Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 661: Sát nhập bang phái (2)

Qua những cuộc điện thoại, Hải Đường đã từng vô số lần nói qua với Thẩm Đống là cô muốn dẫn theo Hải Viễn đến sống ở đảo Hồng Kông.
Nhưng trước sau cô vẫn không thể bỏ mặc bang Đông Hồ được.
Dù sao bang Đông Hồ cũng là do một tay Hải Ngạn thành lập và phát triển đến lớn mạnh như ngày hôm nay.
Làm con gái, cô thật sự không đành lòng giải tán băng nhóm này của cha mình.
Bởi vậy cho nên cách giải quyết duy nhất đó chính là tìm một người đáng tin cậy đến làm bang chủ của bang Đông Hồ.
Hải Đường nhẹ giọng trả lời: “Tin thúc.”
Thẩm Đống sửng sốt hỏi: “Tin thúc là ai?”
Hải Đường nói: “Tên thật của Tin thúc là Triệu Thành Tin, là chú họ của ta, lớn lên từ nhỏ với cha ta. Tin thúc có công rất lớn trong việc thành lập nên bang Đông Hồ. Sau đó, hắn và cha ta cùng nhau tranh đoạt vị trí bang chủ. Hai người cạnh tranh công bằng với nhau, mười đại đường chủ của bang Đông Hồ và mười tám vị hồng côn (1) đều tiến hành bỏ phiếu quyết định, kết quả là Tin thúc thua thảm bại. Dưới cơn giận dữ, hắn đã dẫn theo các thuộc hạ trung thành của mình rời khỏi bang Đông Hồ, tự thành lập băng nhóm riêng.”
(1)红棍: Hồng côn - là những “thành viên cấp cao” trong một băng đảng xã hội đen Hồng Kông, đồng thời cũng là những “quản đốc.” Người được chọn là “đường chủ” thì trước tiên phải là “hồng côn.”
Thẩm Đống nhíu mày nói: “Vậy thì chắc là hắn phải vô cùng hận cha của ngươi đúng không?”
Hải Đường lắc đầu: “Sau khi Tin thúc rời đi thì đã thành lập Thiên Địa Minh ở trung bộ Đài Loan, bị các bang phái ở bản địa liên thủ tấn công. Cha của ta dẫn theo các huynh đệ bang Đông Hồ đến hỗ trợ, lúc này mới giúp hắn đứng vững gót chân. Ba năm trước, Tin thúc bị cảnh sát nằm vùng bắt vào ngục giam, phải ngồi tù hai năm rưỡi. Sau khi ra tù, hắn đã dùng thời gian ba tháng để dọn dẹp lại băng nhóm, một lần nữa ngồi lên vị trí thủ lĩnh của Thiên Địa Minh.”
Thiên Địa Minh?
Thẩm Đống vô cùng quen thuộc với băng nhóm này.
Ở kiếp trước, bang Tam Liên, bang Tinh Hải và Thiên Địa Minh được xưng là ba bang phái lớn ở Đài Loan.
Trong đó, bang Tam Liên có thực lực mạnh nhất, thực lực của bang Tinh Hải và Thiên Địa Minh thì tương đương nhau.
Thẩm Đống không ngờ là Thiên Địa Minh lại là từ chú họ của Hải Đường thành lập nên.
“Ý của ngươi là muốn để Đông Hồ sát nhập vào Thiên Địa Minh?”
Hải Đường nói: “Đúng. Một khi Đông Hồ và Thiên Địa Minh sát nhập lại thì lập tức có thể trở thành một băng nhóm có đủ thực lực để chống lại hai băng nhóm có lịch sử lâu đời là bang Tam Liên và bang Tinh Hải. Chuyện này đều có lợi cho đôi bên.”
Thẩm Đống nói: “Nhưng mà cũng kể từ đó, mọi người sẽ chỉ biết đến Thiên Địa Minh mà không biết bang Đông Hồ.”
Hải Đường cười nói: “Ta không phải là một người thích bám víu lấy quá khứ. Quan trọng nhất trong bang Đông Hồ không phải là bang chủ, mà là mấy ngàn huynh đệ trong bang, là bọn họ hợp lại thành bang Đông Hồ. Hơn nữa, vốn dĩ Tin thúc chính là nhị bang chủ. Giao các huynh đệ của bang Đông Hồ cho hắn, ta tin là cha ta dưới nơi chín suối cũng sẽ đồng ý.”
Thẩm Đống hỏi: “Những đường chủ kia có đồng ý không?”
Hải Đường lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, nói: “Ta đã nói chuyện này với bốn đường chủ, tất cả đều đồng ý. Điều buồn cười hơn là họ còn bí mật liên lạc với Tin thúc. Bởi vậy có thể thấy ta không được lòng người cỡ nào.”
Thẩm Đống hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
Hải Đường đáp: “Là Tin thúc nói cho ta biết. Ta và hắn đã liên lạc với nhau từ trước.”
Thẩm Đống nhíu mày: “Việc lần này ngươi bị ám sát, sao Tin thúc lại không đến hỗ trợ?”
Hải Đường: “Ta không nói cho hắn biết. So sánh ra thì ta càng tin tưởng ngươi hơn.”
Ánh mắt Thẩm Đống lóe lên, nói: “Chắc hẳn mấy vị đường chủ của bang Đông Hồ đều biết chuyện ngươi bị ám sát, nhất định bọn họ sẽ báo cho Tin thúc. Trong vòng ba ngày, nếu Tin thúc có thể dẫn người đến giúp ngươi thì chứng tỏ rằng hắn thật lòng đối với ngươi. Nếu Tin thúc không đến thì rõ ràng hắn đang chờ kết quả. Bởi vì chỉ cần ngươi chết đi thì hắn có thể không cần phải tốn nhiều công sức mà vẫn có được bang Đông Hồ. Lại còn có thể lấy được tài sản mà nhà họ Hải các ngươi tích lũy được trong suốt 20 năm qua. Hải Đường, ngươi có hiểu ý của ta không?”
Hải Đường thở dài và nói: “Đống ca, lòng người không chịu nổi thử thách.”
Thẩm Đống: “Nhưng Tin thúc cần phải vượt qua lần kiểm tra này. Ngươi đã giao toàn bộ xã đoàn cho hắn mà vẫn không đổi được sự chân thành của hắn thì không khỏi khiến người ta quá mức thất vọng.”
Hải Đường gật đầu nói: “Hy vọng Tin thúc sẽ không làm ta thất vọng.”
Thẩm Đống: “Được rồi, không nói đến mấy chuyện này nữa. Ngủ một giấc đi, ngày mai chúng ta còn phải đi đàm phán với vị bang chủ của bang Tùng Lâm kia nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận