Tiên Giả

Chương 927: Thiên Hỏa giằng co

“Tiểu gia hỏa đáng thương, mặc dù Vu Vũ xếp ngươi ngang hàng cùng tiểu tử đánh đàn kia, nhưng xem ra ngươi lại không có thủ đoạn như tên tiểu tử đánh đàn kia, thế nên cũng không cần vùng vẫn làm gì, thành thật một chút nhận mệnh, cho bản tôn bớt tốn công.” Đại Nhật Lưu Ly Viêm mở miệng nói.
Viên Minh không đáp lời, hắn vẫn đang toàn lực thi triển Chúc Dung Tâm Quyết, cô lập bản thân ra khỏi sự ảnh hưởng của Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
“Tội gì phí công?” Đại Nhật Lưu Ly Viêm than nhẹ một tiếng, tay phải nắm một cái vào hư không.
Biển lửa trong điện đột nhiên sôi trào, hỏa diễm trùng điệp hội tụ hướng về một chỗ, ánh lửa trong suốt hòa thành một màu, chuyển động tựa như nước chảy.
Viên Minh thấy cảnh này, nhìn thần sắc hắn vẫn không có biến hóa gì, nhưng trong lòng đã cực kỳ lo lắng.
Đại Nhật Lưu Ly Viêm là Thiên Hỏa, nên dĩ nhiên nó đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của hắn.
Mà từ lúc mới bắt đầu hắn vẫn luôn hô hoán Không, bằng thần thông của Không, nếu bảo Không hoàn toàn chẳng biết gì với sự nguy hiểm của nơi này, thì nửa điểm hắn cũng không tin.
Lúc trước Không đã nói bản thân tiến vào Tam Giới Tiên Thuyền không có nguy hiểm, chắc là đã có phương pháp ứng đối.
Nhưng đối với sự kêu gọi của hắn, vậy mà Không chẳng có chút đáp lại nào.
“Không tiền bối, ta vốn là nghe ngươi mới tiến vào nơi này, nếu như ngươi không quay lại ứng đối, ta cần phải trốn vào bên trong Thâu Thiên Đỉnh.” Viên Minh lạnh giọng truyền âm.
“Tuyệt đối không thể, Đại Nhật Lưu Ly Viêm là ngọn lửa chí dương, Thâu Thiên Đỉnh chưa hẳn có thể ngăn cản được, nhiều nhất cũng chỉ có thể chống đỡ trong chốc lát mà thôi.” thanh âm của Không lập tức vang lên.
“Không tiền bối, cuối cùng cũng cam lòng xuất hiện rồi sao? Ta còn tưởng răng ngươi chạy mất rồi cơ.” Viên Minh nói.
“Sao thế được, vừa nãy ta mới có chuyện quan trọng khác phải làm, đây chẳng phải đã xuất hiện rồi à?” Không cười nói.
“Được rồi, đã ngoi đầu lên thì mau nói xem có biện pháp gì không, nếu không hôm nay ta ngươi đều phải ở đây viết di chúc rồi đấy.” Viên Minh ngắt lời dông dài của Không, thúc giục.
Bỗng một tiếng “Oanh” vang lên.
Đám lửa hội tụ kia huyễn hóa ra một tòa lưu ly hỏa tháp, và đang điên cuồng biến lớn bằng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Trong chớp mắt, ngọn tháp của Lưu Ly Hỏa Tháp gần như đã đụng tới nóc của đại điện.
“Không tiền bối, đến cùng thì ngươi có biện pháp hay không?” trong lòng Viên Minh thót lại, quát hỏi.
Nhưng đúng lúc này, Đại Nhật Lưu Ly Viêm nhấn một cái trong hư không, Lưu Ly hỏa tháp khổng lồ nện về phía Viên Minh.
Không vẫn chưa trả lời, ánh mắt Viên Minh kinh hoàng, điên cuồng rót pháp lực vào Thâu Thiên Đỉnh trên cánh tay, muốn trốn vào trong đó.
đúng lúc này, hư không trên đỉnh đầu Viên Minh bỗng ba động, một đoàn bạch sắc hỏa diễm trống rỗng xuất hiện, chính là Minh Hồn Chi Hỏa.
Trong nháy mắt, Minh Hồn Chi Hỏa tản ra, hóa thành một cái lọng và có tác dụng như hộ thuẫn, va chạm cùng Lưu Ly hỏa tháp.
Không có tiếng đụng chạm hay nổ vang rung trời, nhưng Lưu Ly hỏa tháp lại bị ngăn trở, không cách nào hạ xuống thêm chút nào nữa.
Viên Minh thấy thế mới nhẹ nhàng thở ra.
Đối với chuyện Minh Hồn Chi Hỏa có thể ngăn trở được Đại Nhật Lưu Ly Viêm, hắn cũng không kinh ngạc gì, Minh Hồn Chi Hỏa cũng là Thiên Hỏa, đương nhiên có thể ngăn cản được một loại Thiên Hỏa khác rồi.
Ta có thể dùng Minh Hồn Chi Hỏa tạm thời ngăn trở Đại Nhật Lưu Ly Viêm giúp ngươi, chỉ có điều, Minh Hồn Chi Hỏa đấu pháp kém xa Đại Nhật Lưu Ly Viêm, cho nên tối đa thì ta cũng chỉ tranh thủ được cho ngươi đến nửa canh giờ, ngươi nhất định phải thành tựu Bất Tử Chi Thể ở tỏng khoảng thời gian này, nếu không thì chúng ta chết chắc.” Thanh âm của Không truyền đến.
“Đa tạ Không tiền bối!” Viên Minh cảm ơn một tiếng, rồi vội vàng vận chuyển Chúc Dung Tâm Quyết, điều khiển Minh Hồn Chi Hỏa, muốn tạo thành một cái vòng bảo hộ ở xung quanh mình.
Nhưng hắn mới chỉ vừa có ý niệm như thế, đã thấy Minh Hồn Chi Hỏa chủ động lan tràn ra, tạo thành một hỏa tráo màu trắng giống như cái vỏ trứng, đem hắn bảo hộ cặn kẽ ở bên trong, không có chút khe hở nào.
Viên Minh hơi kinh hãi, nhưng cũng lập tức ý thức được bên trong Minh Hồn Chi Hỏa cũng có tồn tại ý thức.
Lúc này thời gian của hắn rất cấp bách nên không rảnh mà cân nhắc những thứ này, Viên Minh lập tức nhắm mắt lại, toàn lực điều khiển rễ cây Bất Tử Thụ, thu nạp Thái Dương chi lực ở bên trong điện.
“Minh Hồn Chi HỎa! Thực lực người này căn bản không đủ để có thể thu phục ngươi, tại sao ngươi lại nghe lệnh của hắn?” Đại Nhật Lưu Ly Viêm cũng nhận ra Minh Hồn Chi Hỏa, kinh ngạc quát hỏi.
Đối mặt với câu hỏi của Đại Nhật Lưu LY Viêm, Minh Hồn Chi Hỏa không đáp lại nửa câu, phảng phất như nó chỉ là tử vật.
Hỏa diễm ở trong điện lại lần nữa ngưng tụ, hóa thành một con Lưu Ly Hỏa Giao, bổ nhào đền phía trước Viên Minh, đánh vào bên trên hỏa tráo.
“Oanh!” một tiếng vang nặng nề phát ra, Minh Hồn Hỏa Tráo lắc lư kịch liệt, nhưng rất nhanh lại khôi phục ổn định.
Viên Minh thấy thế thì trong lòng cũng vững tin hơn, không còn phân tâm chuyện phía ngoài nữa.
Hắn vừa bấm phát quyết, gọi ra càng nhiều rễ cây Bất Tử Thu, đâm thẳng vào bên trong Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
Mặc dù Bất Tử Thụ cũng là Thiên Địa Linh Thụ, nhưng so sánh với Đại Nhật Lưu Ly Viêm thì còn kém rất nhiều, nhất là bản thân nó vốn là thân gỗ bị hỏa khắc chế, nên hơn phân nửa bộ rễ vừa mới động tới Lưu Ly Hỏa Diễm, đã bị hóa thành tro tàn.
Nhưng mà Bất Tử Thụ của Viên Minh có non nửa đã chuyển hóa thành Thế Giới Chi Thụ, nên bộ rễ cũng là như vậy, Thế Giới Chi Thụ chính là tổ của vạn vật, những cái rễ cây ẩn chứa lực lượng Thế Giới Chi Thụ thì không bị thiêu hủy, mà thuận lợi hấp thu được Thái Dương Chi Lực ở bên trong Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
Thái Dương Chi Lực ở bên trong Đại Nhật Lưu Ly Viêm vô cùng tinh thuần, nó còn ẩn chứa một cỗ nhiệt lực đáng sợ, Viên Minh đem nó hấp thu nhập thể, chẳng khác nào nuốt một ngọn lửa nóng rực vào trong thân thể, Kinh Mạch toàn thân lẫn ngũ tạng lục phủ của hắn đều hứng chịu không ít tổn thương.
Nhưng hắn không có dừng lại, mà vận chuyển Ma Tượng Trấn Ngục Công để hấp thu cỗ thái dương chi lực nóng dực này, đồng thời điều động Yêu lực của Bất Tử Thụ để chữa trị thân thể bị hao tổn.
Trước đó thì thân thể của hắn bị nhiệt độ cao của Đại Nhật Lưu Ly Viêm gây thương tích, bây giờ hắn đang vừa chữa thương vừa thu nạp Thái Dương Chi Lực để tu luyện.
Ở giữa sự sống và cái chết, cảnh giới Nhục thân của hắn tăng lên nhanh hơn rất nhiều so với bình thường.
Tình huống dưới mắt lúc này cùng với trước đó không khác là bao, mà mức độ sinh diệt của nhục thể càng lớ, có lẽ cảnh giới Nhục thân sẽ tăng lên càng nhanh hơn.
Hỏa lực nóng rực bên trong thân thể của hắn đã tạo thành vết thương rất nặng cho Viên Minh, sau đó Bất Tử Thụ lại dùng Yêu lực khôi phục, lại thêm cả Thái Dương Chi Lực tinh thuần đang liên tục không ngừng tiến vào, khiến cho cảnh giới Nhục thân của Viên Minh đang nhanh chóng tăng lên.
“Quả nhiên hữu hiệu!” hắn mừng rỡ trong lòng, vội vàng dùng hình thức này tiếp tục tu luyện.
“Đáng chết, đây là vật gì, dám đánh cắp lực lượng của ta?” Đại Nhật Lưu Ly Viêm rất nhanh đã nhận ra sự tồn tại của bộ rễ Bất Tử Thụ, nó lập tức điều động càng nhiều Lưu Ly Hỏa Diễm tới, muốn hoàn toàn đốt cháy bộ rễ này đi.
Nhưng mà bộ rễ của Thế Giới Chi Thụ lại cứng cỏi dị thường , năng lực tái sinh cũng cực kỳ đáng sợ, bị Lưu Ly hỏa diễm đốt đi mấy lần, đều vẫn không hoàn toàn hủy được.
Ánh mắt của Đại Nhật Lưu Ly Viêm lúc này mới rơi xuống chỗ Viên Minh, nàng tự nhiên chẳng dám khinh thường Viên Minh như vừa nãy nữa, cũng tự nhiên nhìn ra được ngọn nguồn của đám rễ cây cổ quái kia chính là Viên Minh.
Chỉ cần giết thằng nhóc cổ quái này, hết thảy đều sẽ kết thúc!
Biển lửa bên cạnh cuồn cuộn lên, có ba đầu Lưu Ly Hỏa Giáo bắn ra, nhào về phía Viên Minh.
Minh Hồn Chi Hỏa quanh người Viên Minh thấy ba con hỏa giao bỗng nhiên vọt tới, thì chỉ nghe thấy vang lên một tiếng thanh minh, lập tức có sáu con hỏa điểm màu trắng cao lớn gần trượng bỗng nhiên chui ra, hai cánh bọn nó lắc một cái, liền lao vào chém giết cùng một chỗ với mấy con Hỏa Giao kia.
Tiếng rống giận dữ và tiếng âm thanh kêu to vang lên liên tục, giữa không trung có lông vũ và lân phiến không ngừng rơi lả tả xuống, cuối cùng đều hóa thành từng đốm hoa lửa nổ tung tóe.
Tuy là lấy ba địch sáu, nhưng Lưu Ly Hỏa Giao vẫn luôn chiếm thượng phong, có điều là mục đích của sáu con Hỏa Điểu cũng không phải là giết địch, nên cho dù có bị đánh đến thương tích đầy mình, thì vẫn quấn chặt hỏa giao như cũ, không cho phép chúng nó tiến lên chút nào.
“Minh Hồn Chi Hỏa, ngươi thật sự muốn che chở tên Nhân tộc này tới cùng?” Đại Nhật Lưu Ly Viêm giận giữ quát hỏi.
Minh Hồn chi hỏa thì vẫn không nói một lời, chuyên tâm đối phó ba đầu Hỏa Giáo kia.
“Nếu đã như thế, vậy chúng ta liền quyết cái thắng bại đi!” ánh mắt của Đại Nhật Lưu Ly Viêm trở nên lăng lệ lãnh khốc.
Cũng không thấy nàng có động tác gì, nhưng trong biển lửa đột nhiên có ánh lửa lóe lên, mười đạo hỏa trụ thô to phóng lên tận trời, sao đó ụp xuống đâm thẳng vào bên trên vòng bảo hộ bên ngoài thân thể Viên Minh, do Minh Hồn chi hỏa hình thành.
Kèm theo đó là một tiếng vang kinh thiên động địa, từng đám hoa lửa nổ tung bên trên vòng bảo hộ, khiến cho nó run rẩy một hồi, giống như có dấu hiệu vỡ nát.
Nhưng vào lúc này, lại có một cỗ Minh Hồn chi hỏa khác phá không mà đến, nhanh chóng chui vào bên tỏng vòng bảo hộ.
Vòng bảo hộ vốn đã sắp sụp đổ, lúc này lại ổn định lại lần nữa, thậm chí nó còn trở nên cứng cáp dày đặc hơn không ít.
Đại Nhật Lưu Ly Viêm giống như cũng không kinh ngạc với cái này, hai tay tiếp tục bấm niệm pháp quyết thi pháp, bắt đầu điều động tất cả Lưu Ly hỏa diễm ở bên trong đại điện.
Vô số Lưu Ly hỏa cầu to bằng đầu người phóng vụt lên tận trên cao, sao đó nện xuống vòng bảo hộ Minh Hồn chi hỏa như một trận mưa sao băng, liên tiếp không ngừng bạo tạc, oanh kích toàn bộ vòng bảo hộ.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc đã gần tới giới hạn nửa canh giờ.
Bên trong vòng bảo hộ Minh Hồn chi hỏa, thân thể Viên Minh đang căng rụt lúc lớn lúc nhỏ, huyết nhục của hắn giống như biến thành khí cầu.
Thái Dương chi lực tràn đầy, gần như lấp kín từng thớ da từng tấc máu thịt của hắn, lực lượng cực nóng liên tục thay đổi nhục thể của hắn, khiến cho mỗi tấc da thịt, mỗi khối xương cốt đều lột xác từ trong ra ngoài.
Đột phá Bất Tử Chi Thể, đã đến giai đoạn quan trọng nhất.
Vòng bảo hộ Minh Hồn che chở cho Viên Minh, lúc này cũng đã tới cực hạn.
Dưới sự công kích không ngừng nghỉ của Đại Nhật Lưu Ly Viêm, vòng bảo hộ Minh Hồn đã mỏng manh như tờ giấy, khí tức hỏa diễm lay động cũng sa sút, giống như sẽ bị dập tắt bất cứ lúc nào.
Giữa không trung, Đại Nhật Lưu Ly Viêm lại không có chút mừng rỡ nào, ngược lại lại có một chút bối rối.
Nàng có thể cảm giác được vòng bảo hộ Minh Hồn chi hỏa kia nhìn như lung lay sắp đổ, nhưng vẫn có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian nữa, mà Viên Minh ở bên trong vòng bảo hộ thì đã tới lằn ranh đột phá.
Có lẽ chỉ một khắc sau, hắn sẽ có thể hoàn toàn đột phá, thành tựu Bất Tử Chi Thể.
Trong quá khứ, nàng đã từng gặp qua thể tu Bất Tử Chi Thể, phải nói ra giết rất khó khăn, mà chẳng biết tại sao, cái tên Viên Minh trước mặt này lại khiến cho Đại Nhật Lưu Ly Viêm có một cảm giác tim đập nhanh.
Từ nơi sâu xa, nàng giống như dự cảm được nếu Viên Minh đột phá, tất nhiên sẽ sinh ra ảnh hưởng vô cùng nghiêm tọng tới nàng.
“Vốn là muốn giữa lại pháp trận đi đối phó vật kia, nhưng ngươi đã khó chơi như vậy thì trước tiên để ngươi nếm thử đi.” Sau chớp mắt do dự, Đại Nhật Lưu Ly Viêm nhanh chóng hạ quyết tâm, nàng lắc một cái tỏng hư không, trực tiếp xúc động cấm chế ở bên trong Hi Hòa Điện.
Sau một khắc, bên trên vách tường của đại điện đột nhiên có từng đạo linh quang màu trắng nhàn nhạt sáng lên, trong hư không cũng có từng hồi âm thanh trầm thấp đang niệm tụng gì đó.
Trên mặt đất của Hi Hòa Điện cũng nổi lên từng cơn linh quang, từ đó bắn ra vô số xiềng xích màu trắng, quấn quanh trên người Viên Minh, hình thành một cái pháp trận hình ngôi sao năm cánh.
Cái pháp trận này có năm góc, mỗi góc đều tản mát ra ba động phong ấn chi lực mạnh mẽ, mà lại không giống nhau.
Năm cỗ phong ấn chi lực dung hợp lại thành một, sự vật bên trong đại điện đều bị đình trệ trong nháy mắt, ngay cả hỏa diễm đang thiêu đốt bốc lên cũng giống như đang đọng lại, đã không còn bất kỳ biến hóa nào trong không gian này, ngay cả Hỏa Giao và Bạch Điểu đang triền đấy ở giữa không trung cũng đồng thời cứng đờ thân thể lại, lông vũ cùng lân phiến đang rơi rụng tản mát cũng dừng lại hết thảy ở giữa không trung, không còn rơi xuống nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận