Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 823: Lòng dạ của Thẩm Đống (1)

...
Khán giả ở hiện trường không nhịn được hét lên.
Các cô gái nhát gan nhanh chóng nhắm mắt lại.
Cánh tay phải của Furuya Taiga quá đáng sợ, các nàng đến nhìn cũng không dám nhìn vào nó.
Hạ Hầu Vũ chắp hai tay sau lưng, nhìn Furuya Taiga đang không thể tin nổi, nói: "Nhận thua đi, ngươi cùng ta kém xa."
Furuya Taiga đỡ cánh tay, chịu đựng cơn đau dữ dội hỏi: "Võ thuật của ngươi đã đạt đến cảnh giới nào rồi?"
Hạ Hầu Vũ nói: "Chính là cảnh giới ngươi đang nghĩ tới.”
Furuya Taiga nói: "Vũ thần."
Thời Trung Hoa Dân Quốc, bất kỳ võ sư nào tiến vào Hoá Kình đều được cộng đồng võ thuật Nhật Bản gọi là Vũ Thần hoặc Võ Đạo Chi Thần.”
Hạ Hầu Vũ hỏi: “Hai quyền tiếp theo, ngươi còn muốn tiếp không?”
Furuya Taiga lắc đầu nói: “Không tiếp. Ta thua bởi một thế hệ võ thần, không còn gì để nói nữa.”
Mitsui Taku tức giận đứng dậy, nghiêm khắc mắng: "Furuya Taiga, ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Ngươi còn có tinh thần võ sĩ đạo sao?"
Furuya Taiga cười khổ nói: "Phó hội trưởng Mitsui, võ công của Hạ Hầu tiên sinh đã luyện đến Hóa Kình, tiếp tục chiến đấu cũng vô ích. Ta nằm mơ cúng chưa bao giờ nghĩ tới trên thế giới vẫn còn có người có thể đạt ta trình độ này, là ta đã đánh giá thấp võ giả Hạ Hầu.”
Mitsui Taku hét lên: "Ngươi không xứng làm võ sĩ Nhật Bản của chúng ta."
Thẩm Đống vặn lại: “Phó hội trưởng Mitsui, tay của Furuya bị gãy rồi, làm sao có thể yêu cầu hắn ta tiếp tục đánh? Nếu không thì, ngươi có thể đi lên tiếp hai quyền còn lại của Hạ Hầu. Ta hứa, chỉ cần ngươi còn có thể đứng vững trên đài, ta sẽ coi ngươi là người chiến thắng."
Mitsui Taku không nói nên lời.
Hắn ta có thể trở thành phó chủ tịch Hiệp hội Karate Nhật Bản vì thân phận, địa vị cùng tiền, bản thân công phu của hắn rất bình thường.
Nếu là hắn lên đài, Hạ Hầu Vũ dùng một quyền là đủ giết chết hắn.
Thấy Mitsui Taku im lặng không nói, Thẩm Đống nói với trọng tài: “Có phải ngươi nên công bố kết quả rồi?”
Trọng tài phục hồi tinh thần nói: "Đúng. Ta tuyên bố, trận đấu này người thắng là Hạ Hầu Vũ tiên sinh của Quốc Thuật Quán Đằng Phi.”
"Dựa vào kết quả của ba trận đấu, Quốc Thuật Quán Đằng Phi đã đánh bại Hiệp hội Karate Nhật Bản với thành tích toàn thắng, chứng minh cho thế giới thấy công phu Hạ Quốc là đệ nhất thiên hạ.”
“Đùng đùng đùng đùng”
“Được."
Khán giả ở hiện trường vỗ tay tưng bừng và reo hò cuồng nhiệt.
Mặc dù phần lớn khán giả đều cược là Hiệp hội Karate Nhật Bản thắng, nhưng vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy tự hào.
Sau khi nhận được các loại chi phiếu trị giá 1 tỷ 820 triện đô la Mỹ từ ban tổ chức, Thẩm Đống bước đến chỗ Mitsui Taku, cười nói: "Mitsui tiên sinh, cảm tạ vì sự hào phóng của ngài."
Tròng mắt Mitsui Taku dường như muốn phun ra lửa, hắn nói: "Thẩm Đống, đừng quá kiêu ngạo. Lần này ngươi đã xúc phạm đến toàn bộ giới kinh doanh và võ thuật Nhật Bản chúng ta, từ nay về sau chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Thẩm Đống cười nói: "Mitsui tiên sinh, ta nhắc nhở ngươi. Hạ quốc có một câu, vật cực tất phản, thịnh cực tất suy (*). Hơn mười nhiều năm phát triển, nền kinh tế Nhật Bản đã đạt đến thời điểm cao nhất. Tiếp theo, e rằng phải đi xuống dốc, thay vì tìm trăm phương ngàn kế để gây rắc rối cho ta, ngươi cũng có thể nghĩ cách vượt qua cơn khủng hoảng tiếp theo. ”
Mitsui Taku khinh thường nói: "Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy có người nói rằng nền kinh tế Nhật Bản chúng ta sẽ gặp khủng hoảng. Thẩm tiên sinh, ngươi đừng có nói nhảm nữa.”
Thẩm Đống thở dài nói: “Đúng là người muốn chết thì khó thuyết phục, vậy thì nửa năm nữa chúng ta gặp lại.”
Mitsui Taku khịt mũi, cùng giới kinh doanh và võ thuật Nhật Bản mặt mày xám xịt rời đi.
Nhìn thấy các huynh đệ Quốc Thuật Quán Đằng Phi vây quanh Hạ Hầu Vũ, Phong Vu Tu và Hồng Đại Lực, Thẩm Đống bước tới.
“Đống ca."
“Đống ca."
Mọi người dồn dập chào hắn.
Thẩm Đống nói: "Hạ Hầu, A Tu, Đại Lực, trong trận chiến ngày hôm nay, các ngươi đã làm rất tốt, phát huy phong thái Quốc Thuật Quán Đằng Phi chúng ta. Mỗi người sẽ được thưởng 30 triệu đô la Hồng Kông."
"Ồ"
Mọi người có mặt tại hiện trường đều thốt lên kinh ngạc.
Ba mươi triệu đô la Hồng Kông có thể mua được một biệt thự có vị trí tốt nhất ở Hồng Kông.
Hạ Hầu Vũ, Phong Vu Tu và Hồng Đại Lực đồng thanh nói: "Cảm ơn Đống ca."
Thẩm Đống nói: "Các ngươi xứng đáng nhận được. Đúng rồi, Hạ Hầu, ngươi sai người đặt một khách sạn tốt. Tối nay ta sẽ bao mọi người trong Quốc Thuật Quán Đằng Phi chúng ta đến uống rượu, ăn mừng một hồi. Nhớ kỹ, không cần tiết kiệm tiền cho ta." .”
"Vâng!"
“Đống ca muôn năm.”
Mọi người nghe xong lời này, đều ồ lên.
Nhìn thấy cảnh này, Giản Áo Vĩ khen ngợi: "Vịnh Ân, lão công ngươi đúng là rất giỏi thu mua lòng người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận