Tiên Giả

Chương 626: Đêm trước cơn bão

Sau khi công phá xong Phồn Vân đảo, Viên Minh không tham chiến với Đông Hải Minh nữa mà về Tử Nam đảo tìm một động phủ bế quan.

Lúc này hắn ra tay tuy bốc lên chút mạo hiểm nhưng thu được hồi báo khá nhiều.

Qua trận này, có thể nói hiện nay trong Đông Hải Minh không ai không biết, không ai không nghe nói đến tên tuổi Minh Nguyệt thần cùng Minh Nguyệt thần sử.

Những tu sĩ kia cảm kích Viên Minh đã ra sức cứu Đông Hải, cũng tò mò về Minh Nguyệt thần, lại càng ham thích với lời đồn Minh Nguyệt thần ban ân.

Những ý tưởng cùng tình cảm bất đồng đan xen vào nhau khiến lượng nguyện lực Viên Minh thu hoạch được vượt xa lúc trước, hắn không thể không bế quan hấp thụ.

Dưới trợ giúp của nguyện lực này, tu vi hồn tu của Viên Minh tăng lên nhanh, một đường lên tới Miên Vu trung kỳ mới khó khăn lắm tiêu hóa xong làn sóng nguyện lực này.

Trong lúc này, Đông Hải Minh tập kích thành công đã phá vỡ được Xích Huyết Hồng Sa trận phong tỏa Dục Trúc tam đảo, khiến kế hoạch chặt đứt đường tiếp tế Đông Hải Minh cũng như bổ sung nguồn tiếp tế cho phe mình của Bạch Cốt tôn giả bị phá sản. Có thể nói là đã đánh một đòn khiến Vu Nguyệt giáo trở tay không kịp.

Hôm nay Đông Hải Minh đã lại được liên thông với Dục Trúc tam đảo, đang toàn lực điều chuyển vật tư, nhân thủ các nơi quanh Hồng Diệp đảo, đã không còn bao nhiêu người ở lại Tử Nam đảo nữa. Bởi vậy cũng chỉ có vài ngày trôi qua, không có bao nhiêu người lưu ý thực lực của Viên Minh lại tăng lên không ít so với lúc trước.

Chẳng qua chiến sự Đông Hải chưa xong, Viên Minh không bế quan lâu, chỉ củng cố tu vi thần hồn một chút rồi phá quan ra ngoài. Hắn chuẩn bị tiến về Hồng Diệp đảo thì cấm chế ngoài động phủ phát tín hiệu Kim Sào truyền tin đến.

Viên Minh có chút nghi hoặc nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng tìm đến chỗ hai người Kim Sào cùng Kim Vân tiên tử.

"Kim Sào tiền bối vội vã tìm vãn bối như vậy là có chuyện quan trọng gì sao?" Viên Minh chắp tay, khách khí hỏi.

Trước khi phá trận thì Viên Minh đã giao Hàn Nguyệt giới cho Kim Sào nên thấy ông ta tìm tới cửa, hắn không khỏi nghĩ ngợi lung tung, không biết đối phương tìm mình làm gì?

"Cũng không có gì, chỉ là ta và Kim Vân muốn rời đi nên thông báo cho ngươi một tiếng, nếu ngươi xuất quan trễ hơn thì có lẽ chúng ta sẽ không gặp mặt rồi." Kim Sào bình thản đáp.

"Tiền bối phải đi?" Viên Minh khẽ giật mình.

"Làm sao? Không phải ta đã nói trước với ngươi là không có hứng thú với chiến sự Đông Hải này? Ước định với ngươi đã xong, có gì phải kinh ngạc?" Kim Sào thản nhiên hỏi.

"Chỉ là hiện này Phù Tang đảo vẫn còn nằm trong tay Vu Nguyệt giáo, Phù Tang thần thụ ở Phù Tang đảo cũng nằm trong sự khống chế của bọn hắn. Tiền bối không định đoạt lại?" Viên Minh hỏi.

"Ta còn việc trọng yếu hơn phải làm. Trước cứ gửi Phù Tang thần thụ ở chỗ đám Vu Nguyệt giáo bên kia. Chỉ là nếu Đông Hải Minh có thể đoạt lại cũng tốt, xem như ta thiếu ngươi một món nợ." Kim Sào không hứng thú nói.

Viên Minh càng thêm kinh ngạc, không biết có chuyện gì khiến Kim Sào còn tạm thời không màng để ý đến hang ổ của mình.

Chỉ là hắn thấy Kim Sào không có ý định dây dưa nữa nên không lắm miệng hỏi thêm, chỉ chắp tay chào.

"Đã như vậy vãn bối không giữ chân tiền bối thêm nữa. Chúc tiền bối vạn sự thuận lợi."

Kim Sào gật gật đầu liếc nhìn Viên Minh, ánh mắt mang đầy phức tạp.

Bởi cũng vì lễ phép, Viên Minh không dùng năng lực Tình Động nên cũng không biết cái nhìn của Kim Sào mang ý gì.

Kim Sào đứng dậy, Kim Vân tiên tử một mực đứng hầu một bên chợt đi tới trước mặt Viên Minh.

"Viên đạo hữu, ta tựa hồ như chưa từng chính thức tự giới thiệu bản thân mình với ngươi." Giọng nói của nàng như còn mang theo một tâm tình khác.

Lúc này Viên Minh lại không nhận ra, thấy Kim Vân tiên tử hắn bèn nhớ lại đề nghị của Kim Sào lúc đó. Nên dù không phát hiện gì nhưng hắn cũng không muốn gây hiểu nhầm.

"Kim Vân tiên tử nói quá lời, tu sĩ chúng ta không cần phải để tâm nhiều đến những lễ nghi phiền phức kia, ta đã sớm nghe đến danh tiếng của tiên tử, trong bí cảnh còn chạm mặt tiên tử vài lần. Không thể không nói lúc đó tiên tử tư thái oai hùng, thật sự lưu lại cho ta ấn tượng sâu sắc." Viên Minh cười ha hả đáp.

" Viên đạo hữu không cần nói năng khách sáo như vậy. Lúc trước ta và ngươi có lẽ còn chưa hiểu rõ nhau, hi vọng sau này sẽ có cơ hội, có thể cùng ngươi sát cánh, tri tâm kết giao." Kim Vân tiên tử nhẹ nhàng cười cười, như thể nắng ấm lóe lên chiếu sáng khắp phòng.

Viên Minh ngẩn người không biết lời này của nàng có ý gì, tựa hồ Kim Vân tiên tử cũng không có ý định giải thích, chỉ gật đầu với Viên Minh rồi cùng cha mình rời đi.

Hai người Kim Sào đi rồi, Viên Minh vẫn còn ngồi trong phòng thật lâu, còn đang nghĩ lại hành động vừa rồi của Kim Vân tiên tử là có thâm ý gì.

" Ngươi nói nàng rốt cuộc có ý gì?" Viên Minh nhịn không được hỏi ý kiến Tịch Ảnh.

"Ha ha." Đáp lại hắn chỉ có một tiếng cười lạnh từ Thâu Thiên đỉnh truyền ra.

Đại bản doanh của Vu Nguyệt giáo.

"Một đám ăn hại!" Bạch Cốt tôn giả gào thét khắp đại điện, thoáng chốc gió rít nổi lên dọa cả đám Nguyên Anh đang ngồi đều câm như hến lại.

"Ta hao phí bao nhiêu tài nguyên bố trí ra đại trận, chỉ để các ngươi đi thủ trận. Chuyện đơn giản vậy mà cũng không làm được sao?" Bạch Cốt tôn giả tiếp tục chửi mắng.

"Tôn Giả, chuyện này cũng không trách chúng ta được, dù sao không ai ngờ được Đông Hải Minh dám cùng lúc tập kích bốn mắt trận, lại có thể phối hợp tốt như vậy." Lúc này Nguyên Anh Thiên Xà đảo đã đầu hàng Vu Nguyệt giáo tên là Thanh Nha nhịn không được giải thích.

"Chuyện này có điểm kỳ quặc. Theo ta thấy, nói không chừng có nội ứng làm loạn, có người truyền tin ra ngoài." Tu sĩ Nguyên Anh Vu Nguyệt giáo ngồi bên phía tay phải Bạch Cốt tôn giả cười lạnh một tiếng, đầy thâm ý liếc nhìn Thanh Nha.

"Tôn Giả minh giám, Thiên Xà đảo ta gia nhập Vu Nguyệt giáo rồi, có thể nói là trung thành và tận tâm không hề có hai lòng." Thanh Nha trừng mắt, vội vàng đứng dậy chắp tay với Bạch Cốt tôn giả.

Bạch Cốt tôn giả không nói gì, chỉ liếc nhìn Thanh Nha.

Trong lòng Thanh Nha lạnh lẽo. Đám tu sĩ Vu Nguyệt giáo này tới giờ vẫn khinh thường tu sĩ Đông Hải đã đầu hàng bọn họ. Mà lần này đại trận tan vỡ có rất nhiều điểm kỳ quặc, không thể nói rõ ràng được. Chính Bạch Cốt tôn giả cũng nghĩ vậy nhưng chẳng qua hiện tại còn cần bọn hắn dốc sức mới không nói thẳng ra miệng mà thôi.

Mà đúng lúc này, một gã tu sĩ áo đen bên tay trái Bạch Cốt tôn giả bỗng nhiên ho khan hai tiếng, chậm rãi nói:

" Theo ta thấy đại trận bị phá chưa chắc do có nội ứng. Nói cách khác vì sao đại trận bố trí đã lâu như vậy, Đông Hải Minh không phá sớm không phá muộn mà ngay lúc lương thảo sắp cạn mới công phá đại trận? Ta cảm thấy tốt nhất vẫn nên tìm hiểu xem bên phía Đông Hải Minh có cao nhân nào mới đến hay không?"

Nếu lúc này Viên Minh ở đây, nhất định có thể nghe ra được kẻ này chính là Minh chủ Phá Hiểu tán minh Nghê Mục.

Nhưng mà mọi người ngồi đây tựa hồ cũng không biết thân phận gã, chỉ biết là Thiên Khôi tôn giả của Vu Nguyệt giáo.

"Được rồi! Đại trận đã bị phá, lúc này còn truy cứu trách nhiệm cũng vô bổ thôi. Việc cần làm hiện nay là Đông Hải Minh cho rằng phá được Xích Huyết Hồng Sa trận là đã thuận lợi, chúng ta nên cho bọn họ mở mang kiến thức xem thủ đoạn chân chính của Vu Nguyệt giáo ta là thế nao!" Bạch Cốt tôn giả suy tư một lát, tựa hồ bình tĩnh lại.

"Hiện nay sĩ khí của Đông Hải Minh đang lên cao, chúng ta lại không rõ ràng tình huống của Đông Hải Minh, tùy tiện hành động không phải là thượng sách. Không bằng tạm thời đổi công thành thủ, thừa dịp này củng cố lại các khu vực đã đánh hạ, sau khi tìm hiểu rõ mọi chuyện rồi hãy quyết định tiếp cũng không muộn." Nghê Mục nói.

"Đổi công thành thủ? Vu Nguyệt giáo ta ngàn dặm xa xôi tới Đông Hải không phải chỉ để sợ đầu sợ đuôi thế này. Nếu không Vu Nguyệt thần trách tội xuống chúng ra không ai gánh nổi đâu." Lý Vô Xuy cười một tiếng.

"Đúng vậy, Đông Hải Minh coi như có người trợ giúp thì cũng mạnh hơn Vạn Thiên Nhân sao? Không có chuyện Kim Sào sẽ dốc sức vì Đông Hải Minh, nếu không thế cục đã không như bây giờ! Nói trắng ra là vây khốn lúc trước chỉ là kế hoãn binh, hiện nay chúng ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, dù đại trận không bị công phá thì mấy ngày nữa cũng sẽ tiến quân Tử Nam đảo. Chuyện hôm nay chẳng qua là nhanh hơn dự kiến vài ngày mà thôi." Bạch Cốt tôn giả vung tay lên, ra quyết định.

Trong tầng áo choàng đen, sắc mặt Nghê Mục xanh mét như trước, hiển nhiên không chấp nhận nổi chuyện Bạch Cốt tôn giả khư khư cố chấp như vậy.

Gã nắm nhiều tin tức hơn Bạch Cốt tôn giả, cũng biết được Viên Minh gia nhập Đông Hải Minh.

Gã có loại trực giác, Xích Huyết Hồng Sa trận bị phá hơn phân nửa là liên quan đến Viên Minh đấy. Hôm nay Bạch Cốt tôn giả cố tình xuất kích khiến gã cảm thấy có hơi bất an.

Nhưng Nghê Mục suy nghĩ một chút cuối cùng cũng không nói tin tức mình nắm được ra.

Dù sao sự vụ của Vu Nguyệt giáo ở Đông Hải hiện nay do Bạch Cốt tôn giả toàn quyền chịu trách nhiệm, không phải là gã. Cho dù là thắng hay bại thì gã cũng không có công lao, cũng không chịu trách nhiệm gì cả.

Nếu đã khư khư cố chấp vậy thì cũng nên nhận lấy hậu quả của khư khư cố chấp.

"Vậy chúc Bạch Cốt tôn giả chiến thắng trận đầu." Nghê Mục khẽ cười một tiếng, đứng dậy rời khỏi điện nghị sự.

...

Trên Tử Nam đảo, Nhan Tư Vận đã tạm xử lý xong xuôi mọi chuyện, trở về chỗ ở của mình.

Từ lúc gặp mặt Viên Minh, Vạn Thiên Nhân cũng tựa hồ biết được Nhan Tư Vận là thuộc hạ Viên Minh nên dù nàng không đề cập đến chuyện nhiệm vụ, cứ để nàng tùy ý làm việc.

Chẳng qua hiện nay Viên Minh tạm không có phân phó gì, nàng chỉ có thể thu thập tin tức vào truyền bá Minh Nguyệt thần giáo nên tương đối rảnh rỗi.

Nàng cũng không có nhiều sở thích, chỉ đặc biệt cảm thấy hứng thú với chuyện bói toán. Có điều nhất đạo này quá mức huyền diệu, có đôi khi chỉ có thể đọc giải được kết quả xem bói ở mặt ngoài nên nàng chưa bao giờ coi là đây chủ tu của mình, chỉ coi như là một phần thủ đoạn hỗ trợ cho việc giải đọc và phân tích tin tình báo mà thôi.

Chỉ là hôm nay nàng đang đọc một quyển sách cổ, chợt cảm thấy tâm huyết dâng trào bèn tiện tay lấy ra mai rùa, thẻ tre các loại rồi bói một quẻ.

"Ồ, đây là..." Nhan Tư Vận nhìn quẻ tượng, chợt ngồi thẳng người dậy, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.

Nàng trầm ngâm một lúc lâu mới vội vàng đứng dậy, vận dụng thủ đoạn liên lạc với Viên Minh.

"Viên thần sứ, đại quân Vu Nguyệt giáo sắp đột kích." Nhan Tư Vận chắc chắn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận