Tiên Giả

Chương 1020: Lục Đạo Luân Hồi

Ngay khi Đại Nhật Lưu Ly viêm còn đang nghĩ ngợi lung tung thì Viên Minh đã mở miệng nói: "Lưu Ly đạo hữu, ngươi không cần lo ngại. Ta chỉ định mượn lực lượng của ngươi tế luyện một kiện linh bảo nhằm giúp một thủ hạ của ta đột phá. Với ngươi mà nói cũng không phải là việc khó: ".
"Viên đạo hữu đã thỉnh cầu, tiểu nữ vốn nên tương trợ hết sức. Chẳng qua là hiện này Vạn Yêu quốc loạn trong giặc ngoài, cần có ta ở đây tương trợ." Đại Nhật Lưu Ly viêm nghe vậy cũng đã an tâm một chút, nhưng trên mặt lại lộ ra khó xử.
"Việc của Vạn Yêu quốc cần Lưu Ly đạo hữu trợ giúp hẳn cũng không có bao nhiêu à? Ta đang định thăm dò các di tích bí cảnh Xuất Vân giới, kể cả Vấn Thiên bí cảnh... Nói không chừng trong đó có bảo vật trợ giúp được Lưu Ly đạo hữu tăng cảnh giới lên." Viên Minh cười cười nói ra.
Đại Nhật Lưu Ly viêm nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia động tâm.
"Ngươi không cần vội vàng trả lời ta, suy nghĩ kỹ mấy ngày đã. được rồi, ngươi có thể rời đi." Viên Minh tiếp tục nói.
"Vậy ta đây cáo từ." Đại Nhật Lưu Ly viêm nói xong quay người rời khỏi mật thất.
Sau đó Viên Minh bèn ở trong mật thất nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi đợi tin tức của Vu Vũ.
Mà Vu Vũ cũng không phụ kỳ vọng của hắn, nhanh chóng điều tra ra chân tướng. Hóa ra là khôi lỗi Luân Hồi ma quân đã tiếp xúc với ba vị Yêu Vương Viêm Lang Vương, Điện Bằng Vương cùng Thanh Xà Vương mới vừa được bổ nhiệm.
"Hóa ra là bọn hắn..." Viên Minh không tỏ vẻ kinh ngạc lắm. Ba Yêu Vương này một mực bất hòa với Vu Vũ, ngấp nghé vị trí Yêu Hoàng đã lâu, cấu kết với Ma giới cũng hợp lý.
"Lúc này bọn chúng đang ở đâu?" Viên Minh hỏi.
"Ở địa bàn Hỏa Lang tộc." Vu Vũ đáp, đồng thời lấy ra một miếng ngọc giản chứa bản đồ.
"Không cần thứ này, ta đi một chút sẽ quay về." Viên Minh khoát tay áo, cười nói.
Hắn biết rõ địa hình Vạn Yêu sơn mạch. Lúc này bên ngoài thân thể hắn sáng lên ánh vàng kim, cả người hóa thành một luồng sáng kim quang chói mắt vọt thẳng về phía hướng tây bắc.
Đạo độn quang đạo kim sắc này tên là Túng Địa kim quang, đản sinh ra từ Ngũ Hành Đạo quả, trong đó còn ẩn chứa chân ý Kim đế, tốc độ cực nhanh, vượt xa lôi độn của Lôi Vũ.
...
Ở chỗ sâu trong nơi ở của Hỏa Lang tộc, trong mật thất bị tầng tầng cấm chế bao phủ, có bốn bóng người đang lẳng lặng đứng.
Bọn hắn theo thứ tự là Viêm Lang Vương Viêm Lợi, Điện Bằng Vương Tông Hồng, Thanh Xà Vương Ngọc Lâm mới nhậm chức cùng với thư sinh bị Luân Hồi ma quân phụ thể.
Thân hình Viêm Lợi cực kỳ khôi ngô, đủ loại vết sẹo giăng khắp mặt cùng cánh tay của gã tựa như những con rết nhỏ dài khiến vẻ ngoài gã đầy hung hãn. Gã vốn là Đại trưởng lão Hỏa Lang tộc, có danh vọng không thấp trong tộc, cho nên từ lúc Lang Vương tiền nhiệm chết đi thì đã gánh vác trách nhiệm này.
Tuy Tông Hồng là nữ yêu mang đầy vẻ nhu nhược với vẻ ngoài như thể thiếu nữ mười mấy tuổi nhưng ngẫu nhiên trong mắt lại toát ra vẻ lạnh lẽo đủ khiến nhân tâm kinh sợ.
Về phần Ngọc Lâm thì là một nữ tử đẫy đà, nhất cử nhất động đều toát ra mị thái khiến lòng người mê say. Chẳng qua trong mật thất này, mị thái của ả lại chẳng đúng lúc chút nào.
Tuy rằng ba Yêu Vương nhìn qua bất phàm nhưng so sánh với tam vương từng quát tháo Vạn Yêu sơn mạch trước kia thì vẫn thua kém xa về thực lực lẫn khí độ.
“Ma quân đại nhân, tình hình cơ bản đã dò xét rõ rồi. Hiện này Vu Vũ đang bế quan ở Yêu Hoàng điện, vài chục năm nay chưa từng lộ diện, có lẽ vẫn đang khôi phục đạo cơ tổn thương lúc trùng kích Đại Thừa." Viêm Lợi phá vỡ yên tĩnh của mật thất nói.
"Cảnh giới Đại Thừa há có thể dễ dàng trùng kích như vậy hay sao? Ma giới ta tài nguyên gấp chục lần Xuất Vân giới nhưng nhiều năm nay cũng chỉ rải rác không quá mười cường giả Đại Thừa. Vu Vũ kia trùng kích Đại Thừa thất bại, yêu lực bản nguyên hao tổn ít nhất cũng phải tám phần, không tu dưỡng hai trăm ba trăm năm thì khó mà khôi phục lại được." Luân Hồi ma quân khẽ gật đầu nói.
Nghe nói Ma giới có hơn mười cường giả Đại Thừa, ba yêu Viêm Lợi không khỏi giật mình, trên mặt lộ ra vẻ kính sợ, trong lòng càng kiên định với quyết tâm đầu nhập vào Ma giới.
Luân Hồi ma quân nhìn rõ thần sắc ba yêu kia, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hài lòng, tiếp tục hỏi: "Đại Nhật Lưu Ly viêm kia đâu? Có tin tức gì không?"
"Thiên hỏa kia sau trận đại chiến Bạch Đế thành cũng đã mai danh ẩn tích, ta phỏng đoán có lẽ đã đi ra khỏi Vạn Yêu lĩnh." Tông Hồng chần chừ một chút rồi đáp.
"Không, căn cứ theo tin tức ta thu được thì Đại Nhật Lưu Ly viêm có quan hệ mật thiết với Vạn Yêu quốc các ngươi, rất tâm đầu ý hợp với Vu Vũ. Hôm nay nhất định đang ẩn nấp phía sau. Muốn diệt trừ Vu Vũ, trước hết phải chuẩn bị trấn áp Đại Nhật Lưu Ly viêm thật tốt đã." Luân Hồi ma quân lắc đầu nói.
"Ma quân đại nhân thực lực mạnh mẽ, có lẽ trấn áp Đại Nhật Lưu Ly viêm không thành vấn đề." Ngọc Lâm che miệng cười cười, đôi mắt sáng lưu chuyển nói.
"Đương nhiên không vấn đề, chỉ là nếu ta ra tay trấn áp Đại Nhật Lưu Ly viêm sẽ không rảnh chú ý chuyện khác. Bên cạnh Vu Vũ còn có các Yêu Vương khác, đến lúc đó chỉ có thể giao cho ba các ngươi đối phó." Luân Hồi ma quân cười nhạt một tiếng, nói.
Ba Yêu Vương nghe vậy, trong lòng dù có chút ít không yên lòng nhưng vẫn lớn tiếng nói: "Ma quân đại nhân yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không làm ngài thất vọng."
Vào lúc này, đột nhiên có ánh kim quang lóe lên trong mật thất, một bóng người đột ngột xuất hiện.
Đúng là Viên Minh!
"Không biết lúc này mấy vị đang mưu đồ chuyện bí mật gì? Có thể cho Viên mỗ gia nhập cùng không?" Viên Minh bình tĩnh mà lạnh lùng nói, nhưng đủ khiến đám người Viêm Lợi khẩn trương không thôi.
Vẻ mặt Viêm Lợi đại biến, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Những năm này uy danh của Viên Minh như mặt trời ban trưa, liên tiếp đánh bại hợp lực của hơn mười vị thành chủ, giết Thất Phách đạo nhân, Hỏa Dực Tiên, Tứ Phương Sát Thần của Tam Giới giáo, dễ dàng đánh bại Thanh Bình kiếm khách, đã là cường giả một phương.
Tông Hồng cùng Ngọc Lâm cũng biến sắc mặt, vô thức lùi về phía sau.
Nhưng mà trong mật thất này, bọn hắn lại có thể lùi về đâu?
"Các hạ chính là Viên Minh, đệ nhất pháp tướng dưới Đại Thừa?" Giọng nói của Luân Hồi ma quân vang khắp mật thất. Gã nhìn xuống Viên Minh bên dưới, ánh mắt thâm sâu.
Tam Đại Yêu Vương Viêm Lợi, Tông Hồng cùng Ngọc Lâm mới nhớ ra bên cạnh còn có một vị đại năng Ma giới. Bọn hắn nhanh chóng lách mình tới gần Luân Hồi ma quân, vô tình tạo thành một vòng vây, vây Viên Minh vào chính giữa.
"Đệ nhất pháp tướng, Viên mỗ xấu hổ không dám nhận. Tại hạ chính là Viên Minh, đại danh của các hạ, Viên mỗ đã ngưỡng mộ từ lâu. Lúc trước ở Thiên Hồng đại trận vẫn chưa gặp được, hôm nay cuối cùng mới được như nguyện." Viên Minh không thèm để ý, khẽ chắp tay cười nhạt với Luân Hồi ma quân.
"Thủ đoạn của Viên đạo hữu khiến ta rất bội phục. Chẳng qua không biết làm sao ngươi lại biết được ta đang ở chỗ này?" Luân Hồi ma quân mỉm cười hỏi.
Viên Minh liếc nhìn qua ba yêu Viêm Lợi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy thâm ý, chậm rãi đáp: "Đương nhiên là có người nói cho ta biết rồi."
Luân Hồi ma quân nghe vậy mà biến sắc mặt.
Gã lẻn vào Hỏa Lang tộc không lâu, ngoại trừ ba người Viêm Lợi mới nhậm chức ra thì không ai biết được sự hiện hữu của gã.
"Ma quân đại nhân minh giám, chúng ta chưa bao giờ phản bội ngài, tuyệt không dám tiết lộ hành tung của ngài!" Yêu Viêm Lợi thấy thế mà biến sắc mặt, vội vàng giải thích nói.
"Đương nhiên ta tin tưởng ba vị. Viên đạo hữu, ngươi không cần phải châm ngòi ly gián." Luân Hồi ma quân không thèm để ý chút nào, khoát tay áo trầm giọng nói.
"Viên mỗ không nói là ba kẻ này nói cho ta biết. Luân Hồi ma quân đi vào Xuất Vân giới, chắc không phải lẻ loi một mình." Viên Minh khẽ cười nói.
Luân Hồi ma quân nghe vậy, sắc mặt biến ảo không thôi. Gã thầm cảnh giác, nhưng cũng biết chỗ ẩn thân của đám người Vân Mị cực kỳ ẩn nấp, còn có cấm chế tinh diệu thủ hộ, dù là cường giả Đại Thừa hàng lâm cũng chưa chắc tìm ra. Chẳng lẽ thần thông Viên Minh này quảng đại như vậy, phát hiện ra chỗ ẩn thân của bọn họ rồi?
Ngay khi Luân Hồi ma quân đang thầm tính toán suy xét thì Viên Minh đã khẽ động, đột nhiên phất tay áo vung lên.
Vách tường trong mật thất, mái vòm, mặt đất, lập tức hiện ra linh quang ngũ sắc, tất cả kết nối lại với nhau bao trọn mật thất này vào bên trong.
Trong lúc đó có một bóng người đỏ tươi nổi lên khỏi vách tường, bị linh quang ngũ sắc dồn ép liên tục dồn về phía sau.
Bóng người đỏ tươi này dù hiện thân rồi vẫn không hề lộ ra khí tức gì, dùng nhận thức dò xét cũng không cảm thấy bất luận cái gì khác thường.
"Thủ đoạn Luân Hồi ma quân thật là lợi hại, nếu không phải Viên mỗ đã tiến giai Mệnh Vu thì cũng không cách nào phát hiện ra huyết ảnh này." Viên Minh chậc chậc khen.
"Đây là thần thông gì? Vậy mà có thể ngăn được Thiên Mộc phân thân của ta!" Luân Hồi ma quân nhìn linh quang ngũ sắc bốn phía, biểu lộ trở nên ngưng trọng.
"Luân Hồi ma quân kiến thức rộng rãi, chẳng lẽ chút thần thông nho nhỏ ấy cũng không nhận ra hay sao?" Viên Minh khẽ cười một tiếng, lại lần nữa vung tay áo lên.
Linh quang ngũ sắc xung quanh nhanh chóng dày đặc lên như thủy triều cuồn cuộn, bao phủ trọn mật thất vào bên trong.
Dưới linh quang ngũ sắc bao phủ, ba yêu Viêm Lợi đột nhiên cảm giác yêu lực vận chuyển trong cơ thể trở nên trì trệ, thân thể cứng ngắc chết lặng như bị một cỗ lực lượng vô hình trói chặt.
Luân Hồi ma quân cũng phát hiện quanh thân bị trói buộc, biến sắc mặt nói: "Lực lượng chưởng khống ngũ hành, đây là Ngũ Hành đạo quả!"
Viêm Lợi nghe vậy mà biến sắc mặt, toàn thân toát ra Yêu khí như ngọn lửa, cả người biến lớn gấp mấy lần, lông mao trên người dựng đứng như cương châm, bên dưới là từng lớp cơ bắp như khối đá tảng.
Trong khoảnh khắc, Viêm Lợi hóa thành một con cự lang dài lông đỏ, có sáu chân, dài mười trượng. Uy thế lớn hơn nhiều so với lần đại chiến ở Hỏa Nham sa mạc năm đó, khí tức cũng đã kéo tới gần cấp sáu đỉnh phong.
Cự Lang sáu chân nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo vô tận uy thế đánh về phía Viên Minh.
Tông Hồng cùng Ngọc Lâm cũng nhanh chóng quyết định, hiện ra bản thể Yêu tộc là một con cự cầm lôi điện và một con cự mãng màu xanh lục, một trái một phải đánh về phía Viên Minh.
Viên Minh đối mặt với cảnh này vẫn rất bình thản, một tay nhẹ kết pháp quyết, cả người như khói nhẹ tiêu tán, không lưu lại chút ít dấu vết.
Yêu công kích mãnh liệt tới chỉ gặp hư không rung lên, không hẹn mà cùng đụng mặt nhau, chỉ đành nhao nhao thu chiêu lại.
Vào lúc này linh quang ngũ sắc trên vách tường trở nên trở nên đậm đặc, như một ngôi sao sáng chói rơi xuống, hóa thành từng tia Ngũ Hành thần lôi cực lớn vọt tới ba yêu.
Bản thể ba yêu đều khổng lồ, cho nên lập tức bị vô số Ngũ Hành thần lôi bao phủ.
Trong mật thất vang lên tiếng tiếng điếc tai nhức óc, hư không như bị xé rách, linh quang ngũ sắc từ trong khe nứt tràn ra, rực rỡ chói mắt.
Chỉ trong mấy hơi thở, Ngũ Hành thần lôi tiêu tán, thân hình ba yêu lại hiện ra, nhìn qua chồng chất vết thương, đang hấp hối.
Sáu chân uy mãnh của Viêm Lợi bị tạc không còn gì, hai cánh kiện tráng của Tông Hồng đứt gãy, thân hình thướt tha của Ngọc Lâm đã biến mất hơn phân nửa.
Ba vị Yêu Vương tân nhiệm thực lực siêu quần lúc này như ngọn đèn cầy trước gió, mệnh treo trên cọng chỉ.
Mà Viên Minh thì lặng yên hiện ra ở một góc mật thất, không để ý ba yêu kia mà xoay chuyển ánh mắt, nhìn về một bên khác.
Luân Hồi ma quân đứng ở chỗ này, toàn thân bị ánh sáng đỏ bao phủ như thể một chiến thần đẫm máu, không hề bị Ngũ Hành thần lôi làm tổn thương.
Bên trong ánh sáng đỏ kia, sáu lỗ thủng màu đen như ẩn như hiện đang chuyển động quay tròn như thông tới một thế giới khác, tản ra khí tức huyền diệu.
"Đây chính là thần thông Luân Hồi ma quân - Lục Đạo Luân Hồi sao? Quả nhiên không giống người thường." Viên Minh nhìn thoáng qua sáu lỗ thủng trong ánh sáng đỏ kia, khóe miệng nhếch lên vui vẻ, khẽ nói.
"Quả nhiên là Ngũ Hành đạo quả, không tưởng được các hạ lại có thể luyện thành thần thông này, còn sát nhập thêm Ngũ Hành chân ý lợi hại như thế vào, xem ra các hạ là chướng ngại lớn trong quá trình xâm chiếm Xuất Vân giới của ta." Luân Hồi ma quân chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận