Tiên Giả

Chương 1014: Che chở

Trong Yêu Hoàng Điện, bầu không khí trang nghiêm túc mục.
Hắc Hùng Vương suất lĩnh một đám yêu binh, chỉnh tề khom mình hành lễ, biểu đạt kính ý về phía Vu Vũ ngồi trên chủ toạ.
"Bẩm nữ hoàng bệ hạ, tộc nhân Thương Long lĩnh truyền đến tin tức khẩn cấp, đầu Hùng yêu trong Hắc Phong Giản ngủ say nhiều năm bị ma khí ăn mòn, đã thức tỉnh đồng thời bị ma hóa. Nó vốn là đại yêu cấp năm, ngày nay ma hóa, thực lực gần như tới gần cấp sáu, uy hiếp cực lớn." Dưới Hắc Hùng Vương, một tên yêu binh tiến lên nửa bước, trầm giọng bẩm báo.
"Còn có chuyện này?" Vu Vũ hơi nhíu mày, điểm nhẹ trán, nhàn nhạt hỏi.
Một yêu binh khác tấu tiếp: "Tại Phượng Hoàng Sơn, ma khí tàn phá bừa bãi, đã có hơn mười con yêu thú bị ma hóa, giữa bọn chúng chém giết nhau, dự tính sau mấy ngày sẽ có một đầu yêu thú cấp năm sinh ra. May mắn, trước mắt những yêu thú ma hóa này chưa khuếch tán ra ngoài."
"Về phần Hắc Lâm bên kia, yêu thú ma hóa mới xuất hiện không lâu, đã bị người Vạn Tiên Minh thanh trừ, cũng không khó xử tộc nhân chúng ta." Lại một tên yêu binh bổ sung.
Chúng yêu binh hồi báo lên tình hình yêu thú ma hoá tại các nơi Vạn Yêu quốc, Vu Vũ nghe xong thần sắc không đổi, tựa hồ cũng không lo lắng.
"Bệ hạ, đầu yêu vật ma hoá tại Hắc Phong Giản kia, nếu không tiến hành ngăn lại, sợ rằng sẽ ủ thành đại họa. Xin cho phép thuộc hạ tiến đến xử lý." Hắc Hùng Vương thấy thế tiến lên một bước, chắp tay nói.
"Việc này ngươi không cần nhúng tay, chỉ cần làm tốt chức phận tuần tra là đủ." Vu Vũ liếc mắt nhìn gã, thản nhiên nói.
"Tuân mệnh." Hắc Hùng Vương hơi chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu tuân mệnh.
Vu Vũ khẽ nâng mắt lên, nhìn về phía chúng yêu binh, nhẹ giọng nói: "Liên quan tới chuyện yêu thú ma hóa, các ngươi chỉ cần thành tâm cầu nguyện Yêu Hoàng, tự có Yêu Hoàng bảo hộ các ngươi."
Thanh âm của nàng nhu hòa mà tràn ngập lực lượng, phảng phất mang theo một loại ma lực nào đó, khiến đám yêu binh vốn lo nghĩ dần dần ổn định lại.
"Tuân mệnh!" Chúng yêu cùng đáp ứng.
Đợi chúng yêu binh theo Hắc Hùng Vương thối lui, Vu Vũ chậm rãi đứng dậy, đi vào nội điện.
Nơi đó, một pho tượng màu đen đứng sừng sững, chính là hoá thân Minh Nguyệt Thần.
Vu Vũ nhìn pho tượng, ánh mắt phức tạp, hai tay ôm quyền ở trước ngực, bắt đầu thành tâm cầu nguyện.
Nguyện lực của nàng chậm rãi rót vào trong pho tượng, không lâu sau thì nhận được Minh Nguyệt Thần trả lời.
Đạt được trả lời, tâm tình nàng dễ dàng hơn rất nhiều, tiếp tục cầu nguyện, ổn định sản sinh ra nguyện lực.
Một lát sau, trong đầu nàng hiện ra một hình ảnh lưu niệm.
Trong hình ảnh, chỗ sâu Hắc Phong Giản Thương Long lĩnh, đầu Hùng yêu ma hoá tiếp cận cấp sáu bị một đạo lục sắc kiếm quang to lớn trống rỗng xuất hiện trong nháy mắt chém giết, tử trạng thê thảm.
"Đa tạ." Vu Vũ xem hết hình ảnh, thở nhẹ một hơi, từ đáy lòng cảm tạ.
Sau đó, nàng lại yên tĩnh cầu nguyện nửa canh giờ, mới buông xuống hai tay ôm quyền.
Lúc này, một đạo lưu quang hiển hiện bên cạnh nàng, hóa thành thân ảnh Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
"Xem ra ngươi thật sự buông xuống tôn nghiêm yêu tộc, nhớ năm đó các ngươi còn sinh tử tương bác, ngày nay lại không chút khúc mắc nhờ vả hắn." Trong giọng nói Đại Nhật Lưu Ly Viêm mang theo một tia giễu cợt.
Vu Vũ nghe vậy, thần sắc bình tĩnh như nước, thản nhiên nói: "Chỉ cần có thể bảo trụ Vạn Yêu quốc, che chở tộc nhân, ta nguyện trả bất cứ giá nào."
Đại Nhật Lưu Ly Viêm nghe vậy, thở dài, không cần phải nhiều lời nữa.
Lúc này, cổ tay Vu Vũ nhẹ chuyển, trong lòng bàn tay hiện ra một ngọc phiến màu xanh.
Trên ngọc phiến, kim sắc văn tự lớn chừng hạt gạo dần dần hiển hiện, hình thành một danh mục linh dược.
Nàng nhìn thoáng qua, truyền âm cho tộc nhân.
Không lâu sau, một tên yêu binh nâng một hộp vuông màu tím vội vàng đi tới.
Trong hộp vuông chính là linh dược trên danh mục.
Vu Vũ lại đi đến trước pho tượng Minh Nguyệt Thần, thành tâm cầu nguyện.
Một lát sau, lưỡng sắc quang mang vàng bạc ngưng tụ thành một tòa quang môn.
Hộp vuông màu tím bị lực lượng vô hình dẫn dắt, bay vào trong quang môn, biến mất không thấy gì nữa.
Vu Vũ thấy thế, thần sắc bình tĩnh như trước, tựa hồ đã quen chuyện này.
Trong Thâu Thiên Đỉnh, Viên Minh đứng bình tĩnh bên cạnh Bạch Ngọc Liên đài.
Hắn vung tay khẽ, phảng phất khẽ vuốt dây đàn trong hư không, hộp vuông màu tím kia tựa như ảo mộng hiện lên ở trước người hắn.
Giờ phút này, khí tức toàn thân hắn nặng nề như núi, bàng bạc như biển, tu vi thình lình đã đạt đến Pháp Tướng hậu kỳ đỉnh phong.
Hai mươi năm trước, hắn mượn nhờ lực lượng pho tượng màu xám, rốt cuộc tìm được Mậu Thổ Nguyên thạch, bố trí trong pháp trận Thâu Thiên Đỉnh.
Từ đó, thần thông Thâu Thiên Đỉnh truyền tống vật phẩm đã có thể khôi phục.
Mà một bên khác Bạch Ngọc Liên đài, một pho tượng đứng lặng ở đó, không khác pho tượng vạn pháp Yêu Hoàng yêu tộc, đang liên tục không ngừng tiếp nhận nguyện lực đến từ yêu tộc.
Hơn năm mươi năm trước, Vạn Tiên Minh dưới Viên Minh anh minh quản lý, danh vọng như mặt trời ban trưa, Vu Vũ chủ động tìm tới Viên Minh, biểu thị nguyện ý thờ phụng Minh Nguyệt Thần.
Được một vị tu sĩ Pháp Tướng kỳ quy thuận, Viên Minh tự nhiên vui vẻ tiếp nhận, nên đáp ứng.
Sau đó, Vu Vũ dẫn đầu yêu tộc Vạn Yêu quốc cung cấp nguyện lực cho hắn, kiệt lực ước thúc yêu tu Vạn Yêu quốc, phòng ngừa xung đột với tu sĩ Vạn Tiên Minh.
Mà Viên Minh thì hứa hẹn che chở yêu tộc Vạn Yêu quốc , bảo đảm Vạn Tiên Minh sẽ không nhằm vào bọn họ.
Viên Minh cũng không có quá nhiều ác cảm với Vạn Yêu quốc, mặc dù biết bọn họ đã từng cấu kết với Ma Giới và Tam Giới Giáo, nhưng ngày nay đã bị Ma Giới vứt bỏ, khó thành hậu hoạn, hắn cũng không so đo nhiều.
Chỉ cần Vạn Yêu quốc sau này có thể an phận thủ thường, cung cấp nguyện lực cho hắn, hắn sẽ không ngại che chở bọn họ.
Trên thực tế, Vu Vũ lựa chọn đầu nhập vào Viên Minh cũng là hành động bất đắc dĩ.
Điện Bằng Vương và Viêm Lang Vương sinh lòng bất mãn với sự cai quản của nàng, đã có ý đồ không tốt, lật đổ sự thống trị của nàng đã là lửa sém lông mày.
Vì vững chắc thống trị Vạn Yêu quốc, Viên Minh xuất thủ dụ sát Điện Bằng Vương, Viêm Lang Vương cùng Thanh Xà Vương, là ba vị yêu vương rất căm thù nhân tộc.
Vu Vũ vốn chỉ muốn mượn tay Viên Minh trừ bỏ Điện Bằng Vương và Viêm Lang Vương, nhưng Viên Minh cũng không hoàn toàn làm theo ý nàng, mà diệt luôn cả Thanh Xà Vương.
Cử động kia khiến cho thực lực Vạn Yêu quốc đại tổn, về sau khó nhấc lên sóng gió.
Từ đó về sau, Vạn Yêu quốc quả nhiên điệu thấp rất nhiều, làm việc cũng rất biết điều.
Rời không gian Thâu Thiên Đỉnh, Viên Minh đi tới phủ thành chủ, gọi Vương Phục Long đến.
Hắn giao đám linh dược vừa đạt được cho Vương Phục Long, để gã chuyển giao cho Điếm Tiểu Tam đang bế quan luyện đan, để luyện chế một loại đan dược tên là "Ngũ Hành Hoàn Chân Đan".
Viên thuốc này có thể giúp tu sĩ Nguyên Anh kỳ đột phá tới Phản Hư kỳ, có trợ giúp cực kì rõ rệt.
Trong đại điện, Vương Phục Long ngước đầu nhìn lên Viên Minh ở trên cao toạ, trong lòng không khỏi sinh ra một tia kính sợ.
Ở chung thời gian dài, gã cũng không cảm thấy trở nên thân cận với Viên Minh, ngược lại cảm thấy hắn càng thêm uy nghiêm, thâm bất khả trắc.
Viên Minh trước mắt, tựa như hoá thân Vạn pháp nguyên, vẻn vẹn liếc nhìn qua, là cảm giác pháp lực thể nội gã ngo ngoe muốn động, phảng phất chỉ cần Viên Minh khoát tay, là có thể hút pháp lực của gã hầu như không còn.
"Lấy thuật luyện đan của Điếm Tiểu Tam đạo hữu, bằng vào những linh tài linh dược này, có thể luyện ra gần chín viên đan dược. Vạn Tiên Minh chúng ta không lâu sau, lại thêm ra mấy vị tu sĩ Phản Hư kỳ." Vương Phục Long lấy lại bình tĩnh, tra xét một phen linh dược Viên Minh giao cho, trên mặt lộ ra ý cười, chậm rãi nói.
"Vạn Tiên Minh ngày nay có bao nhiêu Phản Hư kỳ?" Viên Minh gật đầu nhẹ, hỏi.
"Phản Hư kỳ ngày nay đã đạt một trăm hai mươi người, Pháp Tướng kỳ thì có hai mươi tám người." Vương Phục Long cung kính trả lời.
Viên Minh nhẹ nhàng gật đầu, ra hiệu gã tiếp tục.
Vương Phục Long cẩn thận từng li từng tí nhìn hắn một cái, thấy đối phương không có chỉ thị khác, tiếp tục nói: "Minh Nguyệt Giáo bên kia, trong Hồn tu, Hồn Vu đã có hai trăm sáu mươi người, Huyễn Vu chín mươi tám người, Tình Vu hai mươi hai người, Miên Vu mười lăm người, Ngôn Vu cũng đã có bốn người."
Viên Minh nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ hài lòng.
Sáu mươi năm qua, hắn không ngừng phân phát Nguyện Lực đan cho giáo đồ Minh Nguyệt Giáo, điều động đại lượng tài nguyên trợ lực bọn họ tu luyện, ngày nay cỗ lực lượng này đã tương đối khả quan.
Những Hồn tu này cũng không phải tín đồ phổ thông, mà từ pháp tu chuyển tu, thực lực không thể khinh thường.
Viên Minh cũng biết rõ, Bạch Đế Thành và Minh Nguyệt Giáo tạm thời không đề cập tới, tình huống Vạn Tiên Minh lại hết sức phức tạp, bên trong quản lý lỏng lẻo, vấn đề trùng điệp.
Trước mắt toàn bộ nhờ thực lực hắn cường đại trấn áp, mới khiến cho Vạn Tiên Minh không bộc phát mâu thuẫn lớn.
Một khi hắn xảy ra vấn đề, Vạn Tiên Minh sợ rằng sẽ lập tức sụp đổ.
Bất quá, Viên Minh kỳ vọng những người này cũng không cao, chỉ cần bọn họ có thể cung cấp ổn định nguyện lực, hắn đã vừa lòng thỏa ý.
Chuyện khác, hắn cũng không quá để ý.
"Minh Nguyệt Cung bên kia, có tin tức Tịch Ảnh không?" Viên Minh đột nhiên hỏi.
Vương Phục Long sững sờ, lập tức hiểu rõ Viên Minh đang hỏi thăm tình huống Tịch Ảnh, vội vàng đáp: "Tịch Ảnh đạo hữu ở Minh Nguyệt Cung rất được coi trọng, những năm gần đây một mực bế quan tu luyện ở cấm địa, nghe nói đã được Minh Nguyệt Cung chủ khâm điểm là Thánh nữ nuôi dưỡng."
Viên Minh nghe vậy, lông mày không khỏi cau lại, trong lòng dâng lên một cỗ lo lắng.
Lúc trước Tịch Ảnh đã nói muốn giao công pháp Minh Nguyệt Quyết tầng thứ tám cho hắn, nhưng từ đó về sau, Tịch Ảnh không còn tin tức, thậm chí ngay cả công pháp kia cũng không đưa tới.
Lúc hắn thử phụ thể, phát hiện Tam Thi phân thân của Tịch Ảnh bị phong ấn, Quả Quả cũng bị mang rời khỏi bên người, liên hệ giữa hắn và Tịch Ảnh đã bị cắt đứt.
Nếu không phải theo pho tượng màu xám trong Thâu Thiên Đỉnh biết được Tịch Ảnh bình an, hắn đã sớm muốn đi Minh Nguyệt Cung đòi người.
Vương Phục Long thấy sắc mặt Viên Minh ngưng trọng, trong lòng không khỏi khẩn trương lên, mồ hôi lạnh dày đặc trên trán.
Gã có thể cảm giác được pháp lực Viên Minh pháp ảnh hưởng đến gã càng lúc càng lớn, cơ hồ khiến gã khó có thể chịu đựng.
Lúc này, Viên Minh lấy lại tinh thần, chú ý tới Vương Phục Long bối rối, thản nhiên nói: "Ngươi đi làm việc trước đi."
Vương Phục Long như trút được gánh nặng, khom mình hành lễ, cấp tốc thối lui ra khỏi đại điện.
Viên Minh nhìn bóng lưng Vương Phục Long rời đi, không khỏi bật cười.
Vương Phục Long như vậy, tất cả đều do uy lực hắn tu luyện Ngũ Hành Đạo quả.
Ngũ Hành Đạo quả là đại thần thông xếp hạng trước ba, uy thế phi phàm.
Ngày nay hắn mặc dù tu thành bốn đạo quả, Kim hành đạo quả chưa hoàn thành, bởi vậy không thể hoàn toàn áp chế uy áp Ngũ Hành Đạo quả, khiến nó tiết ra ngoài.
Lấy tu vi Vương Phục Long, ở trước mặt hắn tự nhiên cảm thấy áp lực, người tu vi thấp hơn càng không thể tới gần.
Cũng may Kim Đế chân ý sắp lĩnh ngộ xong, đến lúc đó hắn có thể khống chế hoàn mỹ Ngũ Hành Đạo quả, sẽ không còn phát sinh tình huống uy áp không thể khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận