Tiên Giả

Chương 513: Thủ vững

"Chú ý, sắp tới." Ánh mắt Viên Minh nhìn về phía bầu trời xa xa, nói.

Hắn vừa nói xong, nơi xa trong cuồn cuộn bụi mù, bỗng nhiên có từng tiếng hét lớn vang lên, từng đầu yêu thú cấp hai chim cắt hoả hồng bộ dạng như hùng ưng, hình thể lớn gấp mười lần, đã trước một bước bay đến trên đỉnh đầu đám người.

"Vù vù."

Từng cơn gió gào thét nổi lên, trong mắt hỏa hồng chim cắt nhao nhao nổi lên quang mang hoả diễm, cánh vỗ cũng giống như bị thiêu đốt một nửa, hai cánh đột nhiên vỗ mạnh, vô số hỏa diễm như mưa to đánh xuống mặt đất.

"Ầm ầm."

Hỏa vũ đầy trời nhao nhao đánh xuống mặt đất, bị đám Viên Minh tế lên vòng bảo hộ ngăn trở, bắn tung toé vô số tia lửa.

Công kích như thế nếu bình thường, đương nhiên đám Viên Minh sẽ không để trong mắt, chỉ là lúc này số lượng thực sự quá nhiều, tụ tập tại một chỗ, vẫn không thể khinh thường, đám người tự nhiên tế ra các loại pháp bảo phù lục chống cự.

Công kích trên không bên này chưa ngừng, đại địa đột nhiên chấn động kịch liệt, dưới chân đám người mặt đất vỡ ra từng khe hở thô to, từng cây yêu đằng như linh xà từ dưới đất chui ra, quấn quanh tới bọn hắn.

Thấy vậy, gần như tất cả mọi người hoảng sợ, may mắn bản thân không tùy tiện thổ độn, nếu không dưới đất gặp phải những vật này, chỉ sợ sẽ bị yêu đằng quấn quanh ngăn cản, ngạnh sinh bị vây chết.

Đúng lúc này, một mảnh thanh sắc quang mang bỗng nhiên từ mặt đất khuếch tán ra.

Chỉ thấy ba người Chung Linh, Bách Lý Truy cùng Hoa Bình, lưng tựa lưng ngồi trên mặt đất, tay cầm một khối mâm tròn màu xanh, cổ động pháp lực nhắm mắt thi pháp.

Dưới người bọn họ khuếch tán ra vầng sáng màu xanh, trên mặt đất lập tức sinh ra vài gốc dây leo tráng kiện, chui vào lòng đất, quấn lấy đám yêu đằng kia.

Lúc trước tại hồ dung nham, bọn họ làm mất một phần cọc gỗ dùng bày trận, cho nên lúc này lần nữa thi triển Vạn Mộc Đại Trận, uy lực đã không bằng lúc trước.

"Các vị đạo hữu, chúng ta ra sức chống đỡ công kích dưới lòng đất, các nơi khác phải xem các ngươi rồi." Chung Linh vừa thi pháp, vừa nói.

Nàng nói xong cũng không để ý tới đám người phản ứng, tiếp theo bình tĩnh lo liệu đại trận, hiển nhiên ứng đối cũng không nhẹ nhõm.

Viên Minh đưa tay vỗ Linh Thú Đại bên hông, thả ra Lôi Vũ, bảo nó bay vào không trung, tự chiến đấu.

Lôi Vũ phát ra một tiếng kêu to vui sướng, không chút e ngại xông vào không trung, hóa thành một đạo hồ quang điện, xông vào đội ngũ hỏa hồng chim cắt, lôi quang chớp động, trong nháy mắt đánh mấy chim cắt thành than, xé mở ra một đạo lỗ hổng trong chúng.

Mà lúc hỏa hồng chim cắt muốn vây công Lôi Vũ, Lôi Vũ đã hóa thành một đạo lưu quang, vọt tới một khu vực khác.

Hiển nhiên mục đích Lôi Vũ cũng không phải là muốn giao phong với nhiều chim cắt như vậy, mà là tiến hành quấy rối chúng.

Nhờ đó, chim cắt với khí thế như cầu vồng bị phá, từ trên trời giáng xuống hỏa vũ quả nhiên giảm bớt.

Những người khác thấy thế cũng rất là phấn chấn, nhao nhao thả ra Linh thú bay lên không, phóng tới giữa không trung, cùng Lôi Vũ tiến hành quấy rối đám chim cắt.

Lúc này, yêu thú chạy trên mặt đất đã vọt tới phụ cận, trong đó có thanh lang miệng phun phong nhận, hổ yêu hình thể to lớn, còn có cự xà toàn thân vảy xanh, song đồng như đèn ... Hình thái khác nhau.

Cũng may đại đa số chỉ là yêu thú cấp một cấp hai, bên trong còn hỗn tạp một ít cấp ba, tạm thời còn chưa xuất hiện đại yêu cấp bốn.

Số lượng yêu thú nhiều kinh người, càng đến phụ cận, mang cho đám người cảm giác áp bách càng mạnh.

Khung Vân nhịn không được nuốt nước miếng một cái, nhìn thoáng qua Linh thú Lôi giao của mình.

Lôi Giao tựa hồ tâm linh tương thông với nàng, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng, nhưng không có ý mảy may lui ra sau, nhìn thanh lang cấp tốc chạy tới, há miệng phun một cái, lôi quang cuồn cuộn ra, hóa thành một vách tường tia chớp, chặn phía trước yêu thú.

Nhưng mới chỉ mấy tức công phu, vách tường lôi điện bị mấy chục đạo phong nhận chém thất linh bát lạc, mười mấy đầu thanh lang dẫn đầu xông ra, nhào tới nàng.

Khung Vân thấy thế, hai tay bấm niệm pháp quyết khẽ múa, ra sức vung lên phía trước, mảnh vỡ lôi tường mới vừa rồi bắn tung toé lập tức cấp tốc lượn vòng, hóa thành từng đạo lôi nhận xoay tròn, phản kích lại thanh lang.

Lôi nhận lượn vòng lướt qua, huyết hoa bắn tung toé, thanh âm xương gãy gân rời vang lên, hai đầu thanh lang đối đầu ngã chổng vó, lại có càng nhiều yêu thú vọt lên.

Cùng lúc đó, Viên Minh, Long Trùng, Ô Lỗ cũng nhao nhao xuất thủ, hai thanh trường thương một tím một lam bắn ra, đảo qua dòng lũ yêu thú, những nơi đi qua, nhấc lên từng cơn gió tanh mưa máu, tiếng thú gào, tiếng oanh minh xen lẫn không ngừng.

Ô Lỗ tế lên một thanh pháp bảo huyết sắc nguyệt nha, lúc vung vẩy, mảng lớn nguyệt nha rơi vào trong bầy thú. Huyết sắc nguyệt nha dị thường sắc bén, nhẹ nhõm chém từng đầu yêu thú thành hai đoạn, huyết vụ đầy trời.

Kim Vân tiên tử, Thiên Bảo đạo nhân, Thổ Thắng thì canh giữ trước gương bạc, linh quang trong pháp bảo không ngừng bắn ra từng đạo công kích lăng lệ, đỡ được đại quân yêu thú tấn công một bên khác.

Bảy người trong đại quân yêu thú phô thiên cái địa lộ ra có chút nhỏ bé, nhưng mà phấn khởi dũng mãnh phi thường, pháp bảo linh thú quang mang nối thành một mảnh, kết thành một bức tường ánh sáng thật lớn, trong lúc nhất thời ngăn trở được đám yêu thú.

Mà được bảy người bảo vệ, ba người Chung Linh hết sức chuyên chú thôi động Vạn Mộc Đại Trận không trọn vẹn, ngăn trở yêu thú dưới lòng đất.

Những yêu thú này thực lực không cao, tăng thêm linh trí có hạn, trước đây dựa theo một cỗ khí thế như chẻ tre, làm người ta nhìn mà phát khiếp, chẳng qua hiện nay cỗ khí thế này bị đám Viên Minh đồng tâm hiệp lực đánh tan, tự nhiên uy thế giảm mạnh.

Mấy người đang muốn thở phào, bỗng một tiếng bạo rống truyền đến.

Một con cự viên đen nhánh cao năm trượng, hình thể khổng lồ từ trong bầy thú vọt ra, con mắt như hai viên tinh thạch màu tím to bằng cái thớt, trên thân tràn ngập yêu khí cường đại, tay nắm một gốc thiết mộc to lớn, chạy ở giữa khiến đại địa run rẩy, nghiễm nhiên là một con yêu thú cấp bốn.

Thần sắc ba người Chung Linh đại biến, Long Trùng và Khung Vân cũng ẩn hiện vẻ sợ hãi.

Sắc mặt Kim Vân tiên tử ngưng trọng, lại không sợ hãi, phất tay triệu hồi ra con kim sắc linh cầm kia.

Kim sắc linh cầm phát ra một tiếng réo vang xuyên thủng trời cao, toàn thân bắn ra kim sắc hỏa diễm, hình thành một mảnh kim sắc hoả vân to khoảng mười trượng, khí tức linh cầm đột nhiên tăng mạnh, trong chớp mắt tăng lên tới cấp ba thượng giai đỉnh phong, từ giữa không trung phi xuống, lao thẳng về phía Hắc Sắc Cự Viên.

Hắc Sắc Cự Viên lộ vẻ tức giận, một tay chụp tới, bắt lấy hai đầu thanh lang bên cạnh, đập tới hướng kim sắc linh cầm, lại bị kim sắc hỏa vân nuốt hết.

Kim sắc linh cầm bay nhanh kinh người, nhoáng một cái đã xuất hiện trên đỉnh đầu Hắc Sắc Cự Viên, song trảo vồ xuống.

Hắc Sắc Cự Viên nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình dừng lại, hai tay nắm lấy thiết mộc to lớn, thân hình vặn chuyển, thiết mộc vung đánh ra, nghênh hướng song trảo kim sắc linh cầm.

"Ầm" một tiếng vang lớn, thân thể kim sắc linh cầm đại chấn, bị một kích này đánh bay lên trên.

Yêu thú cấp ba đỉnh phong so với cấp bốn, cuối cùng chênh lệch vẫn quá lớn.

Ngay lúc này, một bóng người bỗng nhiên lóe ra, lại là Tuyết Giao Bích Giao Đảo.

Chỉ thấy quanh thân nàng loé lên quang mang thủy lam, thân hình cất cao rất nhiều, hai chân vốn thon dài mọc ra vảy dày đặc, hóa thành một đuôi giao đong đưa chầm chậm, càng hiện ra bản thể.

Bọt nước tuôn ra, như sóng lớn nâng thân thể Tuyết Giao lên.

Chỉ thấy hai con ngươi nàng hiện lên vẻ đau thương, một nhóm nước mắt như hạt châu đứt dây lăn xuống, nhưng không rơi xuống mặt đất, mà từng khỏa lơ lửng trước người nàng, bị nàng bấm tay búng ra từng cái.

Mười mấy viên nước mắt bắn ra, đánh trên người Hắc Sắc Cự Viên, lập tức chui vào thể nội nó, hóa thành một đạo thanh quang từ chỗ bị đánh trúng khuếch tán ra.

Chỉ thấy chỗ thanh quang trôi qua, thân thể cự viên biến thành màu xanh đậm, càng biến thành tinh thạch màu xanh biếc.

Hắc Sắc Cự Viên kinh sợ, cánh tay vung lên, bàn tay phá không đến, nhoáng một cái xuất hiện trước người Tuyết Giao, lợi trảo to lớn hung hăng chộp vào nàng, tốc độ nhanh vượt qua ánh mắt tất cả mọi người.

"Xoẹt" một tiếng, thân thể Tuyết Giao bị chém thành mấy khúc, nhưng không có máu tươi bắn ra, thân thể nàng vậy mà hóa thành một mảnh nước chảy tản mát, bay qua bên cạnh.

Lam quang lóe lên, nước chảy tán loạn ngưng tụ thành thân thể Tuyết Giao, thoạt nhìn giống như không bị công kích.

Trong miệng nàng ngâm khẽ một hồi tiếng ca nhu hòa, thanh âm ai oán bi thiết không linh lại mang theo lực xuyên thấu mãnh liệt, quanh quẩn trong toàn bộ sơn cốc.

Yêu thú dòng lũ bị cỗ Huyễn Âm này ảnh hưởng, tốc độ lao nhanh bỗng trở nên chậm chạp.

Hắc Sắc Cự Viên cũng bị tiếng ca ảnh hưởng, ánh mắt hơi mông lung một chút.

Một đạo kim sắc hỏa trụ thô to phóng tới, lại là kim sắc linh cầm thừa cơ bay tới, hung hăng đụng vào người Hắc Sắc Cự Viên.

"Ầm" một tiếng vang lớn, cự viên cao lớn bị đụng bay ra sau, va phải một mảng lớn yêu thú, lông vượn màu đen dính kim sắc hỏa diễm, cháy hừng hực, cấp tốc lan tràn ra, mà thiết mộc trên tay cũng biến thành than cốc.

Giữa không trung bóng người chớp liên tục, Băng Tâm và Vân Cửu Tiêu hiển hiện ra, triệu hoán Linh thú gia nhập đoàn chiến.

Thấy lại tới ba đồng đội, tinh thần đám người phấn chấn.

"Tuyết Giao đạo hữu, đa tạ." Kim Vân tiên tử truyền âm nói cảm tạ.

"Không cần khách sáo, một hồi phá vỡ màn sáng, chúng ta cũng muốn kiếm một chén canh bên trong." Tuyết Giao khẽ cười nói.

"Cái này đương nhiên." Kim Vân tiên tử không chậm trễ chút nào bảo đảm.

Lúc hai nữ truyền âm trao đổi, đám người còn đang không ngừng phát động công kích, tạo thành phòng tuyến, có ba người Tuyết Giao gia nhập, càng thêm vững chắc, đâu vào đấy đẩy lui từng đợt thế công.

Viên Minh bấm niệm pháp quyết điểm một cái, Tử Tinh Cửu Long Thương bắn ra một đạo tử quang hùng vĩ, ngang qua hai đầu yêu thú gấu đen cấp ba da dày thịt béo. Gấu đen bị chém ngang thành hai đoạn, máu tươi chảy xuống.

"Yêu thú gấu đen này có tinh huyết dồi dào. Viên đạo hữu, chớ lãng phí." Thanh âm Hồng Lăng vang lên trong thức hải Viên Minh.

"Ồn ào!" Viên Minh nhíu mày hừ lạnh, nhưng vẫn phất tay bắn ra một đạo thanh quang, cuốn hai cỗ thi thể vào Tu La phệ huyết đồ.

Trong thời gian này trường thương hắn đâm liên tục, lại đánh giết vài đầu yêu thú, hiệu suất nhanh chóng, làm cho đám Kim Vân tiên tử không khỏi lé mắt.

Lông mày hắn đột nhiên nhăn lại, ánh mắt trông về phía xa, chỉ thấy phía sau rất nhiều yêu thú, một đầu yêu mãng dài trăm trượng đang nghểnh đầu, vọt thẳng đè qua rất nhiều yêu thú, xuyên thẳng tới bên này.

Yêu mãng có yêu khí hùng hậu, hiển nhiên cũng là một con yêu thú cấp bốn, thực lực còn mạnh hơn Hắc Sắc Cự Viên mấy phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận