Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 57: Không muốn chết thì quỳ xuống (2)

Chương 57: Không muốn chết thì quỳ xuống (2)
Jimmy nói: "Chúng ta là người của Đống ca, muốn mua lại xưởng sản xuất giày Phú Thịnh này, có vấn đề gì?"
A Quý phun một bãi nước miếng, nói: "Vấn đề lớn lắm. Ông chủ tương lai của xưởng sản xuất giày Phú Thịnh này chính là đại ca Đại D chúng ta, Đống ca của các ngươi là cái thứ gì."
Jimmy có chút khó chịu, nói: "Ngươi có biết nếu ngươi nói sai thì sẽ dẫn đến chết người hay không."
A Quý khinh thường nói: "Ngươi dám uy hiếp ta. Các anh em, chém chết bọn chúng."
Tuy sức chiến đấu của đội Jimmy rất mạnh nhưng nhân số của đối thủ lại đông hơn.
Ngoại trừ Jimmy cùng hai cái tiểu đệ đã liều mạng để đột phá vòng vây ra ngoài, tất cả những người còn lại đều bị thương và bị A Quý bắt lấy.
"Đống ca, xảy ra vấn đề rồi, chúng ta bị người của Đại D tấn công. 12 người huynh đệ đã bị tóm."
Sau khi thoát khỏi sự truy đuổi của đối thủ, Jimmy lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Đống.
Thẩm Đống cau mày nói: "Ngươi không xảy ra chuyện gì chứ?"
Jimmy nói: "Ta không làm sao hết."
Thẩm Đống nói: "Ngươi hãy tìm một chỗ ẩn nấp thật kỹ, ta lập tức dẫn người tới."
Cúp điện thoại, Thẩm Đống đứng dậy, nói: "Nuôi quân cần ngày này, dụng binh cũng phải tốn thời gian. A Sinh, để các anh em được huấn luyện trong nhà máy đi, chúng ta sẽ đi gặp Hòa Liên Thắng , Đại D."
Thiên Dưỡng Sinh nói: "Ta sẽ lập tức thông báo."
Lý Kiệt nói: "Đống ca, để bọn người của Trần Huy cùng đi đi."
Thẩm Đống gật đầu, nói: "Cũng được."
Rất nhanh, hơn hai mươi hai mươi cái xe tải tiến về hướng nhà máy sản xuất giày Phú Thịnh.
Đi được nửa đường, Jimmy cùng với hai người tiểu đệ từ bên ven đường chạy ra, nhảy vào trong xe.
Thẩm Đống hỏi: "Jimmy, cái nhà máy này như thế nào? Có đáng để chúng ra gây chiến vì nó hay không?"
Jimmy không chút do dự nói rằng: "Đống ca, hãy tin tưởng ta, nó vô cùng đáng giá."
Thẩm Đống nói: "Việc thương lượng giá cả như thế nào rồi?"
Jimmy nói: "Hai mươi triệu. Có điều, nếu mua được nó thì chúng ta chỉ cần giả cho họ mười triệu là được rồi. Ta nghe nói Đại D chỉ giả 4 triệu."
Thẩm Đống cười lạnh nói: "Tên Đại D thực sự rất tham lam."
Đến nhà máy sản xuất giày Phú Thịnh, Thẩm Đống nhìn thấy A Quý.
Hơn mười người huynh đệ của mình bị bắt trói và quỳ trên mặt đất.
Phía sau bọn họ là một tên xã hội đen cầm dao rựa, sẵn sàng chặt đầu họ nếu cảm thấy không hài lòng.
A Quý liếc mắt nhìn Thẩm Đống một cái, nói: "Ngươi chính là Thẩm Đống đã giết Quốc Hoa của Tam Hợp hội? Xem ra nhìn ngươi cũng không ra làm sao hết."
Thẩm Đống căn bản không hề để A Quý ở trong mắt.
Hắn duỗi ra ba ngón tay, nói: "Ta đếm đến ba, ngươi phải thả anh em của ta ra. Nếu như không thả, thì đừng trách ta không khách khí."
A Quý xì một tiếng, nổi giận mắng: "Con mẹ nhà ngươi dám hù dọa ai? Có tin không, khi ngươi hô xong ba tiếng, ta sẽ khiến đầu của anh em ngươi rơi xuống đất."
"1 "
Thẩm Đống làm ngơ trước lời nói của hắn ta, sau đó tự mình đếm.
A Quý càng thêm căm tức, lạnh lùng nói: "Nâng dao lên."
Bọn côn đồ đứng ở phía sau những người anh em của Thẩm Đống lần lượt giơ dao bầu lên.
"2 "
A Quý cảm thấy có điều gì đó không ổn, trong con mắt hiện lên một chút do dự.
"Con mẹ nó. . ."
Khi hắn ta còn chưa nói xong, trong miệng của Thẩm Đống đã phun ra "3" .
"Bùm "
"Bùm "
Hơn mười phát súng liên tiếp được bắn ra, cánh tay của những tên côn đồ đang nâng đao kia tất cả đều bị viên đạn bắn trúng, dao bầu rơi xuống đất.
Mọi người đều ôm lấy cánh tay, kêu la thảm thiết không ngớt.
"Súng."
Khuôn mặt của A Quý trở nên khiếp sợ.
Các cuộc đấu tranh của xã hội đen luôn diễn ra bằng nắm đấm và dao hoàn toàn không có súng xuất hiện, đây là quy tắc ngầm của cảnh sát cùng các xã đoàn.
Hắn ta không nghĩ Thẩm Đống lại to gan như vậy, lại dám mang súng tới đây.
Thẩm Đống tán thưởng liếc mắt nhìn Trần Huy một cái.
Những người nổ súng này người đều là thuộc hạ của Trần Huy.
Cho dù đã xuất ngũ nhiều năm, những tài thiện xạ của những người này vẫn vô cùng xuất sắc.
Thẩm Đống thản nhiên nói: "Ba tiếng nữa."
"Ngươi và các huynh đệ của ngươi quỳ xuống trước mặt ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng. Nếu như ta hô xong ba tiếng, có một người không quỳ, ta cam đoan kẻ đó sẽ bị bắn thành cái sàng."
"1. . ."
"Bụp bụp"
Thẩm Đống còn chưa kịp hô xong "1", A Quý đã quỳ xuống.
"Nếu không muốn chết thì nhanh quỳ xuống đi."
A Quý hô một tiếng, hơn bốn mươi tên lưu manh tất cả đều quỳ trên mặt đất, cảnh tượng vô cùng bi đát.
Thẩm Đống nhíu mày, nói: "Jimmy, ngươi bị những kẻ yếu đuối này đánh bại sao?"
Jimmy xấu hổ cúi đầu: "Xin lỗi, Đống ca, ta khiến ngài mất mặt rồi."
Thẩm Đống nói: "Ta cảm thấy kinh doanh vẫn thích hợp với ngươi hơn. A Huy, trói tất cả những tên này lại cho ta."
"Vâng, Đống ca."
Bạn cần đăng nhập để bình luận