Tiên Giả

Chương 683: Thu hoạch đáng ngạc nhiên

"Nếu không có chuyện gì khác, tại hạ cáo từ trước." Ngân Không thi lễ với Viên Minh một cái, quay người trốn vào hư không.

Viên Minh đưa mắt nhìn gã rời đi, cũng rời nơi đây, tìm một chỗ an toàn đặt chân.

Hắn phất tay phát ra một cỗ thanh quang, cuốn tới pháp khí trữ vật cùng mấy món pháp bảo trên người Cửu Âm Tôn giả, rất nhanh kiểm tra một lần.

Cửu Âm Tôn giả là người đứng đầu lục đại Tôn giả, tài phú rất nhiều, linh thạch, linh tài vô số, gần như vượt qua ba Bạch Cốt tôn giả.

Viên Minh ngày nay thân gia cũng không ít, cũng không thèm để các loại linh tài linh thạch, tùy ý thu vào, chỉ để lại ba vật: Bộ pháp bảo Thiên Mang châm, một khối giấy ngọc hai màu trắng đen, cùng một thẻ ngọc màu xanh.

Hắn cầm lấy chín cây Thiên Mang châm, vận khởi thần thức dò xét.

Chín Thiên Mang châm này, mỗi một cây đều là Linh bảo phỏng chế mười hai phù văn, lực xuyên thấu kinh người, cho dù pháp bảo phòng ngự cùng cấp bậc cũng khó mà ngăn trở.

Mà Thiên Mang châm còn có thể ngắn ngủi hóa thành linh thể, công kích thần hồn địch nhân, là một kiện lợi khí giết chóc.

Viên Minh thu hồi bộ châm này, dùng pháp lực luyện hóa, sau đó cầm lấy giấy ngọc hắc bạch.

Trên giấy ngọc ghi chép một môn công pháp tên là "Âm Dương Bảo Điển", chính là công pháp Cửu Âm Tôn giả tu luyện.

Lúc trước hắn chỉ mơ hồ nhìn một chút Âm Dương Bảo Điển, cũng không xem kỹ, ngày nay rảnh rỗi, đọc kỹ, càng xem ánh mắt càng sáng lên.

Hồi lâu sau, hắn buông xuống giấy ngọc, thở dài.

Trong Âm Dương Bảo Điển ghi lại nội dung tinh diệu vô cùng, tuyệt không kém Cửu Nguyên Quyết, rất nhiều chỗ quỷ dị trên cả Cửu Nguyên Quyết.

Bộ bảo điển này chính là một môn công pháp thu nạp Âm Dương Lực, tinh tiến tu vi.

Tu Tiên Giới ngày nay, pháp tu chủ lưu đều sử dụng Ngũ Hành linh lực, tăng cao tu vi thực lực, về phần âm dương nhị lực, chính là Hồn tu và thể tu sử dụng, cực ít có pháp tu nhúng chàm.

Nhưng mà người sáng chế Âm Dương Bảo Điển đúng là bất thế kỳ tài trong pháp tu, sử dụng tài trí thông minh của mình, sáng chế ra môn công pháp pháp tu sử dụng Âm Dương Lực này.

Bảo điển này sau khi tu luyện thành, thực lực hơn xa tu sĩ cùng giai, thân pháp tốc độ gia trì kinh người, càng có thể dùng âm dương nhị lực, thi triển đủ loại công kích thần kỳ.

Thần thông Xuyên ti của Cửu Âm Tôn giả chính là lấy âm dương nhị lực làm cơ sở diễn hóa thành.

Chỉ là nhập môn Âm Dương Bảo Điển rất hà khắc, cần nhân tài có Âm Dương Lực mới có thể tu luyện, nhưng mà loại người này phi thường thưa thớt.

Người khai sáng Âm Dương Bảo Điển suy đi nghĩ lại, nghĩ ra một phương pháp, đó chính là trảm khử tử tôn căn.

Nam tử thuần dương, trảm khử tử tôn căn từ dương chuyển âm, đồng thời thân phụ âm dương nhị lực, đạt tới yêu cầu nhập môn.

Viên Minh lắc đầu, Âm Dương Bảo Điển này uy lực mặc dù lớn, nhưng quá mức quỷ dị, người tu luyện thường tính tình đại biến, như Cửu Âm Tôn giả kia.

Hắn đang muốn thu giấy ngọc lại, đột nhiên phát hiện phía sau cùng giấy ngọc vẫn còn một đoạn văn tự dị thường nhỏ bé, không nhìn kỹ rất khó phát hiện.

Viên Minh cẩn thận phân biệt, đoạn chữ viết này lại là một môn bí thuật, tên là "Hỗn Động Bí Thuật", có thể mở rộng dung lượng đan điền, tồn trữ nhiều pháp lực hơn.

Nếu có thể tu luyện Hỗn Động Bí Thuật tới cảnh giới viên mãn, có thể mở rộng đan điền gấp hai thường nhân, lúc đối địch chiếm ưu thế lớn.

Chỉ là bí thuật này có hiệu quả quá chậm, cần phải năm này tháng nọ, mới có thể dần dần phát huy tác dụng, mà muốn viên mãn, còn cần phải mượn một loại linh tài tên là "Hỗn Động Nguyên thạch" phụ trợ.

"Khó trách đan điền Cửu Âm Tôn giả khoáng đạt, pháp lực hùng hậu dị thường, thì ra là nhờ Hỗn Động Bí Thuật này! Chỉ là xem tình huống Cửu Âm Tôn giả, hắn vẫn chưa tu luyện Hỗn Động Bí Thuật tới viên mãn, chắc là do không tìm ra Hỗn Động nguyên thạch." Viên Minh thầm nghĩ.

Về Hỗn Động Nguyên thạch này, hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói, thế lực Vu Nguyệt Giáo to lớn như thế cũng không thể tìm được, chắc là linh tài cực trân quý, chẳng biết Tịch Ảnh có biết hay không.

Hắn nhìn giấy ngọc, trong lòng không khỏi lửa nóng.

Đan điền khuếch trương có chỗ tốt không chỉ pháp lực hùng hậu, đối địch chiếm ưu thế, mà Nguyên Anh kỳ đột phá Phản Hư kỳ, cần căn cơ pháp lực mạnh mẽ, nếu có thể tu luyện Hỗn Động Bí Thuật tới viên mãn, ngày sau đột phá Phản Hư có lợi thật lớn.

"Âm Dương bí điển này vô dụng với ta, Hỗn Động Bí Thuật lại có hiệu dụng, tu vi của ta chỉ có Nguyên Anh sơ kỳ, vừa vặn từ giờ trở đi tu luyện Hỗn Động Bí Thuật, mấy người Nguyên Anh hậu kỳ đại thành, Hỗn Động Bí Thuật hẳn là cũng có thể tu luyện không sai biệt lắm, nếu có thể tìm tới Hỗn Động Nguyên thạch, tỷ lệ trùng kích Phản Hư kỳ có thể gia tăng không ít." Viên Minh thầm nghĩ.

Hắn thu hồi giấy ngọc hắc bạch, cầm thẻ ngọc màu xanh sau cùng.

Viên Minh lúc trước cũng mơ hồ nhìn qua nội dung ngọc giản này, bên trong ghi chép một môn công pháp Hồn tu, hẳn là Cửu Âm Tôn giả tu tập.

Hắn cẩn thận xem xét nội dung công pháp, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Bên trong ngọc giản ghi lại công pháp Hồn tu, tên là "Thiên Tàm Ký Sinh Quyết", đây là một môn công pháp hồn tu cực kì tà môn, cũng không phải là tu luyện Hồn tu, cước đạp thực địa khổ tu tinh tiến, mà là thông qua cướp đoạt tăng lên.

Thiên Tàm Ký Sinh Quyết có thể hoá thần hồn lực thành hạt giống, ký sinh vào thể nội thai nhi, khống chế thần trí ý thức nó, hình thành đỉnh lô.

Đợi đến những đỉnh lô kia lớn lên, thần hồn lớn mạnh tới trình độ nhất định, Cửu Âm Tôn giả sẽ thi pháp từng bước xâm chiếm hồn lực nó hầu như không còn, quy về bản thân.

Trẻ con mới sinh vô tri vô thức, ý niệm trong đầu tinh khiết, lại thêm Thiên Tàm Ký Sinh Quyết ảnh hưởng, cho dù lớn lên, thần trí cũng sẽ dị thường đơn thuần, sẽ không sinh ra nhiều tạp niệm, hấp thu hồn lực bực này, so với luyện hóa hồn phách người khác, phong hiểm ít hơn nhiều.

Mặc dù như thế, Thiên Tàm Ký Sinh Quyết chính là tà đạo, người tu tập hồn lực tiên thiên bất ổn, đối địch chỉ có thể dựa vào thủ đoạn cường hoành thủ thắng, không thể thi triển huyễn thuật, cần cẩn thận điều khiển thần thông.

"Môn Thiên Tàm Ký Sinh Quyết này chẳng biết từ đâu tới, thật sự là cực kỳ tà ác, Cửu Âm Tôn giả vì một thân hồn lực cường hoành, không biết đã sát hại bao nhiêu người vô tội, quả thật nên giết! Phương pháp này lưu lại thế gian, sẽ chỉ hại người!" Viên Minh hừ lạnh một tiếng, bàn tay dùng sức, bóp vỡ nát thẻ ngọc.

Làm xong, sắc mặt hắn hơi nguội, cầm tới thi thể Cửu Âm Tôn giả, thần thức quét qua, sau đó hài lòng gật đầu.

Lúc phân thân Tịch Ảnh đánh giết Cửu Âm Tôn giả, ra tay rất là cẩn thận, cũng không tổn thương thi thể y.

Không chỉ như thế, thể nội y tựa hồ vẫn còn lưu lại hồn lực tán loạn, mũi còn nhẹ nhàng hô hấp, sinh cơ chưa triệt để đoạn tuyệt.

Viên Minh vận chuyển Câu Mang Linh Quyết, thân thể cấp tốc bành trướng, trong khoảnh khắc hóa thành một gốc đại thụ màu đen, vô số dây leo rủ xuống, bao phủ thi thể Cửu Âm Tôn giả vào trong.

Lúc trước không có lựa chọn, hắn mới luyện đại hán mặt đỏ thành khôi lỗi thụ, chuẩn bị cho Thiên Quỷ tán nhân phụ thể.

Ngày nay có Cửu Âm Tôn giả, người này là Hồn tu Miên Vu đỉnh phong, tự nhiên tốt gấp mười đại hán mặt đỏ, sau khi Thiên Quỷ tán nhân phụ thể, tỷ lệ đột phá Miên Vu sẽ tăng nhiều.

Viên Minh rót bất tử yêu lực vào thể nội Cửu Âm Tôn giả, bắt đầu luyện chế khôi lỗi thụ.

Vào thời khắc này, các vị trí cơ thể Cửu Âm Tôn giả đột nhiên hiện ra điểm điểm hắc quang, cấp tốc hội tụ một chỗ, trong chớp mắt ngưng tụ thành một đạo hắc ảnh.

"Đây là..." Con ngươi Viên Minh co vào, lập tức thôi động Diệt Hồn Kiếm, chém về phía bóng đen.

Nhưng tốc độ bóng đen nhanh hơn một bước, vọt ra ngoài, chui vào vách đá phụ cận.

Viên Minh khuếch tán thần thức ra, nhưng tốc độ bóng đen nhanh không thể tưởng tượng nổi, đã trốn ra khỏi phạm vi thần thức hắn dò xét.

"Bóng đen kia hẳn là tàn hồn Cửu Âm Tôn giả? Đúng là coi thường nó." Hắn nhíu mày lại.

Bản thể Cửu Âm Tôn giả đã bị hắn đánh giết, chỉ là tàn hồn, dù chạy trở về cũng khó thành nguy hại, Viên Minh cũng không quá để ý.

Thông qua Hắc Hương giết địch mặc dù phong hiểm không nhỏ, ngày nay lại là át chủ bài của hắn, dưới tình huống bình thường cũng sẽ không dễ dàng vận dụng, ngoài Tịch Ảnh thì không ai biết, chỉ là lần này tàn hồn Cửu Âm đào tẩu, bí mật này chỉ sợ không giữ được.

"Được rồi, thế gian này không có chuyện gì có thể vĩnh viễn giữ bí mật." Viên Minh lắc đầu, không nghĩ nhiều việc này nữa.

Hắn lại tra xét rõ ràng một phen thi thể Cửu Âm Tôn giả, xác nhận thể nội y không còn gì dị thường, tiếp theo vận chuyển Câu Mang Linh Quyết, luyện chế khôi lỗi thụ.

Thể nội Cửu Âm Tôn giả thiếu khuyết thần hồn, luyện chế khôi lỗi thụ có chút phiền phức, Viên Minh và Thất Dạ đã sớm thương nghị, dung nhập hồn thể Thiên Quỷ tán nhân vào trong đó.

Trước mắt mặc dù thời gian cấp bách, nhưng Thiên Quỷ tán nhân quan hệ trọng đại với hắn, chậm trễ một chút thời gian cũng đáng.

Sau nửa tháng, khôi lỗi thụ đã luyện chế xong, Thiên Quỷ tán nhân và Cửu Âm Tôn giả thuận lợi dung hợp.

Thất Dạ nói quả nhiên không sai, mượn nhờ khôi lỗi thụ dồi dào sinh cơ, sự sống hồn lực Thiên Quỷ tán nhân chầm chậm bắt đầu khôi phục.

Viên Minh mừng thầm, không dừng lại lâu, phi độn rời đi.

... .

Hắc Phong Sa Mạc, bên ngoài thành Bắc.

"Nhanh cho ta, hôm nay nếu kết thúc không đủ số, lão tử lột da các ngươi!"

Trong một quặng mỏ lộ thiên, bảy tám mươi tên tu sĩ Luyện Khí ăn mặc rách rưới chân mang xiềng xích, chịu mặt trời gay gắt thiêu đốt, đang quơ cái cuốc mỏ. Mà sau lưng bọn họ, tu sĩ Vu Nguyệt giáo phụ trách giám sát đang huy động pháp khí trường tiên, một mặt không kiên nhẫn quát mắng.

Trong đám người, một gã Luyện khí kỳ gầy yếu thực sự không kiên trì nổi, chân lảo đảo, ngã xuống giữa khoáng thạch trần trụi.

"Cẩu vật, tính lười biếng à!" Tên trông coi không chút thương hại, đi lên cho một roi.

Roi còn chưa rơi xuống, chợt có một tên Luyện Khí khác cũng lảo đảo một bước, dù chưa ngã xuống, thân thể lại vừa lúc ngăn trước roi.

"Ui." Người kia kêu lên một tiếng đau đớn, miễn cưỡng ăn tiếp roi phía sau, không dám trì hoãn nữa, vội vàng đưa tay kéo đồng bạn trên mặt đất lên.

Thấy bọn họ đứng dậy cấp tốc giơ lên cuốc mỏ, tên trông coi hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục xuất roi nữa.

"Tạ ơn." Tên tu sĩ té ngã thấp giọng nói xong, chợt thoáng nhìn, mà trên má trái người kéo mình lên kia, có một đạo ấn ký bị phỏng cực kì rõ ràng.

"Đừng khách khí." Trương Tú lắc đầu, đã nhận ra đối phương mang theo ánh mắt khác thường, thực sự không che giấu ấn ký trên mặt.

Phàm nhân trong Hắc Phong Sa Mạc rất ít sinh ra linh căn, mặc dù có, cũng là sinh ra ở trong nhà quyền quý, giống như gã xuất thân nô bộc, ít càng thêm ít.

Bất quá gã có như hôm nay, cũng nhờ phụ thân gã làm nô bộc cho Hãm Sa Thành chủ nhiều năm, mới khiến cho thành chủ ngoài ý muốn phát hiện thiên phú linh căn của gã, ban cho tiên duyên.

Chỉ tiếc, cho dù thành tiên sư như phụ thân nói, gã vẫn không thể rời Hắc Phong Sa Mạc, thậm chí hiện tại thành quáng nô, so với nô bộc của thành chủ còn thấp hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận