xế của ai?"
Tài xế sửng sốt: "Ta là Koyamada Si, là tài xế của hội trưởng Fujitani Daichi. Ngài Thẩm có chuyện gì sao?"
Thẩm Đống cười: "Không có chuyện gì, chỉ muốn hỏi thế thôi. A Kiệt, đi thôi.'
Nhìn chiếc xe dần rời khỏi hiệp hội karate, Mitsui Taku nghiến răng nghiến lợi: "Đến từng tuổi này, lần đầu tiên ta thấy một kẻ ngạo mạn như thế ở trước mặt ta."
Daichi nói: "Hắn có tư cách để ngạo mạn. Mitsui-kun, chúng ta có nên thả Hải Viễn ra không?"
Taku trầm giọng: "Ngươi nói đùa đó hả? Thả Hải Viễn ra thì 1 tỷ USD của ta biết phải làm sao?
Từ khi nào mà nó đã tăng đến 1 tỷ USD rồi?
Fujitani thầm mắng trong lòng, nhưng vẻ mặt vẫn rất nghiêm túc: "Mitsui-kun, ngươi không biết Thẩm Đống mạnh như nào ở Hong Kong đâu. Hắn muốn giết chúng ta thì dễ như trở bàn tay."
Taku nói: "Hắn dám thách thức tập đoàn Mitsui của chúng ta?"
Daichi đáp: "Không có gì là Thẩm Đống không dám làm. Nhưng chuyện trực thăng Hắc Ưng của tập đoàn tài chính Ưng Tương, ai cúng biết là do Thẩm Đống gây ra. Đáng tiếc là ngay cả chính phủ Ưng Tương cũng không thể xử tội hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận