Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 726: Kết cục của Doãn Hỉ Thành (2)

Thẩm Đống: “Cũng không đến nỗi vậy. Yến Đô là trung tâm của Hạ quốc, so với các địa phương khác thì càng có nhiều điều kiện được thiên nhiên ưu ái hơn. Những nhà đầu tư giống như ta, một khi có cơ hội thì đều muốn đến thử. Doãn thị trưởng, nếu ta không đoán sai thì chắn là ngài đã biết quá trình đàm phán giữa ta và Sở Thương mại rồi đúng không?”
Doãn Hỉ Thành gật đầu đáp: “Đúng thế.”
Thẩm Đống cười nói: “Như vậy thì thật khiến cho ta bối rối. Chuyện ta mua đất xây nhà máy, khách sạn, viện bảo tàng và tiểu khu, rốt cuộc là do chính quyền thành phố quyết định hay Sở Thương mại quyết định?”
Doãn Hỉ Thành nói: “Khoản đầu tư hơn 20 tỷ của ngài là khoản đầu tư lớn nhất từ khi thành lập đất nước cho đến nay. Cho nên hai bên chúng ta đều không thể quyết định, chỉ có cấp trên mới được quyền quyết định.”
Thẩm Đống khoanh tay: “Vậy ngài tìm ta làm gì?”
Doãn Hỉ Thành: “Mời ngài đi một chuyến đến Sở Quy hoạch của chính quyền thành phố. Yêu cầu nhiều nhất mà ngài muốn đầu tư là đất đai, nếu chúng ta có thể xác định vị trí cụ thể trước, sau đó bàn giao báo cáo lại cho cấp trên thì tỷ lệ thành công của ngài là rất cao. Mà một khi đã thành công rồi thì công tác xúc tiến đầu tư trong năm nay của chúng ta sẽ có thể vượt qua chỉ tiêu hoàn thành nhiệm vụ.”
Thẩm Đống giơ ngón tay cái lên, nói: “Doãn thị trưởng, không hổ là ngài. Cứ vậy đi, sắp đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta đi đến nhà ăn khách sạn dùng bữa đi. Sau khi cơm nước xong rồi thì cùng đến Sở Quy hoạch, tốt nhất là có thể đến tận nơi để quan sát đánh giá.”
Doãn Hỉ Thành cười nói: “Không thành vấn đề.”
Nhìn thấy hai người rốt cuộc cũng bàn bạc chuyện quan trọng xong, Sở Phong đi đến nói: “Thẩm tiên sinh, đã tìm được tứ hợp viện mà ngài bảo chúng ta tìm rồi.”
Thẩm Đống gật đầu: “Làm phiền các ngươi rồi. Dựa theo phương pháp đã thảo luận trước đó, các ngươi có kiểm tra xem có tứ hợp viện giống nhau không?”
Sở Phong cười nói: “Vẫn là nhờ người của ngài đến kiểm tra thì tương đối công bằng hơn.”
Thẩm Đống gật đầu: “Cũng được. A Kiệt, ngươi đến đây đi.”
”Vâng Đống ca.”
Lý Kiệt nhận lấy tài liệu của ba người, nhìn trong hai phút rồi kinh ngạc nói: “Đống ca, toàn bộ 11 tứ hợp viện đều giống nhau hết, còn có Tiết thiếu tìm được một tứ hợp viện khác ở gần Cố Cung.”
Tiết Sơn đắc ý nói: “Đó là tứ hợp viện của một người bạn của ta. Người bạn đó muốn ra nước ngoài du học nên cha hắn quyết định bán tứ hợp viện của gia đình đi.”
Sở Phong và Lâm Giáp đều bĩu môi, không nói gì.
Thẩm Đống: “Ba vị thiếu gia, hôm nay ta và Doãn thị trưởng phải ra ngoài khảo sát. Những tứ hợp viện này thì ngày mai ta sẽ xem sau. Các ngươi cảm thấy thế nào?”
Ba người cùng đồng thanh nói: “Không thành vấn đề.”
Sau khi ăn cơm trong khách sạn, Thẩm Đống đi theo Doãn Hỉ Thành đến Sở Quy hoạch.
Toàn bộ kế hoạch quy hoạch đất đai trong vòng 5 năm tới của Yến Đô đều được thể hiện rõ ở chỗ này.
Thẩm Đống chỉ vào một mảnh đất trống có diện tích rộng 18 ngàn mẫu ở đường vành đai 3, hỏi: “Doãn thị trưởng, ta có thể xây một xưởng quần áo ở đây không?”
Doãn Hỉ Thành cười nói: “Khu đất này là khu tập trung các nhà máy, nhà xưởng mà chúng ta đặc biệt phê duyệt. Đã có hơn mười mấy nhà xưởng các loại đang được xây bên trong. Thẩm tiên sinh, chúng ta có thể cho ngài 3000 mẫu đất, nhiều hơn nữa thì không được.”
Thẩm Đống suy nghĩ rồi nói: “3000 mẫu là được rồi. Doãn thị trưởng, ngài có kiến nghị gì đối với viện bảo tàng tư nhân rộng 200 mẫu kia của ta không?”
Doãn Hỉ Thành không chút do dự mà chỉ vào một khoảng đất trống bên cạnh đường vành đai 3, nói: “Cách chỗ này không xa là trung tâm mua sắm, còn gần với trạm tàu điện ngầm, có giao thông thuận tiện, rất thích hợp để xây viện bảo tàng.”
Thẩm Đống không có yêu cầu gì đối với địa chỉ cụ thể của viện bảo tàng. Bởi vì trong tương lai, tất cả các địa phương bên trong 4 đường vành đai này đều là tấc đất tấc vàng.
Cho dù là mua ở đâu thì Thẩm Đống cũng kiếm được tiền.
“Hình như khu đất này chỉ rộng có 146 mẫu.”
Doãn Hỉ Thành: “Thẩm tiên sinh, dùng 200 mẫu đất để xây dựng viện bảo tàng, đối với Yến Đô hiện tại mà nói thì không khỏi có hơi quá xa xỉ. So sánh với viện bảo tàng thì chúng ta càng thích trung tâm mua sắm, khách sạn, siêu thị, tòa nhà văn phòng các loại hơn.”
Thẩm Đống gật đầu: “Còn khách sạn Tứ Đống của ta thì sao? Ngài có đề nghị nào tốt không?”
Doãn Hỉ Thành chỉ vào một hình tam giác trên bản đồ, sau đó vẽ một vòng tròn ở sát các cạnh của hình tam giác, nói: “Thẩm tiên sinh, ba điểm này tạo thành một kết cấu hình chữ phẩm (品). Ngài muốn xây một khách sạn theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc thì về cơ bản là không thể nào, nhưng có thể làm theo hình chữ phẩm (品).
Bạn cần đăng nhập để bình luận