Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 915: Tiêu diệt quân đoàn lính đánh thuê Hùng Sư (2)

Mở cổng nhà kho ra, Trần Huy ngạc nhiên: “Xe tăng, xe bọc thép.”
12 chiếc xe tăng hơi cũ và 8 chiếc xe bọc thép xuất hiện trước mắt họ.
Xung quanh xe tăng là các dãy kệ bày đầy đạn pháo, ước chừng mấy nghìn viên.
Ngoài ra còn có hơn 50 bazooka của đạn Rocket và súng ống, thuốc nổ đếm không xuể.
Thiên Dưỡng Nghĩa hít sâu một hơi và nói: “Tập đoàn tài chính Ưng Tương đã đổ bao nhiêu tiền vào đoàn lính đánh thuê Hùng Sư này vậy, quá khoa trương rồi.”
Trần Huy nói: “Đáng tiếc không có máy bay.”
Lý Quần Sơn thản nhiên nói: “Sân bay nhỏ đỗ 12 chiếc máy bay trực thăng của lính đánh thuê Hùng Sư có lẽ cũng bị tập kích rồi.”
Trên đường trở về, Lý Quần Sơn nhìn thấy chỗ sân bay nhỏ cháy rừng rực, tiếng pháo và tiếng súng vang lên liên tục.
Bây giờ thì đã yên tĩnh, không cần nói cũng biết là đã giải quyết xong.
Trần Huy nói: “Đừng phí lời. Quần Sơn, A Nghĩa, các người dẫn 200 anh em và bốn chiếc xe tăng đến kho vũ khí số 2 và số 3, ta dẫn người đến kho vũ khí số 4, nhiệm vụ của chúng ta là tuyệt đối không được để cho lính đánh thuê Hùng Sư được bổ sung vũ khí.”
Lý Quần Sơn và Thiên Dưỡng Nghĩa đều gật đầu nói: “Rõ.”
Cuộc chiến diễn ra suốt một đêm.
Cuộc tấn công bất ngờ của 1800 người lính Đằng Phi đã tiêu diệt tất cả những tên lính cấp cao của đoàn lính thuê Hùng Sư và cướp được 4 kho vũ khí.
Sau đó sử dụng vũ khí trong kho giết chết hơn 2.000 tên lính đánh thuê Hùng Sư, bắt được hơn 2.200 người làm tù binh, lấy được 26 chiếc xe tăng, 12 chiếc máy bay trực thăng, 2 chiếc khinh hạm hạng nhẹ 1.400 tấn của Pháp, 6 tàu chở hàng 10 tấn, 4 chiếc thuyền chở dầu, 4 bệ bắn pháo, hơn 300 bazooka và vô số súng ống, thuốc nổ, có thể nói là bội thu.
Sau khi Thẩm Đống nghe Trần Huy báo cáo vui đến múc suýt nữa thì nhảy cẫng lên.
“A Huy, lính đánh thuê Hùng Sư thật sự có khinh hạm à?”
“Đúng vậy, tuy nhiên hơi cũ, là hàng 30 năm trước, đồ rất cổ, trọng tải cũng chỉ được 1400 tấn, có thể nói là khinh hạm yếu nhất trên thế giới.”
“Mặc kệ là mạnh hay yếu, quân hạm là được, dù sao chúng ta cũng không muốn xưng bá xưng vương. Ha ha, xe tăng, máy bay trực thăng, thuyền chở hàng, du thuyền, quân hạm, lần này cái gì chúng ta cũng có.”
“Ngay cả Quần Sơn cũng nói lính đánh thuê Hùng Sư là mèo thần tài của chúng ta.”
“Chính quyền đảo Gary có động tĩnh gì không?”
“Vừa nhận được báo cáo, đảo chủ Mahmud của đảo Gary đã cử đại sứ đến đây, đến giờ họ vẫn chưa hiểu rõ tình hình.”
“A Huy, bây giờ ngươi là đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê, có thể đại diện lính đánh thuê đi đàm phán với đại sứ. Hãy nhớ lấy, có thể không đắc tội thì đừng đắc tội, những vấn đề mà tiền có thể giải quyết được thì không gọi là vấn đề.”
“Rõ. Đống ca, chúng ta có hơi ít người. Tốt nhất là 5000 người trở lên.”
“Không phải mới lấy được 4 chiếc du thuyền sao? Người cứ đến thẳng Hồng Kông kéo người đi là được. Ha ha xem ra lần trước chúng ta tiếp quản kho Tân Giới là đúng, chỉ riêng bến cảng và những người ở đó đã mang lại cho chúng ta rất nhiều tiện lợi.”
Nếu như bến cảng bị công ty khác nắm giữ, 5000 người đi nước ngoài chắc chắn sẽ đánh động đến chính phủ của Ưng Tương.
Nhưng bây giờ họ chỉ cần Thẩm Đống ở bên này đồng ý thì trong một ngày bốn thuyền chở dầu chắc chắn có thể cập bờ, hơn nữa còn không gây ra bất cứ phiền toái nào.
Đúng là rất thuận tiện.
Tắt máy, Trần Huy tiếp đón đại sứ Anwar của chính quyền đảo Gary.
Anwar nói bằng tiếng Anh: “Tiên sinh, ngài là ai?”
Trần Huy nhíu mày hỏi: “Ngài biết tiếng nước Hạ không?”
Anwar lập tức dùng ngôn ngữ của nước Hạ nói: “Ta biết nói 5 thứ tiếng, tiếng Hạ là một trong số đó.”
Trần Huy khen: “Ngài đúng là có năng khiếu về ngôn ngữ. Ta tên Trần Huy, là người nước Hạ, đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê Long Đằng, có thù oán với đoàn lính đánh thuê Hùng Sư. Tối hôm qua, chúng ta đã đánh một trận, lính đánh thuê Hùng Sư thua trận bị tiêu diệt.”
Anwar ngạc nhiên: “Các người đã tiêu diệt lính đánh thuê Hùng Sư sao? Không thể nào.”
Người của lính đánh thuê Hùng Sư không nhiều nhưng vũ khí rất hiện đại.
Đừng nói đến những đoàn lính đánh thuê bình thường, kể cả quân đội chính quy của Malay cũng phải dùng 4, 50 nghìn người mới có thể đánh bại đoàn lính đánh thuê Hùng Sư.
Bây giờ Trần Huy nói họ đã tiêu diệt được đoàn lính đánh thuê đứng đầu Đông Nam Á khiến Anwar cảm thấy rất khó tin.
Trần Huy cười nói: “Anwar tiên sinh, đây là sự thật.”
Anwar hỏi: “Các ngươi có bao nhiêu người?”
Trần Huy nói: “Khoảng 2000 người. Một đội 5000 người đến sau tiếp ứng.”
“Các ngươi muốn cắm rễ ở đây?”
“Đúng vậy. Đoàn lính đánh thuê Hùng Sư đã bị chúng ta đánh bại, địa bàn của họ đương nhiên sẽ thuộc về chúng ta.”
“Đây là địa bàn của chính phí đảo Gary Malay.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận