Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 210: Âm mưu bí mật của Hàn Sâm và Tưởng Thiên Sinh (1)

Chương 210: Âm mưu bí mật của Hàn Sâm và Tưởng Thiên Sinh (1)
Thứ nhất là vì có thể tránh phát sinh xung đột trực tiếp với hắn. Thứ hai là nếu kiện thắng thì Thẩm Đống sẽ có rắc rối lớn, thực lực cũng giảm đi.
Jimmy khó hiểu hỏi: “Đống ca, Hoa ca, các ngươi đang nói chuyện gì bí mật thế? Sao ta nghe không hiểu?”
A Hoa nhìn về phía Thẩm Đống, Thẩm Đống nói: “Mọi người đều là người trong nhà, nói đi.”
A Hoa nói: “Mọi người đều biết chuyện công ty quần áo Jixi kiện thiết kế quần áo của Đằng Phi chúng ta lên tòa án rồi nhỉ. Ta phái một thám tử tư đi điều tra một chút, phát hiện CEO Carmex của công ty ấy với người đứng đầu Hồng Hưng chúng ta - Tưởng Thiên Sinh có quan hệ khá tốt. Nói cách khác, kết luận lại là chuyện này có liên quan đến Tưởng Thiên Sinh.”
“Rầm.”
Jimmy đập bàn, tức giận nói: “Long đầu (1) như hắn muốn làm gì?”
(1)龙头: Long đầu, từ gọi người đứng đầu băng đảng xã hội đen.
Tống Tử Hào nói: “Thế lực của Đống ca quá lớn nên khiến cho Tưởng Thiên Sinh cảm thấy bị uy hiếp.”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Yến tước an tri hồng hộc chi chí (2). Một long đầu nho nhỏ của Hồng Hưng mà thôi, ta chưa bao giờ để vào mắt. Các vị huynh đệ, ta nói lại lần nữa. Ta muốn tạo ra một đế chế giống như Lý Siêu Nhân (3), chứ không phải muốn cả cuộc đời này chỉ lăn lộn trong giang hồ đánh đánh giết giết không biết chết lúc nào. Các ngươi là thành viên trong tổ chức của ta, ta muốn trong tương lai mỗi người các ngươi có thể trở thành tỷ phú. Cho nên, ta hy vọng là các ngươi sẽ không cho rằng bản thân chính là tay sai vặt của Hồng Hưng, mọi người nghe hiểu không?”
(2) 燕雀安知鸿鹄之志: Chim sẻ làm sao biết hoài bão của thiên nga. Ẩn dụ cho việc người bình thường không thể hiểu được khát vọng của một anh hùng.
(3) 李超人 (Lý Siêu Nhân): Biệt danh của Lý Gia Thành (李嘉诚), một tỷ phú nổi tiếng Hồng Kông.
Mọi người cùng đồng thanh nói: “Đã rõ.”
Tống Tử Hào hỏi: “Đống ca, còn Tưởng Thiên Sinh bên kia làm sao bây giờ?”
Thẩm Đống nói: “Không cần làm gì cả. Bây giờ chúng ta là người của Hồng Hưng, trong tình huống không có chứng cứ gì mà đến gây rắc rối với Tưởng Thiên Sinh thì chỉ là đồ ngốc mà thôi.”
Phi Cơ nói: “Vậy chẳng lẽ bỏ qua sao?”
Thẩm Đống suy nghĩ rồi đáp: “Nghe nói CEO Carmex của công ty Jixi có đời tư sinh hoạt cá nhân rất phóng túng buông thả, thường xuyên xuất hiện ở những nơi như hộp đêm hay phố đèn đỏ. Hắn ta cũng là bạn học của thống đốc Hồng Kông, chúng ta không thể đụng tới được, nhưng cũng không có nghĩa là chấp nhận nuốt cơn tức này mà không làm gì.”
Trong lòng A Hoa đã hiểu, nói: “Nếu như chuyện Carmex có quan hệ với phu nhân của vị quan lớn nào đó mà bị truyền thông phanh phui ra được thì sẽ rất vui đó.”
Thẩm Đống cười nói: “A Hoa, nghĩ cách đi sắp xếp đi.”
A Hoa đáp: “Đã rõ.”
Sau khi ăn no uống say, mọi người không đi về mà trực tiếp ngủ lại tại biệt thự của Thẩm Đống.
Hai giờ sáng, trong một quán bar, Hàn Sâm và Tưởng Thiên Sinh đang ngồi đối diện nhau.
Ngoại trừ hai người ra, trong quán bar không còn ai nữa.
Hàn Sâm nói: “Tưởng tiên sinh, tiểu đệ của ngươi đã lục soát qua rồi, trên người ta không có bất kỳ thiết bị ghi âm nào. Bây giờ ngươi và ta đã có thể thành thật nói chuyện với nhau được chưa?”
Tưởng Thiên Sinh cười nói: “Hàn tiên sinh, ngươi thật là to gan. Đừng quên cái mạng của ngươi có giá trị 10 triệu.”
Hàn Sâm bình tĩnh nói: “Nếu chỉ có 10 triệu mà ngươi cũng thèm muốn thì Hồng Hưng cũng sẽ không phát triển đến mức thịnh vượng như bây giờ.”
Tưởng Thiên Sinh cười ha ha: “Cảm ơn đã quá khen.”
Ánh mắt của Hàn Sâm sáng quắc, nhìn Tưởng Thiên Sinh và nói thẳng: “Ta muốn Thẩm Đống chết.”
Tưởng Thiên Sinh trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới thốt ra một chữ: “Khó!”
Hàn Sâm nói: “Chỉ cần chúng ta hợp tác thì chắc chắn sẽ có cách.”
Tưởng Thiên Sinh hỏi: “Nếu giết Thẩm Đống thì ta được lợi gì?”
Hàn Sâm đáp: “Thực lực của Thẩm Đống quá mạnh. Không có hắn thì vị trí ngươi đang ngồi sẽ càng vững chắc hơn. Hơn nữa tất cả mọi tài sản, cơ nghiệp của Thẩm Đống cũng sẽ về tay ngươi. Đừng quên sản nghiệp của hắn mỗi tháng thu về lợi nhuận không dưới 30 triệu. Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao?”
Tưởng Thiên Sinh nói: “Ngươi có kế hoạch gì, nói ta nghe một chút.”
Hàn Sâm: “Ở đảo Hồng Kông này thì chúng ta rất khó để xử lý Thẩm Đống. Chỉ khi nào hắn rời khỏi đây thì chúng ta mới có cơ hội. Ta đã cho người điều tra rồi, Lý Hân Hân có một người em trai tên là Lý Hoành, thích chơi đánh bạc. Ta và Ma La Bỉnh của băng Hào Mã có quan hệ không tồi, có thể bày mưu tính kế để dụ Thẩm Đống qua, sau đó xử lý hắn ở sòng bạc.”
Tưởng Thiên Sinh nhíu mày nói: “Nếu ngươi đã có kế hoạch thì sao còn tìm ta làm gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận