Tiên Giả

Chương 746: Song Nguyệt

Sau mấy ngày, Vân Hoang đại lục đột nhiên truyền ra một tin tức kinh người, Minh Nguyệt Giáo và Tịch Nguyệt giáo, một Nam một Bắc liên kết nhau, tuyên bố kết minh, thành lập Song Nguyệt Minh.

Mạc Bắc đã sớm bị Tịch Nguyệt giáo bình định, cho nên cũng không phản ứng quá lớn, chư đảo Đông Hải thì cũng sớm theo Viên Minh biết được tin tức, mặc dù hơi bất mãn, nhưng cuối cùng không náo ra động tĩnh gì.

Bị chấn động lớn nhất, tự nhiên là Trung Nguyên và Nam Cương.

Bọn họ sao còn không rõ ý nghĩa việc Song Nguyệt Minh thành lập, nhao nhao cảm thấy Vân Hoang đại lục vừa mới khôi phục bình tĩnh, lại lần nữa gió giục mây vần, phải biến đổi liên tục.

Tình huống Nam Cương tương đối phức tạp, Bắc Vực và Nam Vực khác nhau cực lớn, bên trong từng tông môn khác biệt không nhỏ, có kẻ muốn đầu nhập vào Trung Nguyên, tìm kiếm trợ giúp từ Trường Xuân Quan, có người thì trong bóng tối vụng trộm liên hệ Song Nguyệt Minh.

Còn có một số tông môn đu dây, quan sát hai bên rồi mới quyết định.

Bất quá làm người ta ngạc nhiên chính là, sau khi Song Nguyệt Minh thành lập, cũng không có bất kỳ cử động gì, bọn hắn tựa hồ cũng chỉ kết minh mà thôi, có một số tông môn ngây thơ coi như đã an ổn lại.

Trường Xuân Quan có Minh Tuyền lão tổ bị Viên Minh đuổi ra Đông Hải, sau khi trở về tông môn, biết rõ song phương không có khả năng bình yên sống chung, tự nhiên tranh thủ khoảng thời gian này tích cực chuẩn bị chiến đấu.

Chỉ là không lâu sau, Trường Xuân Quan không e dè khuếch trương hành động, khiến tu sĩ Trung Nguyên bất mãn mãnh liệt.

Bọn họ từ đầu từng bước dụ dỗ, về sau uy bức lợi dụ, càng về sau trực tiếp cưỡng ép chiếm đoạt, thủ đoạn càng ngày càng cứng rắn, thực lực từng bước một khôi phục, đồng thời danh tiếng cũng dần sụp đổ.

Thực lực Trường Xuân Quan càng ngày càng mạnh, đến mức có kẻ đắc ý quên mình. Ngoài ra còn có không ít ám tử Song Nguyệt Minh bố trí, trong bóng tối lan ra tin tức.

Ngắn ngủi sau mấy tháng, không chỉ người Trung Nguyên cảm thấy bất an, những tông môn Nam Cương vốn ban đầu muốn đầu nhập vào Trường Xuân Quan cũng nhao nhao cải biến tâm ý, bắt đầu âm thầm tiếp xúc với Song Nguyệt Minh.

Thẳng đến một tông môn kiếm đạo ở nam bộ Trung Nguyên, gần với Nam Cương, vì bất mãn Trường Xuân Quan cưỡng ép chiếm đoạt, phấn khởi phản kháng không có kết quả, trực tiếp bị diệt môn. Từ đó tông môn to nhỏ Trung Nguyên càng chán ghét Trường Xuân Quan đến đỉnh điểm.

Đợi đến khi Trường Xuân Quan kịp phản ứng, dự định chậm dần tiến độ, sử dụng chính sách lôi kéo thì đã không còn kịp.

Trung Nguyên, Nam Cương, Mạc Bắc cùng Đông Hải, khắp nơi đồng thời xuất hiện các loại tin tức trái chiều liên quan tới Trường Xuân Quan, không chỉ tông môn tu tiên trên núi, ngay cả chợ búa phàm tục cũng có người đồn, truyền tụng tai hoạ "Tông môn Kiếm đạo bị diệt môn".

Những tin tức này có thật có giả, lan truyền tốc độ cực nhanh, không bao lâu đã quét ra toàn bộ Vân Hoang đại lục.

Đến giờ phút này, Song Nguyệt Minh mới ban bố một hịch văn thảo phạt Trường Xuân Quan, bên trong liệt kê chuyện ác Trường Xuân Quan làm, sưu cao thuế nặng, vạch trần bọn họ là khôi thủ chính đạo, lúc trước đối phó Vu Nguyệt Giáo lại vô năng, nên hiệu triệu quần hùng thiên hạ cùng xua đuổi.

Cùng lúc đó, sự tích Viên Minh và Tịch Ảnh là hai vị thủ lĩnh Song Nguyệt Minh, lúc trước trong hoạ loạn Vu Nguyệt Giáo, diệt sát Vu Nguyệt Thần và Ma tộc Huyết Lệ, ngăn cơn sóng dữ, hủy đi Phá Giới Chuyển Không đại trận, cứu vớt Vân Hoang đại lục, cũng bắt đầu lặng yên lưu truyền.

Trong lúc nhất thời, Song Nguyệt Minh đạt uy vọng đến đỉnh điểm, mà Trường Xuân Quan lại rơi xuống đáy cốc.

Trường Xuân Quan lúc này mới nhớ tới cần duy trì ưu thế trận địa dư luận, bắt đầu không e dè tuyên truyền Song Nguyệt Minh là giáo phái tà ác giống như Vu Nguyệt Giáo, mục đích cuối cùng là muốn hủy diệt toàn bộ Vân Hoang đại lục.

Chỉ bất quá, bởi vì chuyện bọn họ làm đã khiến người người oán trách, thêm nữa Minh Nguyệt Giáo lúc trước hủy diệt Vu Nguyệt Giáo đạt thành tích không thể chối cãi, nên nói xấu như vậy căn bản không có người nào tin tưởng.

Hai phe chưa chính thức khai chiến, bắc bộ Trung Nguyên đã có đại lượng tông môn cỡ nhỏ dẫn đầu đầu nhập vào trận doanh Song Nguyệt Minh.

Tịch Ảnh đi chiến lược thập phần vững vàng, ngay từ đầu cũng không ép buộc những tông môn này đổi màu cờ, vẫn như cũ bảo lưu môn phái bọn họ, chẳng những nâng đỡ đưa cho bọn họ đại lượng vật tư, còn lấy ra công pháp tinh diệu Vu Nguyệt Giáo lúc trước cùng hưởng.

Ban đầu, những tông môn này cẩn thận từng li từng tí, sợ trong đó có âm mưu gì, nhưng sau một đoạn thời gian tiếp xúc, phát hiện Song Nguyệt Minh cũng không cưỡng cầu bọn họ bất cứ chuyện gì.

Thậm chí cách một đoạn thời gian, Tịch Ảnh còn tự mình khai đàn giảng pháp, giảng giải vấn đề tu luyện.

Chậm rãi, tu sĩ trong những tông môn này bắt đầu theo thói quen cùng giáo đồ Song Nguyệt Minh cùng một chỗ tu luyện, cùng cầu nguyện, trong bất tri bất giác chuyển hóa làm giáo đồ Minh Nguyệt Thần cùng Tịch Nguyệt thần giáo.

Đợi đến khi chiến sự chính thức mở ra, những người này ngược lại thành đám người trùng sát gắng sức nhất.

Cái này cũng không phải Tịch Ảnh dùng thủ đoạn khống chế thần hồn, mà nàng dùng rất nhiều đan dược và pháp bảo trân quý, cùng công pháp tu luyện cao thâm để ban thưởng công huân.

Trong lúc chinh phạt đạt được công huân, có thể dùng những điểm này đổi những bảo vật trước kia bọn họ mong muốn mà không thể đổi.

Trong đó, Song Nguyệt Minh luyện chế ra "Huyết nguyên đan" có tên tuổi thịnh nhất, bởi vì vật này có thể tăng lên khí huyết lực, càng trân quý với tu sĩ thể tu.

Không ít tu sĩ vì đổi lấy "Huyết nguyên đan" số lượng có hạn, trong lúc tác chiến biểu hiện càng thêm mãnh liệt.

Chiến sự bắc bộ tiến triển thập phần thuận lợi, nam bộ bên này ngược lại chậm chạp hơn.

Bởi vì chiến lược nam bộ Song Nguyệt Minh chủ yếu là người chư đảo Đông Hải, bọn họ muốn đi vào Trung Nguyên, ở giữa còn cách một Nam Cương.

Mà đối với Nam Cương, Tịch Ảnh chế định chiến lược tận lực hoà đàm thu nạp, phải bất đắc dĩ mới dùng vũ lực chinh phục.

Ngay từ đầu thúc đẩy đúng như Tịch Ảnh suy đoán, cũng không thuận lợi, rất nhiều tông môn Nam Cương ngay cả để Minh Nguyệt Giáo mượn đường Bắc thượng cũng không cho.

Ô Lỗ ghi nhớ Viên Minh căn dặn, tận lực không tạo giết chóc, nhưng không ngờ, có mấy người trong môn phái nhỏ, được Trường Xuân Quan hứa hẹn, vậy mà chủ động tập kích bọn hắn.

Kết quả đương nhiên là đại bại quay về, bị giết không chừa mảnh giáp.

Vì lập uy, Ô Lỗ dẫn người đánh chiếm các tông môn, Tổ Sư Đường, bắt giữ các tu sĩ cầm quyền bối phận cao, giết sạch sành sanh, chấn nhiếp các tông môn cò con còn đang tính toán.

Cùng lúc đó, tin tức Mạc Bắc bên kia cũng truyền đến Nam Cương, dưới những chính sách ưu đãi kia kích thích, bắt đầu có tông môn phái người chủ động tới hỏi thăm.

Ô Lỗ biết rõ tầm quan trọng của ân uy tịnh thi, cũng bắt đầu phổ biến các biện pháp ban thưởng.

Ngắn ngủi mấy tháng sau, hết thảy phiền phức Nam Cương được giải quyết.

Trong quá trình này, Viên Minh thậm chí không ra mặt, tất cả mọi chuyện đều thuận lợi như thuận nước đẩy thuyền.

Viên Minh ngay từ đầu còn một mực quan tâm thời cuộc biến hóa, kết quả phát hiện toàn bộ quá trình không khác Tịch Ảnh thôi diễn trước đó, nên yên lòng tiếp tục bế quan tu luyện.

Thời gian nhoáng một cái, lại qua ba tháng.

Thời tiết rét đậm, tuyết lớn ngập núi, một chỗ sơn mạch cách Trường Xuân Quan ngàn dặm, một mảnh nguyên sơ.

Hai chi đại quân bắc lộ và nam lộ Song Nguyệt Minh thắng lợi hội họp bên ngoài quốc đô Đại Tấn, bắt đầu tập kết, chuẩn bị khởi xướng tổng tiến công sau cùng vào Trường Xuân Quan.

Qua non nửa năm chinh chiến, chiến lực Song Nguyệt Minh không giảm trái lại còn tăng, những tông môn sớm gia nhập kia, không cần cưỡng chế yêu cầu, đã chủ động từ bỏ xưng hào tông môn ban đầu, đều lấy thân là thành viên Song Nguyệt Minh, mà lại cảm thấy vinh hạnh.

Trước khi quyết chiến, Tịch Ảnh mang theo một số tu sĩ tiến vào quốc đô Đại Tấn.

Tòa thành trì này qua hơn hai mươi năm tu dưỡng, đã khôi phục một phần sinh khí, nhưng năm đó gần như bị đồ sát toàn thành, mặc dù đa phần hồn phách người qua đời bị Vu Nguyệt Giáo lấy đi, nhưng vẫn có thật nhiều cô hồn dã quỷ tồn lưu.

Cả tòa thành trì đến nay vẫn âm u đầy tử khí, Âm Sát khí tích tụ khó tán.

Thái tử Đại Tấn, đã đăng cơ trở thành Tân Hoàng đế, lúc đó văn võ bá quan đều khuyên y dời đô đi nơi khác, nhưng lúc ấy y còn ngây thơ vẫn cố sức bác bỏ.

Y kiên định cho rằng, toà đô thành này đã từng được phụ thân của y, thậm chí tổ phụ không hề từ bỏ, ngày nay tai hoạ Vu Nguyệt Giáo đã qua, bản thân càng không có khả năng từ bỏ nơi này.

Nhưng sau hoạ Vu Nguyệt Giáo, thực lực Đại Tấn kịch liệt rơi xuống, một phần quốc thổ đã mất, bị ngoại bang chiếm cứ.

Bọn họ đã từng cầu viện minh hữu mình là Trường Xuân Quan, chỉ tiếc Trường Xuân Quan đang bận khôi phục thực lực, một mực không rảnh bận tâm, thậm chí không chịu làm một trận pháp sự cho cô hồn toàn quốc đô Đại Tấn.

Mà Tịch Ảnh lần này dẫn người vào thành, chính là vì việc này.

Sau khi thương nghị với triều đình Đại Tấn, bọn hắn liên hợp cùng nhau, tại thiên đàn tông miếu Đại Tấn cử hành một trận la thiên đại tiếu, siêu độ vong hồn còn sót lại trong thành.

Toàn bộ quốc đô dưới la thiên đại tiếu hoàn thành, trong chớp mắt gió nhẹ nhàng thổi khắp mỗi một góc tòa thành trì này, tựa hồ thanh trừ tất cả lo lắng ô uế.

Dân chúng sinh hoạt trong thành, mặc dù không nhìn thấy thiên địa dị tượng, nhưng có thể cảm giác được không khí xung quanh trở nên mát mẻ mấy phần, mây đen một mực trên đầu thành trải qua thời gian dài, giống như làm nhạt tiêu tán đi.

Hoàng gia Đại Tấn từ lúc đầu còn lo lắng bất an, về sau mang ơn, Hoàng đế bệ hạ tự mình suất lĩnh văn võ bá quan, cung tiễn đám người Tịch Ảnh ra khỏi thành.

Trên thực tế, đây cũng không phải lần đầu Song Nguyệt Minh làm chuyện này.

Trên đường bọn hắn xuôi nam, gặp phải mỗi một tòa thành trì bị tai họa, đều sẽ cử hành một trận pháp sự siêu độ.

Mặc kệ trong tòa thành này còn có người sống hay không.

Sau khi lưu lại một bộ phận tu sĩ am hiểu trận pháp, trợ giúp tu sửa pháp trận tường thành quốc đô Đại Tấn, đại quân lần nữa xuất phát, thẳng đến Trường Xuân Quan.

Trường Xuân Quan lúc trước mấy lần chặn đánh đều thất bại, cuối cùng không thể không lui về giữ tông môn.

Những môn phái bọn họ liên lạc lôi kéo, tại thời khắc sống còn, nếu không phải từ chối không đến, chính là lâm trận phản bội, sau cùng chỉ còn lại một nhà bọn họ đối kháng Song Nguyệt Minh ngày càng lớn mạnh.

Bên ngoài Trường Xuân Quan, Thiên Cơ Tử đứng lơ lửng hư không, đứng phía sau là một đám trưởng lão tông môn.

Đại trận hộ tông phức tạp khổng lồ đã sớm mở ra, qua tu sửa cùng tăng cường pháp trận, cả công lẫn thủ, bảo hộ toàn bộ tông môn như thùng sắt.

Cho dù đến mức này, tu sĩ Trường Xuân Quan vẫn như cũ tin tưởng vững chắc, dưới Thiên Cơ Tử là đại năng Phản Hư kỳ dẫn dắt, dựa lưng vào đại trận tông môn, bọn hắn nhất định có thể chuyển bại thành thắng, đánh bại Song Nguyệt Minh.

Trận đại chiến này, đánh trọn vẹn sáu ngày bảy đêm.

Mức độ chiến đấu thảm liệt có thể so với lúc trước quyết chiến với Vu Nguyệt Giáo.

Tịch Ảnh chẳng biết dùng biện pháp gì, gọi Kim Cương cùng Hoa Chi trở về đến đây trợ chiến, nàng mang theo cả hai cùng Ô Lỗ, bốn người liên thủ vây công Thiên Cơ Tử.

Cuối cùng bỏ ra sáu ngày, mới tiêu diệt được y đã kịch liệt hao tổn.

Hồn phách Thiên Cơ Tử bị Trấn Hồn Hồ lấy đi, thi thể thì bị phong ấn trong Huyết Dũng Giáp Trụ.

Đến giờ khắc này, y mới ý thức được, chính mình lúc trước phạm vào một sai lầm không nên phạm, y và Trường Xuân Quan, vốn có lựa chọn tốt hơn, lại bị dục vọng nhất thời, mất phương hướng bản tâm, đúc thành sai lầm lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận