Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 116: Phố điện tử khai trương (2)

Chương 116: Phố điện tử khai trương (2)
Vì Tiểu Mã ca mới gia nhập Hồng Hưng, chưa lập được thành tích gì nên nếu dùng tiền của công ty, sẽ làm bọn đàn em cảm thấy không công bằng, nên phí phẫu thuật của hắn ta đều do Thẩm Đống chi trả.
Phong Vu Tu cũng tương tự.
Thẩm Đống cười nói: “Được rồi. Cách kiếm tiền nhanh nhất là làm trong ngành đó. A Hào, ngươi nhất định phải mua cho hắn ít thứ bổ thận, miễn hắn còn chưa trả xong món nợ đã đem mình mệt chết."
"Hahahaha" Mọi người cười lớn.
A Hoa nói: “Đống ca, Thẩm Tuyết đã khám xong rồi, bác sĩ nói tốt nhất là nên phẫu thuật ngay lập tức.”
Thẩm Đống nói: “A Tu nói thế nào, thì cứ làm thế ấy. Cần bao nhiêu tiền, cứ lấy từ tài khoản cá nhân của ta.”
A Hoa nói: "Ta hiểu rồi."
Thẩm Đống nói: "Tiểu Mã, nghỉ ngơi thật tốt. Ta còn có việc phải làm nên đi trước."
Tiểu Mã nói: "Đống ca, đi thong thả."
Sau khi Thẩm Đống rời đi, trong phòng bệnh chỉ còn lại Tiểu Mã và Tống Tử Hào.
Tiểu Mã thở dài: “Hào ca, chúng ta theo một ông chủ thật tốt."
Tống Tử Hào gật đầu nói: "Không sai. Tiểu Mã, chiều nay A Thành đến gặp ta."
Tiểu Mã trong mắt lóe lên, hỏi: "Hắn tìm ngươi làm cái gì."
Tống Tử Hào giải thích ngắn gọn sự việc rồi nói: "Ngươi cảm thấy giả thuyết của Đống ca suy đoán có bao nhiêu khả năng?"
Tiểu Mã vỗ mạnh vào giường bệnh, nói: "Tám chính phần mười. Hào ca, ta vì cái gì không tiếp quản vị trí của ngươi." Không phải ta không muốn tiếp quản, mà là sau khi ta bình phục thương thế, vị trí của ngươi đã thuộc về A Thành."
Nếu như không lập được công lớn, một cái tiểu tuỳ tùng làm sao có thể lọt được vào mắt Diêu thúc, lại còn ngồi lên vị trí của ngươi.
Nhưng nếu nói lập công lớn, vậy cái kia lậo chính là cái gì công?”
Tống Tử Hào cười khổ, nói: "Ta cũng cảm thấy suy đoán của Đống ca là đúng."
Tiểu Mã nghiến răng nghiến lợi, nói: “Mối thù này, sớm muộn gì ta nhất định cũng sẽ báo.”
Tống Tử Hào khuyên: “Tiểu Mã, ta nghĩ hiện tại chúng ta đã trải qua rất tốt rồi, không cần phải dính dáng đến bọn họ nữa.”
Tiểu Mã nói : "Hào ca, bọn họ sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Bởi vì chúng ta biết quá nhiều bí mật của họ."
Tống Tử Hào thở dài, nói, "Đống ca cũng nói như vậy."
Tiểu Mã nói: "Hào ca, đừng quá ngây thơ, giữa chúng ta cùng công ty chỉ có thể một mất một còn."
Tống Tử Hào gật đầu nói: "Ta hiểu."

Ba ngày sau, con đường giải trí do Jimmy chủ đạo khai trương long trọng.
Không ít thủ lĩnh băng đảng Hồng Hưng đã đến ủng hộ anh, liền ngay cả Tưởng Thiên Sinh cũng đến.
Thập Tam Muội cười nói: "A Đông, ngươi đến cùng đã in bao nhiêu tờ đơn? Mấy ngày nay trên xe của ta đã dán mấy tờ rồi."
Thẩm Đống nói: "Việc cụ thể đều Jimmy phụ trách, ta từ đầu đến cuối đều không hề quản lý."
Tưởng Thiên Sinh nói: "Theo ta biết, một máy chơi game có giá hai, ba vạn, ngươi mua tám trăm cái, gần như cần hơn hai mươi triệu. A Đống, ngưoi không sợ mất hết vốn liếng sao?"
Thẩm Đống cười nói: "Tưởng tiên sinh, không dối gạt ngài, ta đã làm tốt chuẩn bị lỗ vốn rồi. Nhưng vạn nhất sự thành thì sao? Này chính là một cái Tụ Bảo Bồn."
Tưởng Thiên Sinh tán thưởng gật đầu, nói: "Nói đúng. Vẫn là các ngươi tuổi trẻ dám đọ sức."
"Ha ha ha" Một trận tiếng điên cuồng vang lên, kiến sắc mặt Tưởng Thiên Sinh lập tức tối sầm.
Thẩm Đống không cần quay đầu cũng biết Tịnh Khôn đã tới. "A Đống, chúc mừng ngươi. Với tư cách là anh em tốt nhất của ngươi, ta đã làm cho ngươi một cái Tụ Bảo Bồn bằng vàng nguyên chất. Chúc ngươi làm ăn phát đạt, càng ngày càng thịnh vượng."
Thần Đống để Jimmy tiếp nhận Tụ Bảo Bồn, ha hacười nói: "Cảm ơn Khôn ca, để ngài tiêu pha rồi."
Tịnh Khôn xua tay nói: "Chút lòng thành."
Thẩm Đống nói: "Khôn ca, tôi nghe nói hôm trước anh đã đi Ngao Thành giải quyết Tang Cẩu, có thật hay không?"
Tịnh Khôn liếc nhìn Tưởng Thiên Sinh một ánh mắt, đắc ý nói: "Chỉ là một tên Tang Cẩu mà thôi, không có gì to tát cả."
Tưởng Thiên Sinh biết Tịnh Khôn cố ý ở trước mặt các đại ca băng nhóm vả mặt ông ta, nhưng với tư cách là long đầu, ông ta vẫn phải nói những gì nên nói.
"A Khôn, tôi thay mặt công ty cảm ngươi. Từ giờ trở đi, công ty sẽ tăng thị phần kinh doanh đánh bạc của ngươi lên 3%."
Tịnh Khôn mỉm cười nói: "Tưởng tiên sinh, việc phân chia không vội. Gần đây ở Hồng Hưng đã xảy ra rất nhiều chuyện. Chúng ta có phải nên mở hội nghị không?"
Tưởng Thiên Sinh gật đầu nói: "Xác thực nên mở hội nghị rồi. Vậy lúc ba giờ chiều, tổ chức tại địa bàn của A Đống đi. Mọi người cảm thấy sao?"
Mọi người dồn dập nói: "Không thành vấn đề."
“Lạch cạch lạch cạch"
Tiếng pháo vang lên, trò chơi điện tử của Thẩm Đống chính thức được mở cửa kinh doanh.
Mười hai phòng trò chơi, tám trăm máy chơi game, đã thu hút ánh mắt của vô số nam nữ thanh niên.
Bọn kết bè kết lũ đi vào trong theo nhóm, bắt đầu chơi.
Chưa đầy mười phút, tất cả các ghế đều có người ngồi kín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận