Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 332: Tri kỷ khó tìm (2)

Chương 332: Tri kỷ khó tìm (2)
Thẩm Đống vô cùng coi trọng hắn ta, để cho hắn ta thành lập một tiểu đội điều tra, phụ trách thu thập tin tức của các đại xã đoàn.
Những người nằm vùng trong các xã đoàn khác cũng do hắn ta kết nối.
Có thể nói, Trương Hoan chính là ánh mắt của Thẩm Đống, chỉ chịu trách nhiệm với một mình Thẩm Đống.
"Đã tìm được vị trí chính xác chưa?"
"Tìm được rồi, ta đang canh bọn họ."
"Rất tốt, thay phiên theo dõi bọn họ cho ta. Ta sẽ thông báo cho ngươi khi nào ra tay cứu người."
"Rõ."
Thẩm Đống cúp điện thoại, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Đường Bồi Quân à Đường Bồi Quân, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào đây.
Ăn sáng xong, Thẩm Đống đi tới công ty đầu tư Đằng Phi.
Công ty bất động sản Đằng Phi trước mắt vẫn chưa có khu vực làm việc riêng, cho nên Thẩm Đống tạm thời đặt trụ sở chính của công ty này ở chỗ Tống Tử Hào.
"A Quân, tới sớm thế." Thẩm Đống mỉm cười nói.
Đường Bồi Quân ngượng ngùng nói: "Đã lâu không có việc làm, hơi kích động."
Thẩm Đống gật đầu: "Nhìn ra rồi. Vành mắt ngươi đỏ bừng, vẻ mặt mệt mỏi, nhất định là đêm qua ngủ không ngon. Đi, theo ta đến văn phòng của A Hào lấy tài liệu liên quan đến công ty bất động sản của chúng ta."
Đường Bồi Quân nói: "Thẩm tiên sinh, trước đây chuyện của công ty đều do giám đốc Tống quản lý à? Chúng ta "cướp" mất công việc của cậu ấy như vậy có khi nào làm cậu ấy buồn không?"
Thẩm Đống nói: "Buồn ư? Ta thấy cậu ấy vui đến mức sắp nhảy dựng lên luôn rồi."
Quả nhiên, Tống Tử Hào đã sớm chuẩn bị xong tài liệu, giao toàn bộ cho Đường Bồi Quân.
Bàn giao một ít chuyện quan trọng với Đường Bồi Quân xong, Tống Tử Hào vỗ hai tay, nói: "Ta cuối cùng cũng được giải phóng."
Thẩm Đống cười nói: "A Hào, khiến ngươi vất vả rồi. Ta sẽ gửi một triệu vào tài khoản, coi như đó là phần thưởng cho ngươi."
Tống Tử Hào vội xua tay nói: "Đống ca, nửa năm nay ta vẫn lấy hai phần tiền. Nếu ngươi thưởng cho ta, e là các anh em sẽ có ý kiến."
Thẩm Đống nói: "Là cá nhân ta thưởng cho ngươi. Dù sao, ngươi là vì ta bận rộn nửa năm, dù thế nào ta cũng phải bày tỏ một chút. Nếu như ngươi khăng khăng không muốn thì thôi, tối nay ta đẫn ngươi đến hộp đêm Bích Hải, để Tiểu Mã tìm cho ngươi ba bốn mỹ nữ, cho ngươi thả lỏng thật tốt."
Tống Tử Hào phản ứng thần tốc, lập tức nói: "Ta muốn tiền."
Thẩm Đống hết chỗ nói: "Nhìn dáng vẻ không có tương lai của ngươi kìa. Phụ nữ là hổ hay rắn độc, sao lại sợ thành như vậy? Ngươi nhìn Tiểu Mã người ta xem, vất vả theo đuổi A Thiền ba tháng, cuối cùng cả hai đã như hình với bóng. Về phương diện này, ngươi phải học hỏi Tiểu Mã một chút."
Tống Tử Hào cười khổ nói: "Có lẽ duyên phận của ta vẫn chưa tới."
Thẩm Đống nói: "Em trai ngươi đã tha thứ cho ngươi rồi, chuyện quá khứ, ngươi cũng nên buông xuống đi thôi. Suy nghĩ cho kỹ chuyện chung thân đại sự của mình, ta không muốn anh em mình ngay cả vợ cũng không tìm được."
Nhìn thấy cách Thẩm Đống và Tống Tử Hào ở chung, Đường Bồi Quân âm thầm gật đầu.
Nếu năm đó Long Thanh Quần đối xử với hắn ta như vậy, hắn ta chắc chắn không rời khỏi công ty bất động sản Long Hải.
Không thể không nói, Đường Bồi Quân đích thật là một nhân tài.
Chỉ dùng thời gian một buổi sáng, hắn ta đã nắm rõ tất cả tình huống của công ty bất động sản Đằng Phi, thậm chí còn viết kế hoạch phát triển bước tiếp theo cho công ty.
Sau khi Thẩm Đống xem xong, rất tán thưởng tài hoa của Đường Bồi Quân.
Trong bản kế hoạch này, Đường Bồi Quân cho rằng giá nhà ở Hồng Kông còn lâu mới đạt tới điểm cao nhất, sau khi xây xong nhà chỉ dùng để cho thuê, đợi đến khi giá nhà đạt tới một độ cao thích hợp mới tiến hành bán ra.
Để thu hồi vốn, Đường Bồi Quân đề nghị thế chấp những tòa nhà cho thuê này cho ngân hàng, rồi mua đất mới xây nhà mới, dùng tiền thuê nhà mới đó để trả nợ.
Như vậy, công ty có thể hình thành một vòng tuần hoàn lành mạnh.
Cuối cùng, Đường Bồi Quân còn nhắc tới đất liền, hắn ta cho rằng nơi đó là một đất quý vẫn đang trong giai đoạn đầu khai thác.
Cùng với sự phát triển của nền kinh tế, trong tương lai ngành bất động sản nội địa rất có triển vọng.
Thẩm Đống giao bản kế hoạch phát triển này cho Tống Tử Hào, Tống Tử Hào kinh hô: "Đống ca, phán đoán của Đường Bồi Quân đối với tương lai ngành bất động sản hình như không mưu mà hợp với ngươi nhỉ? Hai người đã nói chuyện với nhau trước đó rồi à?""
Thẩm Đống nói: "Nếu như nói qua, ta cũng sẽ không vui vẻ đến như vậy. Ngươi tin hay không? Nếu dựa theo kế hoạch phát triển của Đường Bồi Quân, mười năm sau, tài sản của công ty bất động sản Đằng Phi kém nhất cũng hơn trăm tỷ đô la Hồng Kông, chỉ riêng tiền thuê hàng năm đã có thể đột phá mười tỷ. Mẹ nó, thật sự là một nhân tài hiếm có."
Bạn cần đăng nhập để bình luận