Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 658: Sát thủ kỳ lạ (1)

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đống mỉm cười nói: “Xem ra ta cũng rất nổi tiếng ở Đài Loan nhỉ, ngay cả Chu Triều Tiên cũng biết ta.”
Hải Đường nói: “Thời gian gần đây, báo chí Đài Loan đều đưa tin về chuyện giữa ngươi và tứ đại gia tộc. Bây giờ rất nhiều người đã coi ngươi thành người cùng đẳng cấp với đám người Lý Siêu Nhân rồi.”
Thẩm Đống nhướng mày nói: “Không thể ngờ là khiêu chiến với tứ đại gia tộc lại còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.”

Chẳng bao lâu sau, đoàn xe đã đi đến trang viên Hải Đường.
Bước từ trong xe ra, Hải Đường lập tức nhận thấy có điều gì đó không ổn, cánh tay phải hất nhẹ, một khẩu súng xuất hiện trong tay cô. Hải Đường nói: “Không thấy nhân viên bảo vệ nào đi tuần tra.”
Thẩm Đống vuốt ve gương mặt yêu kiều của cô, cười nói: “Cất súng đi. Có ta ở đây, không ai có thể tổn thương được ngươi.”
Hải Đường thu hồi súng, vẻ mặt lo lắng nói: “Hải Viễn cũng đang ở đây.”
Thẩm Đống nói: “Vào xem sẽ biết.”
Nói xong, Thẩm Đống nắm tay Hải Đường, sải bước đi đến phòng khách.
Hắn đã cảm ứng được có một cao thủ kungfu đang ở nơi đó chờ bọn họ.
Quả nhiên, sau khi mọi người bước vào phòng khách thì trước mặt bọn họ là một người đàn ông hơn 30 tuổi, có thân hình cao lớn và diện mạo anh tuấn.
Người đó bắt chéo hai chân, một nụ cười lười biếng hiện hữu trên gương mặt, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả và đang chậm rãi gọt vỏ táo.
Hải Viễn - em trai của Hải Đường thì ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hắn ta, không dám nhúc nhích.
Dưới sàn phòng khách còn có bảy tám vệ sĩ đang nằm, chắc là đã ngất đi.
Nhìn thấy tình cảnh này, các thuộc hạ và vệ sĩ của Hải Đường đều đồng loạt rút súng nhắm vào người đàn ông kia.
Người đàn ông không quan tâm đến những khẩu súng đang chĩa về phía mình, chỉ nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp của Hải Đường và nói: “Ta có thể chắc chắn rằng đứa nhóc này sẽ mất mạng trước khi bọn họ kịp nổ súng.”
Hải Đường sao có thể không hiểu ý của người đàn ông đó, nói với vệ sĩ: “Bỏ súng xuống và mang các huynh đệ đã bất tỉnh ra ngoài đi. Chuyện ở đây không cần các ngươi xen vào.”
Có thiên hạ đệ nhất cao thủ như Thẩm Đống ở đây, Hải Đường không hề lo lắng cho sự an toàn của bản thân và em trai.
“Được, Hải Đường tỷ.”
Các vệ sĩ bỏ súng xuống và mang các vệ sĩ đã bất tỉnh khác ra ngoài.
Thẩm Đống có hứng thú nhìn về phía người đàn ông này, cười nói: “Nghe khẩu âm của ngươi thì hình như là người Hạ quốc.”
Người đàn ông đánh giá Thẩm Đống rồi nói: “Ta đến từ tỉnh Đông Sơn của Hạ quốc. Ngươi là ai? Có quan hệ gì với tiểu thư Hải Đường?”
Thẩm Đống cười nói: “Thẩm Đống.”
Người đàn ông mở to mắt và nói: “Ngươi chính là Thẩm Đống, người được xưng là cao thủ mạnh nhất đảo Hồng Kông?”
Thẩm Đống nói: “Nói chính xác hơn thì là cao thủ mạnh nhất thế giới.”
Người đàn ông cười ha ha, nói: “Ngươi rất tự tin nhỉ?”
Thẩm Đống nói: “Không tự tin thì sao có thể đáng mặt đàn ông. Vị tiên sinh này, ngươi là sát thủ của Angel Wings?”
Người đàn ông gật đầu: “Đúng thế. Có vấn đề gì sao?”
Thẩm Đống trực tiếp ngồi vào ghế, nói: “Angel Wings các ngươi khi giết người đều công khai trực tiếp như thế sao? Không quá giống với sát thủ trong tưởng tượng của ta.”
Người đàn ông đáp: “Phải nói là phương thức hành động của ta không giống với các sát thủ khác, bởi vì ta không thích ám sát.”
Thẩm Đống nói: “Ngươi đã luyện công phu đến cảnh giới này, muốn giết ai thì giết, đúng là không cần phải lén lén lút lút ám sát làm gì. Xưng hô như thế nào?”
Người đàn ông nói: “Ngươi có thể gọi ta là Át Bích.”
Thẩm Đống nói: “Át Bích tiên sinh, trong tổ chức sát thủ Angel Wings các ngươi thì chắc không có ai có công phu giỏi hơn ngươi đúng chứ?”
Át Bích nhướng mày đáp: “Ta là sát thủ mạnh nhất của Angel Wings.”
Thẩm Đống gật đầu: “Ta cũng đoán là như thế. Thả Hải Viễn ra và ra tay đi.”
Át Bích đứng dậy nói: “Ta đã sớm biết quan hệ giữa ngươi và tiểu thư Hải Đường. Sở dĩ lần trước ta không giết cô ấy là vì muốn dẫn ngươi đến đây.”
Thẩm Đống khó hiểu hỏi: “Ngươi tìm ta làm gì?”
Át Bích nói: “Ta gia nhập vào Angel Wings không phải vì kiếm tiền mà là vì muốn rèn luyện công phu của bản thân. Từ khi bước vào cảnh giới hóa kình hai năm trước thì không ai có thể đỡ được ba đòn của ta, điều này làm cho ta vô cùng thất vọng. Nghe nói Thẩm tiên sinh ngươi là cao thủ mạnh nhất đảo Hồng Kông, đã từng đánh bại tám vị tuyệt đỉnh cao thủ đến từ ba xã đoàn lớn một cách dễ dàng, cho nên ta muốn đấu một trận với ngươi. Nếu ngươi thua thì mạng của tiểu thư Hải Đường là của ta. Nếu ngươi thắng thì mạng của ta thuộc về ngươi.”
Thẩm Đống mỉm cười nói: “Trong số các huynh đệ của ta thì có rất nhiều võ sĩ, không ngờ là ở đây cũng gặp một ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận