Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 554: Giải quyết Đinh Dao

Đinh Dao vuốt tóc một chút, mỉm cười nói: "Nếu như ta không thả thì sao?"
Thẩm Đống không chút do dự nói: "Vậy ngươi giết hết bọn họ đi. Sau đó ta bắt ngươi lại, mổ sống hay chiên giòn, do chị dâu xử trí. Ha ha, ngươi giết cả nhà chị ấy, chị ấy giết ngươi báo thù, hợp tình hợp lý, ai cũng không thiệt thòi."
Đinh Dao lạnh lùng nói: "Thẩm tiên sinh, ngươi quyết tâm đối nghịch với băng Tam Liên chúng ta ư?"
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Ngươi không đại diện cho băng Tam Liên. Ta nghe nói Lôi Phục Oanh đã Đài Loan rồi, chuyện đầu tiên hắn làm chính là tra rõ nguyên nhân cái chết của Lôi Công. Ngươi sẽ không thật sự cho rằng chuyện mình làm không có chút kẽ hở nào chứ? Nói chi xa, chỉ riêng chuyện Sơn Kê và thủ hạ của hắn có thể mang súng gặp lão đại đã rất khó hiểu rồi."
Con ngươi Đinh Dao chợt co lại, nói: "Ngươi ít nói chuyện giật gân trước mặt ta. Thẩm Đống, ngươi sớm như vậy chạy đến đây, chẳng lẽ lại không giống ta, vì sản nghiệp đại D?"
Thẩm Đống không hề giấu diếm mục đích của mình, nói: "Ngươi nói không sai, ta cũng tới đây vì những sản nghiệp này. Nhưng khác với ngươi, ta sẽ lấy giá thị trường mua lại, đồng thời cung cấp sự bảo vệ cho chị dâu Đại D và người nhà của chị ấy. Chờ chị ấy qua bốn chín ngày, ta sẽ sắp xếp người đưa họ ra nước ngoài, sống cuộc sống phú hào cả đời. Chị dâu, ngươi cảm thấy thế nào?"
Vợi Đại D biết cách làm như vậy của Thẩm Đống đã là tận tâm tận nghĩa rồi, gật đầu: "Cảm ơn."
Thẩm Đống vừa cất bước đi về phía Đinh Dao, vừa nói: "Đinh tiểu thư, trong vòng một giờ, ta hy vọng nhìn thấy người nhà chị dâu xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tối nay ngươi sẽ chết."
Sát khí nồng đậm từ trong cơ thể Thẩm Đống toát ra, lan tràn khắp bốn phương tám hướng.
Đinh Dao cảm thấy cả người như rơi xuống hầm băng, trên mặt kinh hồn bạt vía, nhịn không được lui về phía sau mấy bước.
Thân hình A Phong nhoáng lên một cái, chắn trước mặt Đinh Dao, trong tay nắm chặt một con dao găm, thân thể nghiêng về phía trước, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Hết cách rồi, Thẩm Đống gây áp lực quá lớn cho hắn ta.
Dưới khí thế như thực chất bao phủ, A Phong lại có cảm giác không chịu nổi gánh nặng.
Những thủ hạ khác của Đinh Dao đều tụ tập xung quanh cô, người nào người nấy như lâm đại địch.
Thấy Đinh Dao đứng đó, Thẩm Đống lạnh lùng nói: "Đúng là rượu mời không thích uống rượu phạt."
"Xoạt!"
Trong lúc Thẩm Đống đang nói, A Phong đã động thủ.
Dao găm của hắn ta dùng tốc độ nhanh nhất đâm vào cổ họng Thẩm Đống.
A Phong có thể cảm giác được đây là cơ hội duy nhất của hắn ta.
Nếu Thẩm Đống mang theo khí thế mạnh áp đảo đó đi tới, chỉ sợ ngay cả dũng khí ra tay cũng không có.
"Không biết tự lượng sức mình."
Thẩm Đống vươn hai ngón tay, kẹp lấy dao găm, nhẹ nhàng bẻ ra, dao găm gãy thành hai đoạn.
A Phong kinh hãi, nhanh chóng phản ứng lại, đánh một quyền về phía Thẩm Đống.
Thẩm Đống không chút hoang mang, đưa tay về phía trước, nắm lấy nắm đấm của A Phong, sau đó dùng sức siết chặt, siết nát xương tay A Phong.
"Á!"
A Phong không nhịn được phát ra tiếng kêu thảm thiết, ôm tay phải, lui về phía sau.
Thẩm Đống cảm thấy khó chịu với kẻ phản đồ này, cho nên lần này ra tay không chút lưu tình, trực tiếp phế đi tay của hắn.
"Nếu đổi lại là trước kia, ta chắc chắn sẽ giết ngươi. Một người thấy lợi quên nghĩa, không xứng sống trên đời này."
Thẩm Đống khinh thường nhìn hắn ta một cái, quay đầu nhìn Đinh Dao, nói: "Lập tức gọi điện thoại, mang người nhà chị dâu tới đây. Nếu không, ta sẽ cạo sạch khuôn mặt xinh đẹp của ngươi, để sau này ngươi không dám soi gương nữa."
Đinh Dao lạnh lùng nói: "Được, Thẩm tiên sinh, ngươi thật tàn nhẫn, ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ chuyện xảy ra hôm nay."
Thẩm Đống nói: "Vĩnh viễn của ngươi có thể không tới ba tháng đâu."
"Phụt!"
Đám người Lý Kiệt nhịn không được bật cười.
Lời này cũng nói quá ác.
Nửa giờ sau, người nhà của vợ Đại D đều được dẫn vào.
Thẩm Đống hỏi: "Chị dâu, đã đủ người chưa?"
Vợ Đại D gật đầu, nói: "Đủ rồi."
Thẩm Đống nói: "Đinh tiểu thư, ngươi có thể đi rồi."
Đinh Dao hừ một tiếng, mang theo thủ hạ, tức tối rời đi.
Vợ Đại D cảm kích nói: "Đại D khi còn sống từng nói, nếu hắn chết, người duy nhất sẽ giúp ta chính là ngài. Quả nhiên hắn không nhìn lầm. Thẩm tiên sinh, cám ơn."
Thẩm Đống thẳng thắn nói: "Hổ thẹn, ta cũng vì sản nghiệp của các ngươi mà đến."
Vợ Đại D cười nói: "Ngài có thể thẳng thắn bơi bày sự tình trên bàn, đã hơn tất cả mọi người rồi. Ta đồng ý chuyển nhượng những sản nghiệp này cho ngài. Ngài chờ một chút."
Rất nhanh sau đó, vợ Đại D giao toàn bộ tài liệu liên quan cho Thẩm Đống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận