Tiên Giả

Chương 333: Đối phó

Hải trường lão nhướng mày, hai tay hợp lại, đến khi buông ra thì mỗi bên tay đã có thêm một lá cờ lệnh màu lam.

Ông ta vung lên không trung, hai lá cờ lệnh đón gió căng phồng biến lớn thành đại kỳ to chừng cối xay. Mặt cờ chớp lóe ánh sáng, nhất thời trước mặt ông ta xuất hiện hai cột sáng màu lam từ dưới đất phun lên, bên trong đó có rất nhiều hoa văn màu lam, chốc lát sau đã hình thành hai màn sáng màu xanh lam.

"Ầm ầm!" khối băng đánh tới bị vỡ vụn nhưng hai màn sáng màu lam cũng rung chuyển từng cơn rồi theo đó tán loạn biến mất.

"Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ có người đang phá hư mắt trận của đại trận phòng hộ. Xem ra phải tốc chiến tốc thắng!" Hải trường lão thấy vậy, trong lòng cả kinh.

Kim Cương đưa tay rút Tử Tinh Cửu Long Thương ra khỏi vụn băng, định tiếp tục nhào về phía Hải trưởng lão.

Nhưng vào lúc này, luồng băng sương màu lam từ bên trong Tử Tinh Cửu Long thương đã tuôn ra tràn lên cánh tay y.

Trên hai tay Kim Cương hiện ra một lớp băng mỏng màu lam, sau đó nhanh chóng lan tràn lên các bộ phận khác trên thân thể.

"Mau buông tay, bên trong thương đã nhiễm hàn băng chi lực con mắt xanh!" Giọng nói của Viên Minh vang lên trong đầu Kim Cương.

Kim Cương rùng mình, vội vàng ném Tử Tinh Cửu Long thương đi, đồng thời cả người cũng nhanh chóng lùi về phía sau. Lớp băng mỏng màu lam cũng khuếch tán tới khuỷu tay y rồi dừng lại.

"Vèo!" một luồng sáng trắng mang theo một tiếng gió rít lạnh lẽo đánh tới.

Là chuôi Bạch Sắc Cốt đao bay vụt tới, thân đao vẫn còn đầy bạch diễm cháy hừng hực chém về phía đầu Kim Cương.

...

Ở vách đá nằm sâu bên trong mỏ quặng, Viên Minh đang thúc giục Hóa Huyết đao công kích một cây cột đá màu trắng trước người.

Có thêm Hứa Triệt và Xà Dư phối hợp cùng nhau phá vỡ mấy chỗ mắt trận, tính đến lúc này cũng chỉ cần phá xong mắt trận hạch tâm này nữa là đã hoàn toàn phá vỡ đại trận phòng hộ mỏ quặng này rồi.

Đến lúc đó vị tu sĩ Kết Đan Kỳ Hải trưởng lão mất đi pháp trận gia trì, liền dễ đối phó hơn nhiều.

Cột đá cuối cùng này to gấp mấy lần cột đá khác, toàn thân dùng tinh thạch màu trắng đúc thành, trận văn phía trên cột đá cũng phức tạp hơn nhiều, lại chắc chắn hơn bình thường. Đao chém xuống tối đa cũng chỉ bổ ra được một lỗ bằng chén ăn cơm, còn lâu mới có hiệu quả hai nhát chém gãy một cây cột như những lần trước.

"Ồ! Khí tức quỷ dị trong con mắt xanh của Hải trưởng lão thoạt nhìn khá giống với gã một sừng họ Phương kia, đều là của yêu thú, hẳn là dùng bí pháp dung hợp lên người." Viên Minh đột nhiên dừng tay, lẩm bẩm nói.

Để có thể nắm rõ được tình huống trong hang ngầm, hắn đã lén thả một con hồn nha ẩn nấp ở xa xa bên phía Kim Cương, thu hết được tình huống giao thủ giữa Kim Cương và Hải trưởng lão vào đáy mắt.

Thần thông của Hải trưởng lão rất quỷ dị, hơn nữa có thể điều động pháp trận phòng hộ tương trợ, dù thực lực thân thể Kim Cương hơn hẳn tu sĩ Kết Đan sơ kỳ nhưng chung quy vẫn thua kém Hải trưởng lão không ít, có thể gắng gượng giữ chân ông ta đã không tệ rồi.

Hắn cần phải nhanh chóng phá vỡ đại trận phòng hộ mỏ quặng này để qua đó hỗ trợ.

Nghĩ đến đây, Viên Minh bèn cắm đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi dung nhập vào trong Hóa Huyết đao.

Huyết quang Hóa Huyết đao tăng vọt, sáng lên gấp bội, hung hăng chém xuống cột đá trước mắt.

...

Trên không trung ở hang ngầm, Hải trường lão lại lần nữa quần chiến với Kim Cương.

Hải trường lão có hơi kiêng kị với lực lượng quái dị của Kim Cương nên không có ý định đến gần, chỉ thúc giục hai cờ lệnh trong tay chỉ chỉ về phía đỉnh hang.

Đỉnh hang vang lên từng tràng âm thanh sắc nhọn rít gào, tầng tầng trận văn màu lam xuất hiện bắn ra từng tia sáng màu xanh lam xuống bên dưới. Thoáng chốc đã hình thành nên một tấm lưới màu xanh lam thật lớn bao phủ lấy cả người Kim Cương.

Diện tích tấm lưới này rất lớn, Kim Cương ở bên dưới căn bản không thể tránh thoát được. Hai tay y đã bị đóng băng, Tử Tinh Cửu Long thương lại không cách nào sử dụng được, chiến lực đã cực hao tổn, cho nên y chỉ hóa thành một cái bóng màu vàng kim lướt ngang lướt dọc trốn tránh.

"Trốn chỗ nào!" Hải trường lão cười xì một tiếng, trận kỳ trong tay lại vẫy ra, tấm lưới lớn kia cũng bay về phía Kim Cương, tốc độ còn nhanh hơn tốc độ của Kim Cương mấy lần.

Kim Cương chuyển động vài lần, định tránh khỏi lưới lớn bao phủ nhưng có Hải trường lão thúc giục, tốc độ lưới lớn lại nhanh, cho nên cuối cùng Kim Cương cũng không thể trốn thoát được, bị bao phủ ở bên trong.

Hải trường lão nhoáng người lên xuất hiện cách đó vài chục trượng, con mắt xanh lại bắn ra một tia sáng xanh vọt tới Kim Cương.

Không chỉ có vậy, ống tay áo bên phải của ông ta cũng đột nhiên nổ tung, hiển hiện ra cánh tay kín đặc lôi văn màu tím. Cánh tay hiển nhiên là được ông ta cấy ghép vào, hướng về phía Kim Cương nắm chặt lại.

Tiếng sấm vang lên!

Lôi văn trên cánh tay bắn ra từng tia sét màu tím, trong phút chốc ngưng tụ thành một cột sét màu tím to bằng thùng nước, đánh về phía ngực Kim Cương.

Hôm nay Hải trường lão coi như đã dốc ra hết thần thông, chỉ mong nhanh chóng giải quyết xong Kim Cương để chạy đến khu vực khác chỉnh đốn tàn cuộc, nhất là tình huống khu vực nhà nghỉ bên kia có vẻ rất không ổn.

Kim Cương đối mặt với công kích bài sơn đảo hải bậc này, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, sau lưng hiển hiện kim quang, hai tay vượn vừa thô vừa to mới toanh đột nhiên mọc ra, bắt lấy tấm lưới xé rách ra.

"Xoẹt!" một tiếng, lưới lớn màu lam như thể tấm giấy bị xé toác.

Hai cánh tay vượn mới mọc nắm chặt vào hư không, trong tay hiện ra một cây thước thẳng màu vàng cùng một thanh cự kiếm màu xanh, là pháp bảo Kim Dương xích và Thanh Đồng cự kiếm.

Hai tay Kim Cương vung lên, vô số thước ảnh kiếm ảnh hiện ra quét về phía Bạch Sắc Cốt đao, ánh sáng màu lam và cột sét màu tím.

Tiếng nổ tung liên tục vang lên, Bạch Sắc Cốt đao bị đánh bay, ánh sáng màu lam và cột sét màu tím cũng bị đánh tan.

Chỉ là cả người Kim Cương cũng bay rớt ra ngoài, một nửa thân thể dính đầy băng, nửa còn lại bị cháy đen, cả người đụng ầm ầm vào vách đá phía sau. Kim Dương xích và Thanh Đồng cự kiếm cũng bị đánh bay ra ngoài.

Hải trường lão khẽ cười lạnh, hai mặt cờ lệnh trong tay lão lại vung ra, lóe lên dung nhập xuống mặt đất.

Vách đá sau lưng Kim Cương hiện lên một mảng trận văn màu lam lớn, bắn ra tia sáng màu lam một mực khóa chết toàn thân Kim Cương lại.

Kim Cương kinh hãi nắm lấy xiềng xích bằng ánh sáng màu lam ra sức kéo đứt nó.

Nhưng mà lúc này y đã bị thương rất nặng, xiềng xích lam quang còn chắc chắn hơn lưới lớn màu lam lúc trước nữa, nên y mãi vẫn không thể kéo đứt được.

"Chết đi!" Hải trường lão há mồm phun ra một tia sáng trắng dung nhập vào trong thanh Bạch Sắc Cốt đao.

"Không tốt!"

Thấy tình hình Kim Cương như vậy, vẻ mặt Viên Minh nhất thời biến đổi.

Cây cột bạch ngọc trước mặt hắn đã bị chém được gần một nửa, muốn hoàn toàn hủy diệt cây cột này còn phải mất thêm một thời gian nữa.

Đại trận phòng hộ trong mỏ quặng này rất huyền diệu, nếu Hải trường lão đã điều khiển trận này thì Viên Minh cũng không nắm chắc đối phó được với ông ta. Do vậy hắn muốn hủy diệt đại trận xong mới giao thủ với đối phương, lại chưa từng nghĩ Kim Cương sẽ bại nhanh như vậy.

"Được rồi, giải quyết Hải trường lão trước hãy đi hủy diệt cấm chế nơi đây cũng không muộn." Hắn thầm nghĩ một tiếng, mi tâm hiện hào quang, bảy con hồn nha đều bắn ra, bay về phía ngoài.

Viên Minh đang muốn đi ra ngoài, đột nhiên khựng người lại.

Để thi pháp thuận tiện hơn, hắn vẫn dùng cách thức như lúc nãy, dùng Hóa Huyết ăn mòn một khoảng không gian bịt kín xung quanh cột đá chừng một trượng.

Lúc này Viên Minh chợt nảy ra một ý niệm, bèn thúc giục Độn Địa phù tiến vào vách đá.

Chẳng qua ngay khi tiến vào trong vách đá, hắn lấy tấm lệnh bài màu bạc ra ném vào trong không gian phong kín quanh cột đá.

Lệnh bài vừa rơi xuống đất đã lập tức tuôn ra màn sáng trắng như chất lỏng lan chảy dần ra xung quanh, lấp đầy cả không gian phong kín quanh cột đá, hình thành một kết giới màu bạc.

Trận văn trên cột đá màu trắng bị kết giới màu bạc ngăn cách đã hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ với bên ngoài.

Hầu như trong thời khắc đó, tất cả trận văn lóe lên trên vách đá sau lưng Kim Cương đã biến mất, xiềng xích lam quang trên người y cũng tiêu tán không còn gì.

Y vừa mừng vừa sợ, đưa tay vượn đẩy mạnh vách đá, mượn lực lách người qua vài thước.

Bạch Sắc Cốt đao bổ vào vách đá sát cạnh Kim Cương phát ra một tràng tiếng nổ ầm ầm!

Vách hang rung lắc kịch liệt, bị rạch ra một vết đao sâu vài xích, đá vụn lả tả rơi xuống từng mảng lớn!

Viên Minh mừng rỡ, không nghĩ lệnh bài màu bạc hình thành nên kết giới có hiệu quả đáng kinh ngạc đến vậy. Kết giới không chỉ ngăn cách pháp lực cùng thần thức mà còn có thể ngăn cách liên kết pháp trận với trận văn. Hắn cảm thấy lúc trước bản thân sử dụng lệnh bài này quá nông cạn rồi!

"Không tốt! Pháp trận bị người phá rồi!" Hải trường lão liên tục thúc giục trận kỳ của đại trận phòng hộ, lại không có thêm động tĩnh nào.

Đúng lúc này, một đợt sóng âm từ bên trong vách đá gần đó bắn ra, không chút dấu hiệu ập về phía Hải trưởng lão.

Hải trường lão đã sớm phát hiện hồn nha ở gần đó, chỉ là lúc trước ông ta bận đối phó với Kim Cương, căn bản không để ý tới. Sóng âm vừa mới xuất hiện, ông ta đã nhanh chóng tung người lui về phía sau, dễ dàng tránh né được.

Nhưng ngoài dự liệu của ông ta là mặt đất phía sau cũng hiện lên bóng đen, rồi một luồng sóng âm khác dày đặc hơn lúc trước mấy lần bắn đến.

Lần này Hải trường lão không thể tránh né, cả người bị sóng âm bao phủ, thần hồn rung chuyển, ảo giác bộc phát trước mắt, cả người ngốc trệ tại chỗ.

Một luồng kiếm khí đen từ bên vách đá gần đó bắn ra chém về phía đầu của Hải trường lão, lóe lên rồi chui vào sâu bên trong.

Hải trường lão đưa hai tay ôm đầu, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết nhưng cũng đã thoát ra được ảo cảnh, lập tức đứng dậy lao ra phía bên ngoài.

Bên trong vách đá gần đó, Viên Minh mang đầy vẻ kinh ngạc.

Thần hồn của Hải trường lão bất ổn, mới vừa rồi một kích Diệt Hồn kiếm là hắn đặc biệt vận dụng công kích vào thần hồn hỗn loạn kia, không tưởng được chẳng những đối phương có thể thừa nhận mà còn lập tức đứng dậy đào tẩu được. Phải biết là ngày đó Tả Khinh Huy của Trường Xuân quan bị hắn dùng Diệt Hồn kiếm công kích còn không cách nào cử động được cả.

Chỉ là giao thủ trong phút chốc, Viên Minh cũng đã hoàn toàn thăm dò được chi tiết thần hồn của Hải trường lão yếu hơn hắn một bậc, hơn phân nửa là không cách nào ngăn cản nổi huyễn thuật Nha Minh.

Từng bóng đen trên vách đá cùng trên mặt đất hiển hiện lên, từng đợt sóng âm Nha Minh phun ra đánh về phía Hải trường lão, căn bản không chừa chỗ trống cho ông ta tránh né, đã hoàn toàn bao phủ lấy cả người ông ta.

Ánh mắt Hải trường lão lập tức trở nên mơ hồ, nhanh chóng rơi vào ảo cảnh.

Nhưng mà đột nhiên thần hồn ông ta run lên, một lực lượng dẻo dai từ nơi đâu nảy sinh ra ngăn cản huyễn thuật Nha Minh, ánh mắt ông ta nhìn qua đám tu sĩ Quy Nguyên tông nơi xa.

"Mang Phú nhi, mau chạy..." Môi ông ta run rẩy, khó khăn truyền âm.

Trong đám người, mặt đất trước mặt Phương Đại Phú nổi lên từng vòng gợn sóng màu vàng như gợn nước lan tỏa, một cánh tay đầy vảy giáp màu vàng từ bên trong duỗi ra chụp lấy bắp chân gã, kéo xuống bên dưới.

Thân thể Phương Đại Phú rơi vào bên trong, biến mất không còn thấy gì nữa.

Vào lúc này, tiếng hò hét ngút trời từ khu vực phòng nghỉ truyền đến, là đám người Phùng Lăng, Tả Khinh Huy mang theo quáng nô nơi đó đánh giết qua bên này.

Đám thủ vệ Quy Nguyên tông vội vàng nghênh chiến, song phương chém giết nhau, linh quang đủ màu sắc đụng độ vào nhau kịch liệt.

Thủ vệ Quy Nguyên tông bị rơi và tình cảnh hoàn toàn bất lợi nhưng trong đó đều là tinh anh, có cả năng lực yêu thú như Phương Đại Phú, lại kết thành từng tòa chiến trận ngăn địch nên miễn cưỡng ngăn cản được công kích của quáng nô.

Phạm vi công kích của sóng âm Nha Minh rất rộng, Kim Cương không cách nào nhúng tay vào trận chiến giữa Viên Minh và Hải trường lão, y đành thu hồi Tử Tinh Cửu Long thương, Kim Dương xích và Thanh Đồng cự kiếm lại, sau đó phóng qua bên phía thủ vệ Quy Nguyên tông mà đánh giết.

Viên Minh nhìn thoáng qua bên phía quáng nô rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt, lại lần nữa điều khiển hồn nha phát động Nha Minh.

Sóng âm dày đặc lại lần nữa bao phủ Hải trường lão, chút lý trí còn sót lại trong mắt ông ta nhanh chóng trầm luân, hoàn toàn rơi cả vào ảo cảnh.

Viên Minh bấm tay chỉ ra, Hóa Huyết đao bắn ra khỏi vách đá, hóa thành một luồng ánh sáng đỏ tươi vòng qua cổ Hải trường lão.

Đầu của Hải trường lão nghiêng qua, nhanh như chớp lăn xuống đất, một dòng máu phun ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận