Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 780: Hoắc lão gia tử khen ngợi (1)

Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng nhà kho Tân Giới cũng có thể dễ dàng cho hắn vay 3 tỷ đô la Mỹ.
Bây giờ Thẩm Đống đã chủ động nhường lại, điều này khiến mọi người vô cùng cảm kích.
Điều mà mọi người không ngờ tới là tuy Thần Đông nhường cho nhưng đám người Lý Siêu Nhân đã ra tay.
Cả sáu miếng đất đều bị tam đại gia tộc bỏ vào túi, mỗi gia tộc có hai miếng đất.
Tập đoàn Ưng Tương có vẻ coi thường những nơi này, thậm chí còn không giơ biển hiệu lên một lần.
Mọi người đều tức giận nhưng không dám lên tiếng.
Bọn họ không có thực lực như Thẩm Đống, cho dù đắc tội tập đoàn Tương Ưng và tứ đại gia tộc, hắn vẫn có thể sống tốt.
Những vấn đề liên quan sau khi đấu giá xong sẽ do nhân viên chuyên nghiệp của công ty bất động sản xử lý là được, Thẩm Đống không cần phải đích thân ra mặt.
Nhìn thấy Vogt và Lý Siêu Nhân rời đi, Thẩm Đống chỉ nhìn họ bằng ánh mắt lạnh lùng mà không thèm chào hỏi.
Hoắc Chấn Bắc nói: "Thẩm tiên sinh, ta nghe nói mối quan hệ của ngài với tứ đại gia tộc không được tốt, có muốn cha ta giúp ngài tác hợp một chút không?"
Thẩm Đống xua tay nói: “Những lão già này rất giỏi trở mặt, cách đây một thời gian, để tranh đoạt Tân Giới Thương, bọn họ đã đánh nhau với tập đoàn Ưng Tương. Chưa đầy ba tháng, bọn họ đã hợp tác cùng nhau, liên hợp lại chống lại ta. Mẹ kiếp, bọn họ chỉ là mấy cao thủ nhận tiền không nhận người, ta cũng không muốn kết giao với bọn họ."
Hoắc Chấn Bắc nói: “Bọn họ là thương nhân, thích kiếm tiền là điều dễ hiểu.”
Thẩm Đống phản bác: “Còn phải xem tiền kiếm được là tiền gì, để ta và tập đoàn Ưng Tương hợp tác chèn ép doanh nhân trong nước. Cho dù ngài có cho ta 100 tỷ, ta cũng sẽ không bao giờ làm. Doanh nhân phải có đạo đức là điểm mấu chốt, còn có dân tộc đại nghĩa, thứ mà tứ đại gia tộc thiếu chính là công lý quốc gia.”
Nghe được lời Thẩm Đống nói, Hoắc Chấn Bắc đứng dậy kinh ngạc nói: "Thẩm tiên sinh rất chính trực."
Thẩm Đống cười ha hả nói: “Cám ơn, ta chỉ muốn mắng bọn họ mà thôi, thật ra đạo đức của ta cũng không cao lắm.”
"Hahaha"
Hoắc Chấn Bắc lập tức bị Thẩm Đống làm cho vui vẻ.
Thẩm Đống nói: “Hoắc tiên sinh, nửa giờ nữa người của ta sẽ mang hợp đồng chuyển nhượng mảnh đất số 5 và mảnh đất số 7 đến. Nhân cơ hội có thời gian chúng ta đi uống một chút nhé?”
Hoắc Chấn Bắc gật đầu nói: "Được."
Hai người đến một quán trà đối diện khách sạn và bắt đầu hàn huyên.
Thông qua cuộc trò chuyện, Thẩm Đống biết được rất rất nhiều chuyện trước đây của tứ đại gia tộc.
Có thể nói, bọn họ có thể phất lên hoàn toàn là bởi vì Hoắc gia bị chính phủ Hồng Kông chèn ép, đã cho bọn họ không giản phát triển rất lớn.
Nếu không thì, Hồng Kông chỉ có Hoắc gia, vốn không có sự tồn tại của tứ đại gia tộc.
Hoắc Chấn Bắc thở dài nói: “Thật ra cũng không dám giấu giếm, hơn mười năm trước, Hoắc gia chúng ta đã rất khó khăn. Bất kể làm ăn cái gì, chính phủ Ưng Tương đều sẽ ra tay ngăn cản. Mãi đến mấy năm qua, phương Bắc vì chuyện của chúng ta mà tạo áp lực cho chính phủ Ưng Tương, lúc này mọi chuyện mới tốt hơn một ít.”
Thẩm Đống cười nói: “Khi ngày trở về đến gần, quyền khống chế của Ưng Tương lão đối với Hồng Kông càng ngày càng yếu. Kể cả hiện tại, nội bộ cũng có ít nhất 40% quan chức trong chính phủ đều là phe phái trong nội lục. Có bọn họ ở đây, cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn rất nhiều.”
Hoắc Chấn Bắc gật gù nói: “Đây cũng chính là lý do giúp chúng ta dám tiến vào ngành bất động sản một lần nữa. Thẩm tiên sinh. ở trong cuộc đấu giá ngài đã nói, tập đoàn tài chính Ưng Tương và tứ đại gia tộc muốn đối phó với ngài, tại sao ngài không đi tìm chính phủ nội lục hỗ trợ? Chỉ cần nói với nội lục một câu, bọn họ sẽ không dám trắng trợn không kiêng dè tìm ngài gây phiền phức như vậy nữa.”
Thẩm Đống nói: “Bên trong nội lục đã phái người đi tìm ta, cung cấp cho ta rất nhiều tin tức quan trọng. Dù sao mọi việc đều nằm trong bàn tay chúng ta. Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy là do vận mệnh của ta đã như vậy, không oán trách người khác được. Hoắc tiên sinh, những cái này đều là bí mật, mong ngài đừng tiết lộ ra ngoài.”
Hoắc Chấn Bắc trịnh trọng nói: “To hiểu. Thẩm tiên sinh, tốt nhất ngài đừng tùy tiện nói chuyện này với người khác.’
Thẩm Đống cười nói: “Ngài là người Hoắc gia, ta mới không kiêng dè. Nếu đổi lại là người khác, có đánh chết ta ta cũng không nói với bọn họ nửa lời.”
Trong lòng Hoắc Chấn Bắc ấm áp nói: “Thẩm tiên sinh, đa tạ ngài đã tin tưởng Hoắc gia chúng ta.”
Nửa giờ sau, Thẩm Đống và Hoắc Chấn Bắc ký kết thỏa thuận chuyển nhượng hai mảnh đất.
P/s : cầu kim phiếu đầu tháng bạo chương ạ
Bạn cần đăng nhập để bình luận