Tiên Giả

Chương 317: Hai biện pháp

“Văn đạo hữu, xin dừng tay!”

Thôi Vũ Nhiên kinh hãi, vội vung tay áo phóng mấy luồng sáng trắng ra xung quanh, hình thành một màn sáng kết giới bên trong căn phòng.

Thanh niên tóc đỏ lại như mắt điếc tai ngơ, hai mắt lờ mờ thấy nổi lên những tơ máu giống như đánh mất lý trí, đồng thời quất trường tiên đập nát cái bàn, sau đó lại điều khiển nó một lần nữa cuốn tới phía Viên Minh. Mấy người ở cạnh Viên Minh cũng bị ngọn lửa đen bên trên trường tiên tác động tới, kinh sợ vội vàng lùi về sau tránh né.

Viên Minh nhíu mày, thấy tên này đúng là cố chấp không buồng, bèn phất tay ao vung lên.

Huyết quang trên Hóa Huyết đao chợt hiện, tức thì đao này lại một lần nữa hóa thành một đạo huyết quang bắn tới với tốc độ nhanh hơn trước gấp bội, chỉ lóe lên một cái đã tới trước người thanh niên tóc đỏ.

Thanh niên tóc đỏ kinh hãi, vội vàng vận chuyển công pháp hộ thể, theo đó vô số ngọn lửa đen lăng không toát ra, bao phủ cơ thể gã ở bên trong, đồng thời trong tay gã chợt có ánh xanh xuất hiện, một pháp khí hình giỏ trúc từ đó phóng tới phía Huyết Hoa đao.

Nhưng Hóa Huyết đao bỗng nhoáng cái biến mất, ngay sau đó khắp xung quanh người gã hiện ra chính chuôi phi đao đỏ ngòm, tất cả đều tỏa ra khí tức bén nhọn, nhất loạt hung hăng đâm tới.

Thanh niên tóc đỏ hoảng hốt, nhất thời không biết nên dùng pháp khí giỏ trúc chặn thanh huyết đao nào.

Chỉ một thoáng do dự như thế, gã đã đánh mất cơ hội cuối cùng, chín chuôi phi đao cùng đâm lên người gã, trong khi ngọn lửa đen gần như chẳng có tác dụng gì, dễ dàng bị đâm xuyên qua.

“A!” Thanh niên tóc đỏ kêu lên thảm thiết, lửa quanh thân tan biến. Gã lảo đảo một vòng rồi ngã vật xuống, phần ngực bị đâm xuyên ra một lỗ máu.

Ngay sau đó, một lực lượng âm hiểm mạnh gấp mười trước đó nhanh chóng lan tràn khắp người gã, những nơi mà nó đi qua, thân thể gã bỗng chết lặng, trở nên vô lực không thể động đậy nổi.

Thấy cảnh này, ai nấy trong phòng đều lộ vẻ kinh ngạc, hồi lâu không có ai mở miệng lên tiếng.

Viên Minh bấm niệm pháp quyết tán đi hồn lực quấn quanh Hóa Huyết đao, giải trừ huyễn thuật, tiếp đấy chín chuôi huyết đao hợp thành nhất thể, lóe huyết quang bay về trong tay áo hắn.

Trong Hãm Sa thành nghiêm cấm đấu pháp, giết người càng là cấm kỵ, hắn không muốn gây ra phiền phức quá lớn, nếu không dù không thôi động Hóa Huyết đao, chỉ với huyết độc của đao này là cũng có thể dễ dàng lấy mạng thanh niên tóc đỏ.

Viên Minh không để ý tới thanh niên tóc đỏ nữa, đưa thần thức vào trong thẻ ngọc xem xét.

“Văn đạo hữu.” Thôi Vũ Nhiên vội chạy tới đỡ thanh niên tóc đỏ dậy.

Trên mặt thanh niên tóc đỏ hiện lên một tầng ánh sáng màu màu, giống như đang thi triển một môn bí pháp, rất nhanh sau đó tay chân gã đã khôi phục năng lực hành động.

“Các hạ thực lực cao cường, Văn mỗ nhận thua, món nợ này ngay sau chúng ta lại tính.” Gã tránh không để Thôi Vũ Nhiên đỡ mình, đoạn lấy ra một tấm phù lục màu xanh lá, dán nó lên vết thương trước ngực rồi lảo đảo rời đi.

Viên Minh cứ để mặc kệ gã, hắn lúc này đang bận dùng thần thức xem xét nội dung trong thẻ ngọc. Những người con lại thấy việc chẳng liên quan mình nên cũng không nói gì thêm.

Trong thẻ ngọc có ghi biện pháp, đầu tiên là một môn gọi là Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp. Thuật này khá huyền diệu, lợi dụng nó có thể đặt một viên yêu đan của yêu thú cấp ba vào trong đan điện, sau khi luyện hóa yêu đan thành công có thể dùng nó làm Kim đan.

Nhưng môn bí pháp này có rất nhiều hạn chế, đầu tiên là thuộc tính của Yêu đan phải giống hệt tu sĩ, nếu có bất kỳ sai lệch nào dù là nhỏ cũng không thể thành công, tiếp đấy là trong quá trình luyện hóa, cần kiên trì đè ép những ảnh hưởng do tàn hồn yêu thú bên trong yêu đan gây ra.

Chỉ cần có thể sống qua hai ải này là có được bảy, tám phần Kết Đan thành công.

Nhưng Kim đan được ngưng kết theo kiểu đi tắt này kém xa so với Kim đan chân chính, chẳng những không có tác dụng nâng cao tuổi thọ mà đánh mất khả năng đột phá sau này.

Ngoài hai khuyết điểm lớn này, Kim đan ngưng tụ bằng Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp cũng có một ưu thế, đó chính là tu sĩ có thể kế thừa hoàn mỹ lực lượng ẩn chưa bên trong yêu đan, thậm chí còn có thể thi triển ra bản mệnh thần thông của yêu thú.

Loại bí pháp thứ hai thì tương đối bình thường, nội dung bên trong có nhắc tới một loại linh dịch gọi là Tẩy Đan. Tẩy Đan linh dịch có thể gột rửa đan điền tu sĩ, tinh lọc pháp lực trong đan điền khiến quá trình Kết Đan thêm thuận lợi.

Chỉ có điều nội dung trong thẻ ngọc không nói chỗ có thể mua được Tẩy Đan linh dịch này, chỉ mơ hồ đề cập mười mấy năm trước từng có người thấy nó ở Tử Lôi thành.

“Tử Lôi thành!” Viên Minh trong lòng tự nói.

Tử Lôi thành chính là một trong những tòa thành lớn nhất trong sa mạc Hắc Phong. Nó nằm trong khu vực do người Triệu quốc khống chế, thuộc quyền kiểm soát của Ngũ Lôi tông. Thành này không chỉ lớn gấp mười Hãm Sa thành mà độ phồn hoa cũng vượt xa nơi đây.

“Thôi đạo hữu, vừa rồi người nói trong hai phương pháp này, cái nào là đáng tin cậy, cái nào là chưa được nghiệm chứng?” Viên Minh nhìn về phía Thôi Vũ Nhiên, truyền âm hỏi.

“Có thể tin tưởng sử dụng là loại thứ hai, dùng Tẩy Đan linh thạch, cái này ta từng nghe từ Tử Lôi thành. Còn về Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp, ta lấy được từ trên một cái xác, còn chưa nghiệm chứng lần nào.” Thôi Vũ Nhiên truyền âm trả lời.

Vừa nói xong, y lại truyền âm tạ lỗi: “Viên đạo hữu, chuyện vừa rồi hết sức xin lỗi, vị Văn đạo hữu kia bình thường đối xử với mọi người cũng khá ôn hòa, chẳng hiểu sao hôm nay lại phát cuồng, xin đạo hữu thứ lỗi.”

“Không sao, lai lịch của Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp này, chẳng hay Thôi đạo hữu có thể nói chi tiết một chút không?” Viên Minh truy vấn.

“Đương nhiên có thể, mấy năm trước khi ta đang đi săn giết yêu trùng trong sa mạc Hắc Phong, ngẫu nhiên phát hiện một cái xác đã phân hủy từ lâu, trên ngón tay có một cái nhẫn trữ vật, bên trong đó có một bản chép tay ghi lại môn Di Hoa Tiếp Mộc đại pháp này.” Thôi Vũ Nhiên truyền âm đáp.

Viên Minh im lặng không nói. Trong hai cách này, cách thứ hai có thể tới Tử Lôi thành chứng thực, nhưng cái thứ nhất, lý do thoái thác kia gần như chẳng có cách nào để truy tra, càng không thể nào nghiệm chứng, quan trọng nhất là tai họa ngầm quá lớn, chỉ mỗi việc sau này không thể đột phá thôi cũng đủ khiến hắn không thể chấp nhận được.

“Nếu Viên đạo hữu chưa tin, tại có thể dùng tâm ma thế, lời ta vừa nói tuyệt không giả dối, nếu sai nguyện chịu tâm ma quấy nhiễu, mất hết tu vi, biến thành phàm nhân.” Thôi Vũ Nhiên nghiêm mặt truyền âm.

Nghe Thôi Vũ Nhiên thề thốt, Viên Minh liền im lặng một lát, sau đó cất ngọc giản đi, cầm ba kiện linh tài trên bàn lên đưa cho Thôi vũ Nhiên.

Giao dịch rất nhanh lại tiếp tục, nhưng bởi Viên Minh vừa mới thể hiện thần thông kinh người khiến ai nấy đều ít nhiều cảm thấy áp lực, miệng câm như hến, bầu không khí thua xa lúc trước.

Viên Minh tiếp đó vẫn tiếp tục giữ im lặng, không xuất thủ lần nào nữa.

Sau gần nửa canh giờ, trao đổi hội nhanh chóng kết thúc, cả đám nhao nhao cáo từ.

Viên Minh đứng dậy toan rời đi thì Thôi Vũ Nhiên truyền âm gọi lại, nói là có chuyện muốn bàn.

“Thôi đạo hữu, có chuyện gì sao?” Viên Minh hỏi.

Thôi Vũ Nhiên phất tay mở ra một kết giới, tiếp đó lấy ba kiện vật liệu ra, đẩy chúng về phía Viên Minh.

“Thôi đạo hữu thế này là ý gì?” Viên Minh trầm mặc một chút rồi hỏi.

“Vừa rồi trong lúc giao dịch, nếu ta từ chối không thu ba kiện vật liệu này, e là sẽ ảnh hưởng tới tiến trình trao đổi hội. Hai phương pháp kia đều là do Thôi mỗ chẳng phí mấy sức mà có được, há có thể nhận ba món vật liệu quý báu của đạo hữu? Huống hồ chúng ta là bạn cũ, chỉ là hai môn bí pháp mà thôi, coi như ta chúc Viên đạo hữu sớm ngày Kết Đan.” Thôi Vũ Nhiên cười ha ha nói.

Nghe những lời này xong, Viên Minh trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, đưa tay đẩy ba kiện vật liệu lại, nói: “Thôi đạo hữu nói đùa rồi, bí thuật phụ trợ Kết Đan quý giá cỡ nào, Viên mỗ sao có thể nhận không, Thôi đạo hữu nếu còn lời khác, xin cứ nói thẳng.”

“Nếu Viên đạo hữu đã nhìn ra, vậy tại hạ xin nói thẳng. Thôi mỗ đúng là có chuyện muốn nhờ, ba món vật liệu này cứ coi như lễ gặp mặt đi, sau khi chuyện thành công sẽ còn thâm tạ thêm năm ngàn linh thạch nữa.” Thôi Vũ Nhiên cười ngượng xong liền nghiêm mặt nói.

“Năm ngàn linh thạch! Đạo hữu trước tiên có thể nói một chút xem là chuyện gì không?” Viên Minh nhíu mày hỏi.

“Cũng không phải chuyện gì phức tạp, chỉ là săn giết hai con yêu thú mà thôi. Viên đạo hữu thực lực cao cường, rất thích hợp với nhiệm vụ này.” Thôi Vũ Nhiên nói.

“Nếu chỉ là đối phó hai yêu thú bình thường, một mình Thôi đạo hữu cũng đủ, dù có mời người đi chung thì cũng sẽ không có cái giá năm ngàn kia. Thế nên hai con yêu thú mà đạo hữu muốn săn giết, chắc không phải là hai yêu thú cấp ba đó chứ?” Viên Minh nhìn thật sâu Thôi Vũ Nhiên một chốc rồi hỏi.

“Là ta muốn tiêu diệt một cặp Xích Kim ngô công cấp hai bậc cao. Xích Kim ngô công thực lực siêu quần, con đực con cái phối hợp chung còn có thể đẩy chiến lực của chúng tăng vọt, so với yêu thú cấp ba cũng không kém bao nhiêu. Nhưng mà Viên đạo hữu yên tâm, nhiệm vụ lần này cũng không phải chỉ có hai người chúng ta, còn có mấy vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ tham gia nữa. Cả hội dùng lực lượng trận pháp để đối phó hai con yêu trùng kia cũng không có nguy hiểm quá lớn.” Thôi Vũ Nhiên nói.

- Giải thích từ "ngô công" là con rết. Hết giải thích.

“Xích Kim ngô công!” Ánh mắt Viên Minh lóe lên một tia khác thường!

Xích Kim ngô công là một loại yêu trùng thuộc tính kim, có thể gặm ăn vật đồ kim loại, thân thể vô cùng cứng chắc, pháp khí cực phẩm cũng khó có thể tổn thương nó, là một trong những yên trùng lợi hại nhất ở sa mạc Hắc Phong.

Khoảng thời gian này hắn có tiếp xúc với Lỗ đại sư, nghe đối phương nhiều lần nói muốn có một cặp thi thể Xích Kim ngô công để luyện chế khí cụ của một bộ trận pháp đặc biệt.

Chỉ có điều số lượng Xích Kim ngô công rất ít, lần gần đây nhất chúng xuất hiện đã là mười mấy năm trước, Lỗ đại sư có treo thưởng nhiệm vụ trong mấy tán minh mà tới nay vẫn chưa có người hoàn thành, chẳng ngờ Thôi Vũ Nhiên lại tìm được tung tích Xích Kim ngô công.

Nhiệm vụ này đúng là có thể thử một lần, nếu có thể có được thi thể Xích Kim ngô công là có thể bán một món ân tình cho Lỗ đại sư, về sau có mời y luyện chế trận pháp cũng thuận tiện hơn nhiều.

Dù hắn có không vì Lỗ đại sư thì vẫn có thể nhận nhiệm vụ này, bởi thù lao năm ngàn linh thạch kia thực sự quá mê người.

Viên Minh hiện tại muốn dùng phân hồn khống chế “Tả Khinh Huy”, tương đương với hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng tu luyện, tiêu tốn rất nhiều, trong khi linh thạch trên người chẳng còn bao nhiêu, nếu chỉ dựa vào Hoa Chi săn giết yêu trùng để kiếm linh thạch thì sẽ vô cùng thiếu thốn.

“Nhiệm vụ này là do Lỗ đại sư của Địa Linh các ban bố sao?” Viên Minh hỏi.

“Lỗ đại sư? Dĩ nhiên không phải, đây là nhiệm vụ do phủ thành chủ tuyên bố, nghe nói là săn giết cho một trưởng lão Kết Đan kỳ của Ngũ Lôi tông, vị trí Xích Kim ngô công cũng là do bọn họ cung cấp. Phủ thành chủ còn có việc khác nên không thể phái cao thủ đi nên mới nhờ đám tán tu chúng ta đi làm.” Thôi Vũ Nhiên khẽ giật mình, lắc đầu đáp.

“Ngũ Lôi tông!” Viên Minh hơi híp mắt lại.

Khu vực Hãm Sa thành nằm trong phạm vi thế lực Triệu quốc. Sa mạc Hắc Phong tài nguyên phong phú, các tông môn có thực lực của Triệu quốc đều nhúng tay chỗ này, giống như Hãm Sa thành này là nằm dưới quyền quản lý của một tông môn tu tiên Triệu quốc có tên là Hoàng Sa phái.

Thân là đệ nhất tông môn Triệu quốc, Ngũ Lôi tông đương nhiên không bỏ qua miếng bánh béo bở như sa mạc Hắc Phong, từ lâu đã phái một lượng lớn trưởng lão, đệ tử tới chiếm cứ nơi này.

Bởi sa mạc Hắc Phong vô cùng hỗn loạn nên ở đây Ngũ Lôi tông cũng thi hành kiểu thống trị cứng rắn, gặp bất kỳ người hay thế lực nào dám khiêu chiến sẽ đều ra tay diệt sát ngay.

Bằng vào thực lực và thủ đoạn cứng rắn, tanh mau của mình, Ngũ Lôi tông tạo dựng được uy danh hiển hách vượt xa các thế lực khác, ở trong phạm vi thế lực Triệu quốc, Ngũ Lôi tông chính là hoàng đế, chỉ cần ra lệnh một tiếng, mấy chục thành trì ngầm đều phải nghe theo.

Viên Minh trầm mặc suy tính, nếu là Ngũ Lôi tông muốn săn giết hai con Xích Kim ngô công, cứ coi như việc thành công thì thi thể hai con rết này cũng không đến lượt mình, lẽ nào phải từ bỏ cơ hội này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận