Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 472: Không phải ta thông minh, là các ngươi quá ngốc (1)

Cơ Ca kinh hô: "Tưởng tiên sinh, ngài không phải đang nói đùa chứ?"
Tưởng Thiên Dưỡng thản nhiên nói: "Thị trường chứng khoán sụp đổ lần này khiến cho Thẩm Đống kiếm được rất nhiều tiền, mười tỉ đô la Mỹ chỉ là một con số bảo thủ mà thôi.”
Cơ Ca mắng: "Mẹ kiếp, hắn giàu như vậy, còn cướp tiền mồ hôi nước mắt của chúng ta, thực sự là không hợp lẽ."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Bất kể nói thế nào, Thẩm Đống cùng Hồng Hưng cũng đã có một đoạn quan hệ. Từ cách mà Thẩm Đống làm, cho thấy hắn không muốn trở mặt với những huynh đệ đã từng đồng hành, mà dùng biện pháp tránh né xung đột trực diện."
Trần Hạo Nam bất đắc dĩ nói: "Kể cả việc phái người bắn ta cùng Đại Phi một phát súng."
Hàn Tân nói: "A Nam, không nên trách A Đống. Tưởng tiên sinh nói không sai, A Đống làm như thế, là không muốn giết các ngươi. Nếu không thì, nhát súng kia không phải bắn vào tay mà là vào đầu ngươi rồi."
Trần Hạo Nam gật đầu, nói: "Ta hiểu."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Ý của ta là chúng ta sẽ giải quyết vấn đề với A Đống một cách sạch sẽ, nếu có chuyện tốt chúng ta cũng sẽ liên thủ hợp tác, cùng nhau phát tài. Các vị huynh đệ, đây là thời đại kiếm tiền, kiếm tiền bằng cách đánh nhau và giết chóc là quá khứ rồi, xã đoàn hỗn loạn sẽ không có bất cứ hy vọng nào. Ta hi vọng trong tương lai mười năm sau, Hồng Hưng có thể trở thành tập đoàn tài chính lớn có giá trị thị trường mười tỉ đô la Mỹ, mà không phải là một xã đoàn Hồng Kông bị người dân xa lánh hắt hủi. Mọi người hiểu chưa?"
Mọi người đồng thanh nói: "Đã hiểu."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Được. A Diệu, A Tân, Thập Tam Muội, các ngươi ở lại đây một lát, những người khác đi về trước đi."
Rất nhanh, mọi người đã rời đi.
Hàn Tân nói: "Tưởng tiên sinh, xin lỗi, chúng ta đã không ủng hộ việc ngươi làm long đầu Hồng Hưng."
Tưởng Thiên Dưỡng mỉm cười nói: "Chúng ta trước đây cũng không quen biết, nếu đổi lại là ta, cũng sẽ không chọn một kẻ không quen biết làm long đầu, đây là biểu hiện vô trách nhiệm. Ngươi cùng Thập Tam Muội, Khủng Long không cần để ở trong lòng."
Hàn Tân cùng Thập Tam Muội cùng kêu lên: "Cảm ơn Tưởng tiên sinh."
Tưởng Thiên Dưỡng nói: "Ta bảo các ngươi ở lại, là muốn thông qua các ngươi nói chuyện cùng Thẩm Đống một chút. Nếu như có thể, tối hôm nay ta muốn đến hộp đêm Bích Hải để gặp hắn.."
Hàn Tân suy nghĩ một chút, nói: "Để ta gọi điện thoại cho hắn."
Lấy điện thoại di độg ra, Hàn Tân trực tiếp gọi điện.
Rất nhanh, Thẩm Đống nhận điện thoại.
"A Đống, có bận gì không?"
"Đang đi thị sát công trường. Tân ca, ta vừa mới nghe nói Tưởng tiên sinh chạy trốn, có phải là thật hay không?"
"Ngươi hỏi ta? Ta còn muốn hỏi lại ngươi đây? Đám buôn lậu hàng kia có phải là do ngươi tiết lộ với cảnh sát hay không?"
Thẩm Đống cười ha ha nói: "Không sai. Đối với vị thủ lĩnh Hồng Hưng của chúng ta mà nói, ta có thể miêu ta là đã nhân từ chính nghĩa rồi. Nếu đổi thành người khác dám ra tay giết ta nhiều lần, ta đã sớm để hắn ta đi gặp Diêm Vương rồi. Lần này để hắn ta cút đi, xem như là may mắn cho hắn ta đấy."
Hàn Tân có chút lúng túng nhìn về phía Tưởng Thiên Dưỡng.
Tưởng Thiên Dưỡng khẽ mỉm cười, để hắn ta tiếp tục.
Hàn Tân nói: "A Đống, ngươi chớ có nói hươu nói vượn. Hiện tại long đầu Hồng Hưng là Tưởng Thiên Dưỡng tiên sinh, hắn ta đang ở ngay bên cạnh ta."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Ta biết chắc chắn là Tưởng Thiên Dưỡng tiên sinh sẽ thay thế Tưởng Thiên Sinh, người khác cũng không được."
Tưởng Thiên Dưỡng duỗi tay, Hàn Tân hiểu ý, đưa điện thoại di động giao cho hắn ta.
"A Đống, ta là Tưởng Thiên Dưỡng, ta gọi ngươi như vậy không thành vấn đề chứ?"
Thẩm Đống nói: "Đương nhiên không thành vấn đề. Tưởng tiên sinh, chúc mừng ngài được đền bù mong muốn."
Tưởng Thiên Dưỡng hỏi: "Làm sao ngươi lại cho rằng ta có thể trở thành long đầu Hồng Hưng? Ngươi có biết đại ca ta vô cùng coi trọng A Nam hay không, thậm chí trong đại hội Hồng Hưng còn trực tiếp nâng đỡ hắn ta làm long đầu."
Thẩm Đống khinh thường nói: "Tưởng Thiên Sinh tiên sinh có năng lực có bản lĩnh, chỉ có điều thiếu đầu óc. A Nam quả thực rất ưu tú, có tất cả tố chất làm long đầu , nhưng hắn ta tuổi còn quá trẻ, không đủ lão luyện, ít nhất còn cần bồi dưỡng thêm bảy, tám năm nữa. Tưởng tiên sinh làm như thế, chẳng qua là muốn cho vị long đầu mới này một chút rắc rối mà thôi, tốt nhất có thể gây nên một cuộc chiến tranh nội bộ giữa A Nam và ngài, còn hắn ta ở giữa ngư ông đắc lợi."
"Nếu như ta đoán không lầm, Tân ca, Thập Tam Muội cùng Khủng Long hẳn là nâng đỡ A Nam chứ?"
Hàn Tân lớn tiếng hỏi: "Làm sao ngươi biết? Lẽ nào có người của ngươi trong đại hội Hồng Hưng hay sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận