Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 229: Thẩm Đống trở thành tâm điểm tấn công

Chương 229: Thẩm Đống trở thành tâm điểm tấn công
Thẩm Đống phì cười một tiếng, nói: “Tư Đồ, không ai có thể vô địch mãi được. Đánh không lại chính là đánh không lại, không cần phải dùng những lời vô nghĩa như thế để lấp liếm làm gì.”
Phi Tử Bình đứng bên cạnh tức giận mắng: “Ngươi thì tính là cái thứ gì mà dám nói Tư Đồ như vậy?”
Trong con ngươi của Thẩm Đống hiện lên sát khí mãnh liệt, nói: “A Sinh, truyền lại lời ta nói, ai giết được Phi Tử Bình thì khen thưởng 1 triệu đô la Hồng Kông.”
Thiên Dưỡng Sinh nói: “Đúng vậy.”
Phi Tử Bình giận tím mặt, nói: “Mẹ kiếp, truyền lại lời ta nói, ai giết được Thẩm Đống thì ta cho hắn 3 triệu.”
Thẩm Đống nhìn hắn ta với ánh mắt khinh thường, không nói thêm gì nữa mà trực tiếp đi thẳng đến chỗ người dẫn đầu của Trung Nghĩa Tín.
Không để ý đến Liên Hạo Đông, Thẩm Đống chú ý đến thanh Bát Diện Hán Kiếm của Thiên Hồng, nói: “Chút nữa ta sẽ thỉnh giáo kiếm pháp của ngươi, hy vọng nó nhanh và tàn nhẫn như đúng trong truyền thuyết.”
Thiên Hồng nhướng mày lên và đáp: “Sẽ không khiến ngươi thất vọng.”
Sau khi nói vài câu với Tư Đồ Hạo Nam và Thiên Hồng, Thẩm Đống nhìn về phía Thái Tử của Hồng Thái, nói: “Ngươi kêu Thái Tử, Hồng Hưng chúng ta cũng có một Thái Tử. Không bằng hôm nào các ngươi đấu với nhau một trận đi, phân cao thấp sinh tử, miễn cho trùng tên.”
Thái Tử hừ một tiếng, nói: “Buổi tối hôm nay chỉ còn lại một Thái Tử, đó chính là ta.”
Thẩm Đống cười nói: “Hy vọng thế.”
Chào hỏi với người dẫn đầu của ba xã đoàn vào tối nay xong, Thẩm Đống quay người rời đi.
“Alo, A Đống, tình huống bên ngươi thế nào rồi?” Thập Tam Muội gọi điện thoại đến.
Thẩm Đống nói: “Dường như trọng điểm tấn công của bọn họ là ở chỗ của ta.”
Thập Tam Muội mắng: “Mẹ nó, thì ra là thế nên ở chỗ của ta mới có ít người như vậy. Chỗ Tiêm Sa Chủy bên kia còn không có lấy một người. Thế này đi, ta kêu Hàn Tân đến chi viện cho ngươi.”
Thẩm Đống không chút do dự mà nói: “Tuyệt đối không được. Ba xã đoàn lớn liên thủ lại, rốt cuộc có thể tập trung bao nhiêu người thì không ai có thể biết rõ. Lỡ như đối phương dùng kế sách Minh Tu Sạn Đạo, Ám Độ Trần Thương () thì ngươi sẽ gặp rắc rối lớn đó.
(
)明修栈道, 暗度 陈仓: Nghĩa là: “Giữa lúc trời sáng, sửa đường sạn đạo, ngấm ngầm bí mật, mở lối Trần Thương.” Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.
Thập Tam Muội nói: “Nhưng mà bọn họ có nhiều người như vậy, ngươi làm sao bây giờ?”
Thẩm Đống cười nói: “Đánh không lại thì ta chạy đến Phố Portland của ngươi thôi. Sáu con phố của ta ở chỗ này đều chỉ là buôn bán bình thường, không có cũng không sao, chỗ ngươi thì không giống thế.”
Thập Tam Muội nghe thế thì rất cảm động, nói: “A Đống, cảm ơn.”
Thẩm Đống mỉm cười nói: “Ngươi sẽ không cảm động đến rơi nước mắt đấy chứ?”
Thập Tam Muội phi một tiếng, nói: “Biến đi, lão nương ta chỉ đổ máu chứ không đổ lệ.”
…..
Theo thời gian trôi qua, người của ba xã đoàn càng ngày càng tập hợp đông hơn.
Chỉ còn nửa tiếng nữa là đến giờ khai chiến, số người ở đây đã đạt đến gần vạn người.
Mà Thẩm Đống chỉ dẫn theo hai ngàn người.
Tỉ lệ 1 chọi 5, khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy không có nửa phần hy vọng thắng
Tư Đồ Hạo Nam thấy các tiểu đệ tập trung đông đúc quá, chen chúc người sát người. Một khi đánh nhau thì rất dễ dẫn đến tình trạng ngươi đụng ta, ta ép ngươi, căn bản không phát huy được nhiều sức chiến đấu. Vì thế hắn ta tìm đến Thái Tử và Liên Hạo Đông, nói: “Chúng ta thương lượng chút về chiến lược đi.”
Liên Hạo Đông nói: “Đại ca ta bảo Thẩm Đống nhất định phải chết. Số lượng các tiểu đệ của chúng ta nhiều hơn hắn gấp mấy lần, không bằng bao vây hắn và các thuộc hạ của hắn lại, sau đó giết chết tất cả.”
Thái Tử lắc đầu, nói: “Thẩm Đống có công phu không tồi, chúng ta làm thế thì chỉ xử lý được đám tiểu đệ của hắn thôi. Một khi hắn muốn phá vòng vây thì rất dễ dàng xông ra ngoài được.”
Tư Đồ Hạo Nam nói: “Chúng ta có thể tập hợp các cao thủ của mỗi xã đoàn lại. Số lượng không cần quá nhiều, tám người là được, chỉ tập trung tấn công Thẩm Đống.”
Thái Tử nói: “Ta đồng ý.”
Liên Hạo Đông nói: “Bên ta sẽ phái Thiên Hồng, A Ô và A Hanh.”
Thái Tử quay đầu lại, nhìn về hai người đàn ông cao lớn và nói: “A Tường, Đại Long, hai ngươi đi.”
Hai người đàn ông nhìn nhau rồi cùng đồng thanh nói: “Được.”
Tư Đồ Hạo Nam bàn bạc với các đường chủ khác một chút, nói: “Đông Tinh chúng ta sẽ là ta, Khả Nhạc và Hoàng Mi.”
Thái Tử nói: “Quyết định như vậy đi. Tám người các ngươi không cần quan tâm đến những chuyện khác, chỉ cần tập trung giết chết Thẩm Đống là được. Trung Nghĩa Tín chúng ta sẽ đi chặn đường lui của Thẩm Đống, bất kể thế nào cũng không để hắn trốn thoát.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận