Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 199: Sự thật đằng sau

Chương 199: Sự thật đằng sau
Tinh thần Trần Vĩnh Nhân chấn động, hắn ta cho rằng mình nằm vùng thời gian dài như vậy rốt cục cũng có hồi báo, vội vàng nói: "Jimmy ca, ngài cứ việc phân phó, dù là núi đao biển lửa, ta cũng dám xông vào."
Jimmy đứng dậy, vỗ vỗ vai Trần Vĩnh Nhân, nói: "Rất tốt. A Nhân, kho hàng ngầm số 48 đường Trường Sa, Cửu Long có mấy trăm cân hàng, chúng ta dẫn người đi phá hủy tất cả."
Trần Vĩnh Nhân sửng sốt, nói: "Nhiều như vậy? Hàng gì?"
Jimmy nói: "Ma túy."
Trần Vĩnh Nhân trợn tròn mắt, kinh hô: "Jimmy ca, Hồng Hưng chúng ta không phải không bán ma túy à?"
Jimmy đánh vào đầu hắn ta một cái, nói: "Ngươi thông minh một chút được không? Chúng ta làm ăn chính đáng, một tháng mấy trăm mấy chục triệu, có cần phải làm loại làm ăn hại người này không?"
Trần Vĩnh Nhân sờ sờ gáy mình, cười nói: "Đúng vậy."
Jimmy nói: "Số hàng đó đều là của Hàn Sâm. Tên này bất chấp quy củ giang hồ, phái người bắt cóc hai chị dâu. Đống ca vô cùng tức giận, muốn dạy cho Hàn Sâm một bài học. Trong giang hồ có quá nhiều người quen biết A Sinh, để tránh đánh rắn động cỏ, Đống ca bèn giao nhiệm vụ này cho ta. Bây giờ ngươi lập tức đi triệu tập hai mươi anh em, chúng ta lập tức xuất phát. Lần này chúng ta phải cho tốt, để cho bọn họ Phi Cơ phải lác mắt, chúng ta không chỉ có thể kiếm tiền, mà còn có thể Giúp anh Đống làm việc."
Trần Vĩnh Nhân nói: "Hiểu rồi, ta lập tức đi triệu tập người."
Nhìn thấy Trần Vĩnh Nhân rời đi, trên mặt Jimmy lộ ra nụ cười đắc ý.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Jimmy, Trần Vĩnh Nhân đi tới một góc không có người, lập tức gọi điện thoại cho Lục Khải Xương.
"Có việc gấp gì?" Qua hơn mười giây, Lục Khải Xương mới nhận được điện thoại.
Hắn ta vừa mới họp, thấy Trần Vĩnh Nhân gọi tới khiến hắn ta giật nảy mình.
Nếu không có chuyện khẩn cấp, giữa bọn họ tuyệt đối không áp dụng cách liên lạc nguy hiểm thế này.
Trần Vĩnh Nhân nói: "Thẩm Đống và Hàn Sâm xảy ra xung đột. Ta và Jimmy chuẩn bị đến kho hàng ngầm số 48 đường Trường Sa, Cửu Long, nơi đó có mấy trăm ký hàng của Hàn Sâm. Sếp Lục, nếu ngài muốn lập công, tốt nhất nên đến đó trước chúng ta."
Lục Khải Xương nửa mừng nửa lo, nói: "Thật sao?"
Trần Vĩnh Nhân nói: "Đừng nói nhảm. Cho dù giả cũng không sao, cùng lắm là đi một chuyến tay không mà thôi."
Lục Khải Xương nói: "Được, ngươi cẩn thận."
Cúp điện thoại, Lục Khải Xương lập tức triệu tập cảnh sát, đi thẳng đến đường Trường Sa, Cửu Long.
Trần Vĩnh Nhân cố ý kéo dài thời gian, dùng những mười lăm phút mới tập hợp đủ người, Jimmy tức giận mắng hắn ta một trận.

Một quán bar ở Du Ma Địa.
Hàn Sâm ném mạnh một chai rượu vang đỏ, chỉ mấy tên côn đồ vào quỳ trên mặt đất chửi ầm lên, nói: "Các ngươi những tên ngu xuẩn này, ngay cả hai người phụ nữ cũng bắt không được, ta cần các ngươi để làm gì?"
Mấy tên côn đồ cúi đầu, một câu cũng không dám nói.
Hàn Sâm cả giận nói: "A Lạc đâu? Không phải hắn ta luôn khoe khoang nắm đấm của mình rất lợi hại ư? Sao bây giờ không dám ra gặp ta?"
Một tên côn đồ lấy can đảm nói: "Sâm ca, Lạc ca bị người phụ nữ kia bắn một phát, không thể chạy về."
Hàn Sâm sắc mặt đại biến, nói: "Sao các ngươi không nói sớm?"
A Lạc là thủ hạ nòng cốt của Hàn Sâm, biết rất nhiều bí mật của xã đoàn.
Một khi hắn ta rơi vào trong tay Thẩm Đống, khai tất cả những bí mật này ra, như vậy mọi chuyện bung bét hết cả.
Đúng lúc này, trên điện thoại Hàn Sâm vang lên thông báo có tin nhắn.
Trên đó chỉ có hai chữ "Cửu Long".
Sắc mặt Hàn Sâm đại biến, vội vàng dẫn người đi tới vịnh Trường Sa, Cửu Long.
Khi bọn họ đến nơi, ga ra ngầm ở vịnh Trường Sa đã bị giới nghiêm.
"Mẹ kiếp."
Hàn Sâm oán hận mắng một câu, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Vì tránh việc quá nhiều người biết đến kho hàng, bình thường Hàn Sâm và mấy thủ hạ tín nhiệm đều tự mình vận chuyển hàng, thế nên thường ngày cũng không có người trông coi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi Hàn Sâm biết vị trí kho hàng bại lộ, chỉ có thể tự mình chạy tới đây?
Bây giờ hắn ta hối hận đến xanh ruột.
Chỉ cần có một đàn em ở lại trông coi lô hàng này, thì hắn đã có đủ thời gian chuyển hàng hóa đi rồi.
Bây giờ hối hận cũng đã muộn.
Cách Hàn Sâm không xa, Jimmy thở phì phò nói: "Chuyện gì xảy ra?"
Trần Vĩnh Nhân nói: "Chẳng lẽ cảnh sát tra được lô hàng này?"
"Cảnh sát sớm không tới muộn không tới, cố tình lại tới đúng lúc chúng ta muốn tới phá hủy đám hàng này, điều này không khỏi quá trùng hợp. A Nhân, trừ ta và ngươi ra, còn có ai biết chuyện này không?"
Trần Vĩnh Nhân nói: "Không có. Ta chỉ nói với tài xế đến Cửu Long, những thứ khác không nói. Jimmy, có lẽ vấn đề không phải ở chỗ chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận