Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 642: Chửi mắng tứ đại gia tộc (1)

Thẩm Đống hiểu ra: “Thì ra là thế, hèn gì hai người các ngươi ngồi chung một chỗ. Vậy được rồi, chúc các ngươi thành công.”
Đúng lúc này, Tống Tử Hào đi tới, nói nhỏ bên tai Thẩm Đống: “Đống ca, Lý Trạch Khải - con trai của Lý Siêu Nhân đến.”
Thẩm Đống nhướng mày nói: “Ồ? Chẳng lẽ tứ đại gia tộc cũng có hứng thú với hộp đêm Bích Hải sao?”
Tống Tử Hào nói: “Ta thấy hắn là cố tình đến gây rối thì có.”
Ai cũng biết sở dĩ Thẩm Đống phải bán hộp đêm Bích Hải đi là do bị tứ đại gia tộc hãm hại.
Bây giờ Lý Trạch Khải đến tham gia buổi đấu giá hộp đêm Bích Hải, một khi mua được thì quả thật là vả vào mặt Thẩm Đống.
Tống Tử Hào có thể nghĩ đến thì đương nhiên Thẩm Đống cũng đoán ra được.
Nhưng mà hắn không quan tâm, ngược lại càng hy vọng tứ đại gia tộc có thể mua được hộp đêm Bích Hải.
Bởi vì muốn kinh doanh một hộp đêm thành công không phải là điều dễ dàng, nhưng muốn phá sập một hộp đêm thì lại quá đơn giản.
Lúc Lý Trạch Khải bước vào phòng họp, mọi người đang nói chuyện phiếm ồn ào đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lập tức ý thức được đối phương đến đây có lẽ là muốn tát vào mặt Thẩm Đống nên đều đồng loạt nhìn về phía hắn.
“Thẩm tiên sinh, nhà họ Lý chúng ta cũng cảm thấy hứng thú đối với hộp đêm Bích Hải, không biết chúng ta có đủ tư cách tham gia đấu giá không?” Lý Trạch Khải nói.
Thẩm Đống cười ha ha và đáp: “Đương nhiên là có.”
Lý Trạch Khải hỏi: “Khi nào thì bắt đầu?”
Thẩm Đống nhìn quanh một vòng rồi nói: “Mọi người đã đến đông đủ, bây giờ liền có thể bắt đầu. Hào ca, chuẩn bị ghế cho Lý tiên sinh.”
Sao Tống Tử Hào có thể không hiểu rõ ý của Thẩm Đống được chứ, đáp: “Được, Thẩm tổng.”
Lấy từ ngoài vào thêm một chiếc ghế, Tống Tử Hào đặt nó ở góc phòng họp rồi nói: “Lý tiên sinh, bởi vì ngài đến bất ngờ, không nằm trong danh sách khách mời của chúng ta nên chúng ta không chuẩn bị vị trí trước cho ngài, mong ngài thứ lỗi.”
Trên mặt mọi người đều lộ ra biểu cảm kỳ quái.
Trong số những người đến tham gia buổi đấu gia hôm nay, có ít nhất bảy tám người cũng giống Lý Trạch Khải, đều là không mời mà đến.
Kết quả những người kia thì đều có vị trí ngồi, chỉ có duy nhất Lý Trạch Khải là không có, rất rõ ràng là cố ý muốn nhục nhã hắn ta.
Lý Trạch Khải lạnh lùng nói: “Thẩm tiên sinh có ý gì?”
Thẩm Đống nhún vai nói: “Ta cảm thấy rất thú vị.”
Lý Trạch Khải: “Xem ra ngươi vẫn chưa tiếp thu được bài học.”
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Tính ta giống như con lừa. Kéo thì không đi, đánh thì lùi lại. Vị trí này ngươi muốn thì ngồi, không muốn ngồi thì cút đi.”
Lý Trạch Khải nói: “Đây là thái độ đối xử với khách của ngươi sao?”
Thẩm Đống hừ một tiếng, nói: “May là bây giờ tâm trạng ta tốt đấy, nếu không đã sớm ném ngươi vào trong biển cho cá ăn rồi.”
“Phụt.”
Có vài doanh nhân không nhịn được mà bật cười.
Những người khác cũng đang cố nín nhịn.
Tứ đại gia tộc luôn hành xử bá đạo, phần lớn doanh nhân trên đảo Hồng Kông đều không có ấn tượng tốt với bọn họ.
Chỉ là vì ngại thế lực của bọn họ quá lớn nên mọi người chỉ giận trong lòng mà không dám nói gì.
Bây giờ nhìn thấy Thẩm Đống không cho Lý Trạch Khải chút thể diện nào, mọi người cảm thấy rất sảng khoái.
Sắc mặt Lý Trạch Khải vô cùng âm trầm, nói: “Tốt, tốt lắm. Thẩm tiên sinh, sự sỉ nhục ngày hôm nay, sau này ta sẽ trả lại gấp bội.”
Nói xong, Lý Trạch Khải trực tiếp ngồi vào cái ghế trong góc.
Trong lòng Thẩm Đống hơi ngạc nhiên, trên mặt lại cố ý nở một nụ cười khinh thường, nói: “Ta còn nghĩ rằng ngươi sẽ đi chứ?”
Lý Trạch Khải hừ một tiếng: “Hành động vừa rồi của ngươi chẳng phải là cố ý chọc giận ta để ta bỏ đi sao? Ta nói cho ngươi biết, không có cửa đâu. Ta quyết định phải có được hộp đêm Bích Hải.”
Thẩm Đống đánh giá Lý Trạch Khải, đột nhiên bật cười và nói: “Lý tiên sinh thật khiến ta phải lau mắt mà nhìn đấy. Có câu nói: Nóng giận là bản năng, kiềm chế cơn giận mới là bản lĩnh. Là con trai của Lý Siêu Nhân tước sĩ, Lý tiên sinh vì đạt được mục đích của mình mà có thể chịu đựng sự nhục nhã như vậy, đúng thật là ghê gớm. A Hào, sắp xếp lại chỗ ngồi cho Lý tiên sinh đi, bây giờ hắn đã có tư cách được ta tôn trọng.”
Tống Tử Hào mời ra động tác mời, nói: “Lý tiên sinh, mời ngài.”
Lý Trạch Khải nhíu mày nói: “Ngươi cố ý muốn chọc tức ta?”
Thẩm Đống gật đầu nói: “Câu trả lời chính xác, đáng tiếc là không có thưởng.”
Lý Trạch Khải nghiến răng nghiến lợi nói: “Thẩm Đống, ngươi quá kiêu ngạo.”
Thẩm Đống mỉm cười: “Trên đảo Hồng Kông này, không có bao nhiêu doanh nhân trên thương trường có tư cách xứng đáng làm đối thủ của ta. Ta cảm thấy ngươi còn kém cỏi rất nhiều nên cảm thấy sốt ruột cho Lý tước sĩ sau này sẽ về hưu, lúc này mới dạy dỗ ngươi thay cho ngài ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận