Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 448: Kế hoạch của Thẩm Đống (1)

Đại D cầm lấy tấm séc, búng búng vài phát rồi đắc ý nói: “Tấn công mới là sự phòng thủ tốt nhất. Ta đánh Lâm Hoài Nhạc ngay trên chính địa bàn của hắn ta, cũng tốt hơn là đánh hắn ta trên địa bàn của ngươi còn gì?”
Thẩm Đống tức giận nói: “Bớt nói nhảm đi, bây giờ ta có cảm giác như bị ngươi lừa.”
Đại D: “Chúng ta có quan hệ như thế nào chứ? Sao ta có thể lừa ngươi được? A Đống, 20 triệu đô la Mỹ tiền ám hoa của ngươi thật sự rất hấp dẫn đó, ngay cả Bổn thúc cũng bị giết.”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Ta chẳng có liên quan gì đến 20 triệu ám hoa kia cả.”
Đại D phi một tiếng: “Đừng giấu giếm trước mặt ta.”
Thẩm Đống nói: “Nói sang chuyện khác đi. Đại D, ngươi ngăn cản Lâm Hoài Nhạc giúp ta, đã là đắc tội với Tưởng Thiên Sinh rồi. Có muốn nuốt sòng bạc của hắn ta ở Hào Giang hay không?”
Hai mắt Đại D như phát sáng, nói: “Nuốt bằng cách nào?”
Thẩm Đống: “Các xã đoàn lớn ở Hào Giang đều dây dưa lẫn nhau, có mối quan hệ rắc rối phức tạp, ăn mảng một mình thì chỉ sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích mà thôi, mất nhiều hơn được. Nhưng mà ngươi có thể mượn sức Văn ca và Liên Hạo Long để chia cắt sòng bạc của Hồng Hưng. Dù cho Tưởng Thiên Sinh có tức giận đến mấy cũng vô dụng.”
Đại D vui vẻ nói: “Văn ca và Liên Hạo Long vừa mới đánh nhau một trận, bây giờ làm sao hợp tác được?”
Thẩm Đống nói: “Không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Nói thật cho ngươi biết, tối hôm nay ta sẽ xử lý người phụ trách của sáu sòng bạc thuộc Hồng Hưng ở Hào Giang. Chỉ cần ngươi có quyết tâm thì việc chiếm được quyền quản lý sòng bạc là việc rất dễ dàng.”
Trong đôi mắt của Đại D hiện lên sự nghi ngờ, nói: “A Đống, với thực lực của ngươi thì chỉ cần muốn sẽ rất dễ dàng được phân một ly canh ở Hào Giang. Ta không hiểu vì sao ngươi không đi?”
Thẩm Đống nhướng mày và đáp: “Câu trả lời rất đơn giản, ta không muốn đi làm công cho Hồng Hưng.”
Đại D giơ ngón cái lên nói: “Có khí phách, ta cũng không làm được như thế. Nếu không có tài kinh doanh của ngươi thì chỉ có thể vớt vát được chút đồ thừa.”
Thẩm Đống nói: “Ý của ngươi là Hà Hồng Thịnh vẫn luôn làm vậy?”
Đại D cười ha ha, nói: “Thôi bỏ đi, ta rút lại lời vừa nói. Quay lại vấn đề chính, ngươi có chắc là mình xử lý được người phụ trách của sáu sòng bạc đó không?”
Thẩm Đống không giấu giếm gì, thẳng thắn nói: “Mạng mỗi người có giá 1,5 triệu đô la Hồng Kông, A Vũ của Hào Mã Bang sẽ dẫn người qua.”
”Fuck.”
Đại D nói: “Mối làm ăn tốt như vậy, sao ngươi không nói cho ta biết. A Vũ kia là thứ gì chứ, chuyện hắn làm được ta cũng có thể làm được mà.”
Thẩm Đống nhún vai đáp: “Ta cảm thấy ngươi thích hợp với cuộc giao dịch 20 triệu đô la Mỹ kia hơn.”
Đại D nói: “Chết tiệt. A Đống, thuộc hạ của ta có không ít người từng làm việc phi pháp. Sau này có giao dịch như thế nữa thì hy vọng ngươi có thể giao cho ta.”
Thẩm Đống cười nói: “Chỉ sợ ngươi chướng mắt thôi.”
Đại D: “Ngươi nghĩ ta giống như ngươi sao. Mẹ nó, chém sáu người là được 9 triệu, lần này A Vũ kiếm được bộn tiền rồi.”
Thẩm Đống đứng dậy nói: “Ngươi lo liệu chuyện liên hệ Văn ca và Liên Hạo Long để làm việc đi. Nếu Liên Hạo Long đồng ý giải hòa với ta thì ta có thể hủy bỏ phần thưởng ám hoa 20 triệu đô la Mỹ cho cái đầu của hắn.”
Đại D gật đầu nói: “Tối nay ta sẽ báo cho ngươi.”
Sau khi thanh toán xong nợ nần cho Hồng Văn và Đại D, Thẩm Đống lại gọi điện thoại cho Phì Miêu, phái người mang tiền sang.
Tuy rằng có câu nói không thể trông mặt mà bắt hình dong, nhưng ấn tượng mà Phì Miêu mang đến cho Thẩm Đống thực sự quá kém nên hắn không muốn kết giao với tên đó.
Lúc 6 giờ chiều, Đại D xách theo một giỏ trái cây đi vào bệnh viện, gặp được Liên Hạo Long.
Liên Hạo Long đã biết hết chuyện đêm qua, biết được Đại D và Thẩm Đống là cùng một bọn với nhau nên cười lạnh, nói: “Đại D, ngươi có ý gì?”
Đại D đặt trái cây xuống, cười nói: “Long ca, ta đến thăm ngươi, đồng thời có một cuộc giao dịch muốn thương lượng với ngươi.”
Liên Hạo Long nhíu mày hỏi: “Giao dịch gì?”
Đại D nhìn về phía vệ sĩ đang đứng quanh giường bệnh, Liên Hạo Long lập tức hiểu ý, nói: “Ngoại trừ A Đông thì những người khác ra ngoài hết đi.”
”Vâng, đại ca.”
Các vệ sĩ đi ra ngoài hết.
Trong phòng chỉ còn lại Đại D và hai huynh đệ Liên Hạo Long - Liên Hạo Đông.
Đại D nói: “Thẩm Đống và A Hoa rời khỏi Hồng Hưng; Thái Tử, Trần Hạo Nam và Đại Phi bị thương nằm viện; Hàn Tân, Thập Tam Muội và Khủng Long thì không chấp hành mệnh lệnh của Tưởng Thiên Sinh. Bây giờ, có thể nói là Hồng Hưng đang ở trong tình cảnh loạn trong giặc ngoài. Ta đã nói chuyện với Văn ca rồi, muốn ngươi có thể tham gia vào kế hoạch nuốt sòng bạc ở Hào Giang của Hồng Hưng, không biết ngươi nghĩ thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận