Tiên Giả

Chương 750: Ba trang Thiên Thư

Tin tức Viên Minh đột phá Phản Hư cấp tốc quét ra toàn bộ Vân Hoang.

Nhìn chung lịch sử Vân Hoang, người có thể thành tựu Phản Hư lác đác không có mấy, mà như Viên Minh, đồng thời thành tựu thể tu Vạn Tượng, Hồn tu Ngôn Vu, pháp tu Phản Hư càng chưa bao giờ có.

Đúng là thành tựu xưa nay chưa từng có, trong thời gian ngắn tới cũng sẽ không có kẻ đạt được.

Phàm ai biết đến Viên Minh, không khỏi bị thiên tư và khí vận hắn làm chấn kinh, mà những người hoàn toàn không biết gì cả, thì coi Viên Minh là thần thánh trời sinh.

Trên phố thậm chí lưu truyền lời đồn, nói Minh Nguyệt Thần Viên Minh giống như Vu Nguyệt Thần, từ viễn cổ đến, là đại năng thức tỉnh.

Nhờ đó số lượng tín đồ Minh Nguyệt Giáo sau một đoạn thời gian tăng lên mấy lần, không biết có bao nhiêu người khẩn cầu Minh Nguyệt Thần, khát vọng được chia một tia thiên phú và khí vận của hắn.

Bất quá, đối với những người đã từng là lão tổ tông môn và lãnh tụ thế lực, Viên Minh đột phá Phản Hư, lại đại biểu lực lượng Song Nguyệt Minh càng thêm cường đại, thống trị Vân Hoang cũng càng thêm không thể lay động.

Bởi vậy, gần như tất cả tu sĩ Nguyên anh khi biết tin tức này, đều không hẹn mà cùng lấy tốc độ nhanh nhất chuẩn bị hạ lễ, cũng xuất phát tiến về tổng đàn Song Nguyệt Minh.

Không có bất kỳ người nào dám chối từ không đến, cũng không có bất kỳ người nào dám không chuẩn bị gì.

Nghe nói, vì chuẩn bị hạ lễ, linh vật đỉnh cấp trong Vân Hoang đã bị vơ vét toàn bộ, dẫn đến giá cả các phường thị tăng lên không ít, có tu sĩ Nguyên anh phản ứng chậm thậm chí không tìm ra được đồ vật, chỉ có thể hao hết dịch não, bỏ thêm công sức sáng tạo trên lễ chúc mừng.

Mà vì chuẩn bị khánh điển, Song Nguyệt Minh cũng bỏ ra công phu, chỉ tiêu hao số lượng linh thạch đã dùng tới số ức, người và vật lực tiêu hao càng đạt đến tình trạng nhìn thấy mà giật mình.

Ngày đại điển chính thức tổ chức, toàn bộ tổng đàn Song Nguyệt Minh người đông nghìn nghịt, tu sĩ Kết Đan ngày thường khó gặp trở thành làm nền, cũng chỉ những Nguyên anh lão quái cùng nhóm người có giao tình với Viên Minh mới có thể tiến vào bên trong mâm, gặp Viên Minh được vài lần.

"Tinh nhi trước đó không lâu lại mang thai, nghe nói ngươi đột phá Phản Hư, vẫn mong muốn được ngươi ban thưởng tên, nói là muốn dính một chút tiên khí, ta bị nàng kêu ca cả ngày thực sự không có biện pháp, cũng chỉ đành mang mặt dày đến đây." Trước mặt Viên Minh, Hứa Thiên cười khổ một tiếng, trưng cầu ý kiến của hắn.

"Chỉ là việc nhỏ, biểu huynh không cần lo lắng, ta nghĩ ... Hứa Ngọc Tiên, cái tên này huynh cảm thấy thế nào?" Viên Minh suy nghĩ một lát, vừa cười vừa nói.

"Hứa Ngọc Tiên ... . Ân, cái tên này rất hay!" La Tinh Nhi bên cạnh được nhắc tới một tiếng, mặt mũi tràn đầy cao hứng.

Hứa Thiên cũng rất hài lòng với danh tự này, lại bắt chuyện hai câu với hắn, sau đó chủ động lôi kéo thê tử rời đi, không quấy rầy Viên Minh tiếp tục tiếp khách.

Viên Minh đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, đợi cả hai đi xa, nhịn không được thở dài.

Trong lúc hắn tiến vào Tam Tiên Đảo, tổ mẫu hắn vì cầu cơ duyên Kết Đan, mạo hiểm tiến vào bí cảnh mà vẫn lạc, hai vị cữu cữu cũng thọ nguyên hao hết mà lần lượt qua đời.

Mà sau khi phụ mẫu Viên Minh qua đời, hiện nay, thân nhân chung huyết mạch với hắn còn lưu lại trên đời, cũng chỉ còn lại một mình Hứa Thiên.

Hắn vừa mới âm thầm dùng thần thức dò xét, phát hiện thiên phú Hứa Thiên cũng không cao, ngày nay tuổi tác đã lớn, có thể tu đến Trúc cơ đã là may mắn, gần như không có khả năng tiến thêm.

Viên Minh có thể làm được cho y, cũng chỉ có phân phó Hứa Triệt, an bài trong minh có thể che chở tốt hậu bối của y.

Vừa nghĩ đến đây, Viên Minh nhịn không được cảm khái một tiếng tiên lộ mênh mông, cô đơn chiếc bóng, tâm tình vốn vui vẻ cũng bịt kín một tầng lo lắng.

"Chủ thượng, Vạn Thiên Nhân và Cốc Huyền Dương cầu kiến." Đúng lúc này, Hứa Triệt bỗng tiến đến thông báo.

Viên Minh đơn giản thu thập tâm tình một chút, gật đầu, để Hứa Triệt dẫn người vào.

Vạn Thiên Nhân đi theo Hứa Triệt đến, y đã không còn khí thế ngập trời năm xưa, cả người giống như già thêm chục tuổi, tóc hoa râm một nửa, hai vai cụp xuống, thân hình không còn thẳng tắp, tu vi càng rút lui đến Nguyên Anh trung kỳ.

Qua trăm năm, thời gian của y cũng không còn nhiều.

Từ khi y đột phá Phản Hư thất bại, địa vị Phù Tang Đảo tại Đông Hải càng ngày càng xuống dốc, mà đợi đến khi Song Nguyệt Minh phát triển, Trường Xuân Quan đại bại, tình cảnh Phù Tang Đảo cũng lập tức ngã xuống đáy cốc.

Hơn phân nửa hòn đảo Đông Hải cắt liên lạc với bọn y, duy nhất còn liên hệ, cũng chỉ có Cốc Huyền Dương là minh hữu đáng tin, nhưng tổng cộng chỉ rải rác mấy nhà, đều bị đè đánh rất lợi hại.

Điều này dẫn đến nội bộ tu sĩ dưới quyền bọn y lục đục, thậm chí có không ít kẻ phản bội chạy trốn. Phù Tang đảo đã từng danh chấn Đông Hải, ngày nay luân lạc tới hoàn cảnh ngay cả hòn đảo cấp hai cũng không bằng.

Viên Minh nghĩ tới tình báo những ngày qua Hứa Triệt thu thập được, đang suy đoán ý đồ Vạn Thiên Nhân đến, bỗng thấy Vạn Thiên Nhân khom người xuống, cung cung kính kính thi lễ một cái.

"Phù Tang Đảo Vạn Thiên Nhân, chúc mừng Viên tiền bối đại thành Phản Hư." Y cúi đầu nói.

"Ai, Vạn đạo hữu, không cần như vậy?" Viên Minh thở dài một tiếng, có chút không đành lòng.

Cuối cùng, giữa hắn và Vạn Thiên Nhân cũng không có mâu thuẫn gì lớn, mà cảnh ngộ Phù Tang Đảo ngày nay, trên thực tế cũng là vì chính dã tâm của Vạn Thiên Nhân mà sinh ra hậu quả xấu, trách không được người bên ngoài.

"Viên tiền bối không cần thương hại ta, bởi vì có câu thắng làm vua thua làm giặc, ta đã nhận mệnh, vô ý tranh hùng với tiền bối, chỉ là cơ nghiệp tiên tổ, vạn lần không thể hủy trong tay ta. Phù Tang Đảo đã từng đạt được ba tấm Kim Quỳ Thiên Thư, kính xin tiền bối xem ở mặt mũi của chúng, giơ cao đánh khẽ, để Phù Tang Đảo một ngựa." Vạn Thiên Nhân đứng thẳng lên, hai tay nâng lên một nhẫn trữ vật.

"Ai, thôi thôi, Vạn đạo hữu đã thỉnh cầu, ta sẽ đáp ứng." Viên Minh bất đắc dĩ gật gật đầu, nhận lấy nhẫn trữ vật.

Vạn Thiên Nhân đưa lên Thiên thư, tựa hồ cũng không muốn ở lâu, miễn cưỡng ứng phó vài câu. Viên Minh cũng nhìn ra y khó chịu, nên chủ động bưng trà tiễn khách, để y rời đi.

Mà Vạn Thiên Nhân cùng Cốc Huyền Dương rời đi không bao lâu, Tịch Ảnh dẫn phụ thân cùng tỷ tỷ tới.

"Vạn Thiên Nhân mới vừa tới nói với ngươi cái gì?" Tịch Ảnh có chút hiếu kỳ hỏi thăm.

Viên Minh kể lại tình huống vừa rồi.

"Hắn cũng là người thông minh, chỉ tiếc năng lực không xứng với dã tâm, ngày nay ngay cả Thiên thư cũng giao ra, vậy cứ theo ý ngươi, tha hắn một lần đi." Tịch Ảnh nghe xong lập tức cười một tiếng.

Viên Minh cũng gật gật đầu, sau đó ánh mắt dừng lại trên thân Tịch Chính và Tịch Thiến.

Qua trăm năm, Tịch Chính vẫn như cũ không thể đột phá Vạn Tượng Thể, bất quá tinh khí thần ngược lại rất không tệ, quan hệ với Tịch Ảnh đã không còn xung khắc, hai cha con hẳn là đã hoà giải.

Mà Tịch Thiến biến hóa càng lớn hơn, ngày nay tu vi đã đến Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí không kém nhiều so với trước khi Viên Minh đột phá Phản Hư.

"Thấy chưa, tỷ xem Viên Minh cũng kinh ngạc đấy, tỷ tỷ ngươi tu luyện tốc độ thực sự quá nhanh." Tịch Ảnh lúc này cũng nhìn về phía Tịch Thiến.

"Còn không phải là công lao hai người các ngươi sao, nếu không phải các ngươi luyện ra Bất Tử Tiên Đan, hiện tại ta còn nằm trong quan tài đấy, nào có tu vi cao như vậy." Tịch Thiến cười nói uyển chuyển.

Người muốn gặp Viên Minh vẫn còn rất nhiều, bởi vậy sau một phen chuyện phiếm, bọn Tịch Chính không lưu thêm, lại nói mấy câu chúc mừng, sau đó được Tịch Ảnh mang theo ra ngoài.

Trong khoảng thời gian sau, Viên Minh lại thấy không ít người quen, như vợ chồng Lý Truy, phụ tử Kim Hóa chân nhân.

Trong quá trình trò chuyện với bọn họ, Viên Minh liên tiếp nhớ lại bản thân trải qua đủ chuyện, mà theo người cuối cùng cáo từ rời đi, hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác không hiểu, tựa như là cùng đi tới từ biệt lần cuối, chặt đứt tất cả lưu luyến.

Nhưng hắn biết rõ, đây chỉ là một loại ảo giác.

Viên Minh suy tư, yên lặng đứng dậy rời gian phòng tiếp khách Nội đường, đi tới đại điện đang tổ chức yến hội ở Triều Thiên phong.

Đám người trong điện nhìn thấy Viên Minh hiện thân, cũng nhao nhao đứng dậy, chúc mừng reo hò.

Thanh âm của bọn họ cũng không đồng loạt, thậm chí có thể nói là lộn xộn.

Nhưng Viên Minh nhìn qua từng gương mặt quen thuộc hoặc xa lạ, khóe miệng lại nở nụ cười.

"Một chén này, mời chư quân cộng ẩm." Hắn tiếp nhận chén rượu Hứa Triệt đưa tới, giơ lên cao.

"Chúc mừng Minh Nguyệt Thần!"

Yến hội còn đang tiếp tục lửa nóng, tiếng ồn ào liên tiếp, nhưng lực chú ý của Viên Minh đã chuyển qua ba trang thiên thư Vạn Thiên Nhân dâng lên.

Thừa dịp không người quấy rầy, hắn đưa thần thức dò vào nhẫn trữ vật, xem xét kỹ bí thuật thiên thư ghi lại.

Ba trang Thiên thư, chia ra đối ứng ba đạo bí pháp - Kim Quỳ Ngự Thú Thuật, Vãi Đậu Thành Binh cùng Hỏa Nhãn Kim Tinh.

Trong đó, Kim Quỳ Ngự Thú Thuật Viên Minh đã sớm nắm giữ, bởi vậy chỉ nhìn thoáng, liền lướt qua.

Vãi Đậu Thành Binh là một môn thuật pháp cần đồ vật phụ trợ, trước khi thi triển, thi thuật giả nhất định phải cần luyện chế linh đậu, cũng sớm chứa vào trong số lượng pháp lực và linh lực nhất định.

Lúc chính thức đối địch, thi thuật giả có thể ném ra linh đậu đã chuẩn bị, huyễn hóa thành phân thân của mình để tác chiến.

Phương pháp này tổng cộng có ba cảnh giới, đệ nhất trọng chỉ có thể huyễn hóa ra phân thân có một thành chiến lực bản thể, đệ nhị trọng là ba thành chiến lực, mà đệ tam trọng thì sáu thành chiến lực.

Cần phải chú ý chính là, cảnh giới cao thấp phương pháp này chỉ ảnh hưởng thực lực phân thân huyễn hóa ra, về phần có thể chưởng khống số lượng phân thân, thì hoàn toàn do hồn lực thi thuật giả nhiều hay ít quyết định.

So với Vãi Đậu Thành Binh cùng Kim Quỳ Ngự Thú Thuật, tu luyện Hỏa Nhãn Kim Tinh thì nguy hiểm hơn nhiều.

Nó yêu cầu người thi triển mượn nhờ linh hỏa tu luyện, thông qua hai mắt hấp thu lực lượng linh hỏa, dùng cái này đề cao thị lực, tế sát nhập vi, khám phá hết thảy huyễn thuật và ngụy trang.

Thu nạp linh hỏa đẳng cấp càng cao, luyện ra Hỏa Nhãn Kim Tinh uy lực càng lớn, có thể xem thấu khoảng cách càng xa.

Chỉ bất quá, trong quá trình tu luyện, người thi triển một khi xuất hiện sai lầm, sẽ dẫn đến linh hỏa đốt bị thương con mắt, từ đó triệt để bị mù, đồng thời không thể dùng thủ đoạn khác tiến hành chữa trị và khôi phục.

Tổng thể thì hai đạo bí pháp này một khi tu thành, đều rất hữu dụng với Viên Minh ngày nay, bất quá luyện chế linh đậu hay là thu nạp linh hỏa đều cần thời gian nhất định, chí ít trước mắt, Viên Minh còn không có ý định tu tập ngay.

Hắn rất nhanh rút thần thức ra nhẫn trữ vật, chuyên tâm ứng phó tu sĩ Vân Hoang đến đây chúc mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận