Tiên Giả

Chương 682: Toàn quân xuất kích

"Nguyên anh và hồn lực tương dung, lại là loại hình thái này, đúng là kỳ quái." Viên Minh tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Hắn vận khởi thần thức câu thông phân thân Tịch Ảnh, đồng thời tiếp tục dò xét Cửu Âm Tôn giả, lông mày rất nhanh nhíu lại.

Pháp lực Cửu Âm Tôn giả đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, mà đan điền người này khác thường, so với Nguyên Anh bình thường lớn hơn gần nửa, pháp lực dị thường hùng hậu, vượt xa đám Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong như Tà Nhãn Tôn giả, Tịch Chính.

Ngoại trừ pháp lực, thần hồn Cửu Âm Tôn giả cường đại dị thường, nhất là bóng đen thần hồn hóa hình kia, ẩn chứa hồn lực kinh khủng, gần như có thể so với nửa bước Ngôn Vu.

Chỉ là hồn lực bóng đen phi thường không ổn định, cho dù lúc này do Hắc Hương mà rơi vào trạng thái ngủ say, vẫn thỉnh thoảng vô thức dũng động mấy cái, tựa hồ cũng không phải là tu luyện ra.

Viên Minh dò xét một phen, vẻ mặt cổ quái.

Toàn thân Cửu Âm Tôn giả đều quái dị, nếu không phải khí tức y thuần khiết, hắn còn tưởng Cửu Âm Tôn giả không phải là tu sĩ nhân tộc.

Vào thời khắc này, phân thân Tịch Ảnh bay tới.

"Đã chế phục?" Nàng cười hỏi.

Lúc trước Ngân Không thuật lại lời Viên Minh, bảo nàng mang theo Cửu Âm Tôn giả chạy đi bốn ngày, nàng đoán được Viên Minh sẽ dùng Hắc Hương đối phó Cửu Âm Tôn giả.

"Ừm, Hắc Hương dùng tốt hơn cả tưởng tượng, thần hồn Cửu Âm Tôn giả bị Hắc Hương ngăn chặn, ngươi thi triển thần thông sưu hồn, xem có tình báo giá trị không." Viên Minh nói.

Phân thân Tịch Ảnh gật đầu, bàn tay đặt trên đầu Cửu Âm Tôn giả, thi triển thần thông sưu hồn.

Sau một lát, nàng thu cánh tay về, trên mặt có chút thất vọng.

Sau khi trao đổi với Tịch Chính, Tịch Ảnh muốn biết nhất chính là cỗ thế lực phía sau Vu Nguyệt Giáo, đáng tiếc Cửu Âm Tôn giả cũng không rõ, chỉ biết xác thực có người trong bóng tối tương trợ Vu Nguyệt Giáo, cung cấp đại lượng tài nguyên.

"Thế nào, không phát hiện tin tức giá trị?" Viên Minh thấy vậy hỏi.

"Trong trí nhớ hắn có không ít thứ, tỷ như kế hoạch tác chiến tiếp theo của Vu Nguyệt Giáo, một số chiến lược đặc thù cần che giấu, trợ giúp khá lớn với Vân Hoang liên minh." Tịch Ảnh phân nói.

"Những tin tức này rất quan trọng, ngươi vì sao còn lộ vẻ thất vọng?" Viên Minh có chút kỳ quái hỏi thăm.

Tịch Ảnh trầm mặc một lát, cẩn thận thuật lại lần trò chuyện với Tịch Chính.

"Có người âm thầm tương trợ Vu Nguyệt Giáo? Xác thực có nhiều khả năng, chỉ là Vân Hoang đại lục tài nguyên cằn cỗi, thật sự có cỗ thế lực lớn như vậy, có thể liên tục không ngừng cung cấp tài nguyên khổng lồ cho Vu Nguyệt Giáo sao?" Viên Minh nghe vậy nói.

"Cỗ thế lực âm thầm này còn chờ điều tra kỹ, bất quá trong trí nhớ Cửu Âm Tôn giả phát hiện hai mệnh lệnh không giống bình thường, đều là sau khi đánh hạ Hắc Phong Sa Mạc, Vu Nguyệt Thần đột nhiên hạ đạt, mà cũng không giải thích nguyên nhân. Thứ nhất là tìm kiếm Ô Lỗ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Thứ hai là thu thập hoàn chỉnh thi thể mới, tu vi càng cao càng tốt." Tịch Ảnh nói.

Lúc Viên Minh nghe được tên "Ô Lỗ", trong lòng khẽ giật mình, có chút không rõ Vu Nguyệt Thần sao lại để mắt tới gã, mà Ô Lỗ sao lại liên hệ với Vu Nguyệt Thần?

"Ngươi cho rằng hai nhiệm vụ này có liên quan đến thế lực bí ẩn kia?" Viên Minh rất nhanh lấy lại tinh thần, hỏi.

"Căn cứ ký ức Cửu Âm Tôn giả, hai chuyện này không phải là chuyện cần thiết với Vu Nguyệt Giáo, là làm vì người khác. Có thể để Vu Nguyệt Thần coi trọng như vậy, mà lại tốn công tốn sức, ngoại trừ thế lực bí ẩn phía sau hắn, ta nghĩ không ra cái khác." Tịch Ảnh nói.

"Có lý." Viên Minh gật đầu.

"Chuyện thi thể, chúng ta không cần điều tra. Ô Lỗ lại là bằng hữu của ngươi, dùng Hắc Hương có thể liên lạc được hắn, việc này nhờ ngươi về sau điều tra một chút." Tịch Ảnh nói.

"Được." Viên Minh không cự tuyệt.

Việc vặt xong, hai người thảo luận chuyện chính sự tiếp theo.

"Ký ức đã lục soát cong, để tránh đêm dài lắm mộng, tranh thủ thời gian giết chết Cửu Âm Tôn giả này đi." Viên Minh giang hai tay, nói.

"Hắn vẫn lạc, bản thể của ngươi cũng sẽ bị tổn thương?" Tịch Ảnh chần chừ nói.

"Không sai, bất quá không sao, ta sẽ dùng năng lực Thế kiếp của Thiên Quỷ tán nhân, thay thế chịu tổn thương. Chỉ là ngươi ra tay nhẹ chút, chớ làm hư hại thi thể Cửu Âm Tôn giả, thứ này có chỗ hữu dụng với ta." Viên Minh nói.

Tịch Ảnh gật đầu, mi tâm đại phóng kim quang, một con Kim Ô hồn bắn ra, xâm nhập thức hải Cửu Âm Tôn giả.

Kim Ô hồn mở hai cánh, kim diễm mãnh liệt phun ra ngoài, hình thành một mảnh biển lửa màu kim, bao trùm Nguyên Anh Cửu Âm Tôn giả cùng Ma Kiêu kia vào trong.

Thần hồn trong nguyên anh, cùng hồn lực Ma Kiêu bị nung khô, cấp tốc suy yếu.

Trước mắt Viên Minh biến thành từng hồi màu đen, trạng thái bắt đầu buông lỏng, lúc nào cũng có thể giải trừ.

"Loại công kích này không được, nếu ta giải trừ trạng thái, thần hồn Cửu Âm Tôn giả cũng chưa chắc sẽ vẫn lạc, dùng uy lực mạnh mẽ công kích đi!" Hắn vội vàng nhắc nhở.

Tịch Ảnh nghe vậy gật đầu, hai tay bấm niệm pháp quyết.

Kim Ô hồn cấp tốc biến hóa, kim sắc hỏa diễm cũng nhanh chóng thu liễm, ngưng tụ đến một điểm.

Mấy hơi thở sau, Kim Ô hồn hóa thành một cây kim sắc hỏa tiễn, thoạt nhìn khá giống Kim Ô thần tiễn ở Tam Tiên Đảo Kim Ô.

Vèo!

Kim Ô Hỏa tiễn bắn ra, nhẹ nhõm xuyên thủng Nguyên anh Cửu Âm, lập tức đâm vào Ma Kiêu hồn, xuyên qua.

Ý thức Viên Minh rơi vào hắc ám, sau cùng nghe được một tiếng bạo liệt kinh người, cùng Ma Kiêu hồn kêu thảm sắp chết.

Hạt Hồng sơn mạch, đại doanh Vu Nguyệt Giáo, trong cung điện màu đen.

Trong quan tài mài đen vang lên "Bộp" một tiếng vang giòn, tựa hồ có cái gì vỡ vụn.

"Cửu Âm vậy mà... Làm sao có thể!" Tiếng Vu Nguyệt Thần kinh sợ từ trong quan tài truyền ra, cung điện màu đen, cùng mặt đất phụ cận cũng kịch liệt lắc lư, truyền ra xa mấy chục dặm, giống như xảy ra địa chấn.

Vệ binh thủ hộ tại phụ cận Vu Nguyệt Giáo quá sợ hãi, lại không ai dám can đảm rời đi.

Một bóng người từ đằng xa bay tới, rơi vào trước cung điện màu đen, lại là Nghê Mục.

"Vu Nguyệt Thần đại nhân, có việc cần thuộc hạ cống hiến sức lực sao?" Nghê Mục thi lễ một cái về phía cung điện, nói.

Tự Tại Tôn Giả rời đại quân một mình hành động, Tà Nhãn Tôn giả bị giết, Cửu Âm Tôn giả truy sát phân thân Tịch Ảnh, Vu Nguyệt Thần để Nghê Mục quản lý đại quân, ứng đối Vân Hoang liên minh tiến công.

Tam lộ đại quân Vân Hoang liên minh đánh tới, trải qua trận đại hỗn chiến kia, tổn thất nặng nề.

Nhưng mà vượt quá đại đa số người đoán trước, Vân Hoang liên minh cũng không lui binh, ngược lại xây dựng cơ sở tạm thời, cấu trúc phòng tuyến, không ngừng tập kích quấy rối đại quân Vu Nguyệt Giáo, một mực kéo bọn họ ở chỗ này.

Vu Nguyệt Giáo tựa hồ xem không hiểu ý đồ Vân Hoang liên minh, mảy may không vội vã tiến quân, mỗi ngày đánh một trận nhỏ, ba ngày đánh một trận lớn, cứ như vậy giằng co với Vân Hoang liên minh.

Mấy ngày nay giao thủ mặc dù không kịch liệt như ngày đầu tiên, nhưng liên tục mấy ngày, song phương đều tổn thất mấy ngàn người, nhưng Vân Hoang liên minh vẫn không có ý rút quân.

"Truyền lệnh xuống, toàn quân nhổ trại, không tiếc bất cứ giá nào đánh tan tu sĩ Vân Hoang liên minh phía trước, tiến tới Vũ Hóa Thành!" Thanh âm Vu Nguyệt Thần túc sát từ trong đại điện truyền ra.

Nghê Mục không ngờ Vu Nguyệt Thần đột nhiên hạ đạt loại mệnh lệnh to lớn này, hơi ngây người, sau đó đáp ứng, truyền đạt mệnh lệnh ra.

Gần nửa ngày sau, toàn quân Vu Nguyệt Giáo xuất động, thẳng đến doanh địa Vân Hoang liên minh.

Đám Vân Hoang liên minh đã sớm nhận được tình báo phía trước có dị động, đã nhổ trại lên, đối mặt toàn quân Vu Nguyệt Giáo đánh tới, đám Vạn Thiên Nhân nào dám ngạnh kháng, vừa truyền tin tức về Vũ Hóa Thành, vừa vội vàng triệt thoái ra sau.

..... .

Cùng lúc đó, ý thức Viên Minh đã trở về bản thể, thần hồn trong Nguyên anh cấp tốc bốc hơi, như là cũng bị Kim Ô hỏa thiêu đốt, mà lại trực tiếp vỡ ra, gần như tán loạn.

Thiên Quỷ tán nhân đã sớm xuất hiện, đưa tay áp trên người Viên Minh, lại lần nữa thi triển thần thông Thế kiếp.

Ầm!

Một con Tam Nhãn Hồn Cưu đột nhiên bạo liệt, hóa thành khói xanh biến mất.

Thức hải Viên Minh đau đớn mặc dù giản đi không ít, thần hồn cũng không còn tiếp tục bị xé rách, nhưng vết thương lúc trước chưa biến mất, vẫn như cũ làm thần hồn hắn có loại cảm giác gần như diệt vong.

Hắn vội khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Minh Nguyệt Quyết khôi phục thương thế.

Gần nửa ngày trôi qua rất nhanh, Viên Minh mới chậm rãi đứng lên, sắc mặt tái nhợt.

Bởi vì thần hồn Cửu Âm Tôn giả cường đại vượt xa dự đoán, lần này thần hồn phản phệ kém chút để hắn hồn phi phách tán, mặc dù sau cùng thông qua phương thức Thế Kiếp lẩn tránh, quá trình vẫn hung hiểm vạn phần.

Ngày nay thương tích thần hồn của hắn mặc dù còn chưa khép lại, cũng đã ổn định, không ảnh hưởng hành động.

Hắn chui ra mặt đất, bay đến vị trí phân thân Tịch Ảnh.

Nửa ngày sau, Viên Minh đuổi tới nơi đó, phân thân Tịch Ảnh đã không còn tại đây, chỉ có Ngân Không ở chỗ này chờ.

"Chủ nhân ngươi đâu?" Viên Minh nhíu mày hỏi.

"Khởi bẩm Viên đạo hữu, chủ nhân vừa mới nhận được tin tức, Vu Nguyệt Giáo đột nhiên toàn quân xuất động, đã bức lui tam lộ đại quân liên minh, thẳng đến Vũ Hóa Thành. Chủ nhân đã trở về Vũ Hóa Thành, bảo ta chờ đợi ở đây, cũng để trả lại cỗ thi thể và bảo vật ở đây." Ngân Không cung kính nói, phất tay áo vung khẽ.

Một mảnh ngân quang hiện lên, thi thể Cửu Âm Tôn giả cùng cây thiêu hỏa côn kia xuất hiện trước người Viên Minh.

Viên Minh nghe vậy, sắc mặt hơi ngưng trọng.

Có lẽ do Cửu Âm Tôn giả vẫn lạc kích thích Vu Nguyệt Thần, làm cho Vu Nguyệt Giáo ngày nay đột nhiên toàn lực xuất thủ, chẳng biết Vân Hoang liên minh có thể ngăn trở hay không, cũng may hắn đã diệt hơn phân nửa lục đại tôn giả Vu Nguyệt Giáo, Vân Hoang liên minh chịu áp lực hẳn là nhỏ hơn rất nhiều.

Mà phân thân Tịch Ảnh lo lắng như thế trở về, tự nhiên là muốn thu thập thần hồn giao cho bản thể Tịch Ảnh, luyện hóa tăng thực lực lên.

Viên Minh nhìn về phía thi thể Cửu Âm Tôn giả, lông mày đột nhiên động một cái.

Pháp khí trữ vậy Cửu Âm Tôn giả đeo ở trên người, chín pháp bảo Thiên Mang châm cũng cắm ở trong ống tay áo, pháp bảo đồ trang sức trên thân cũng đều tại đây.

"Cửu Âm Tôn giả này là ta và chủ nhân ngươi hợp lực đánh giết, sao nàng không lấy gì cả?" Viên Minh hỏi.

"Chủ nhân nói Cửu Âm Tôn giả chết, tất cả đều là công lao của ngài, vật hắn lưu lại tự nhiên cũng thuộc sở hữu của ngài." Ngân Không nói.

Viên Minh nghe vậy cũng không tiếp tục chối từ, nhận thi thể cùng thiêu hỏa côn, nói với Ngân Không: "Trở về nói cho chủ nhân ngươi, Ma Tượng Trấn Ngục Công của ta đã tới gần Vạn Tượng Thể, cần khổ tu ba tháng. Sau ba tháng, bất kể đột phá hay không, ta sẽ trở về Trung Nguyên, trợ nàng một chút sức lực."

"Chủ nhân đã sớm biết việc này, để cho ta chuyển cáo Viên đạo hữu không cần nóng vội, nàng sẽ nghĩ cách ngăn chặn Vu Nguyệt Giáo, cho dù Vũ Hóa Thành sụp xuống, cũng sẽ dẫn đầu liên minh lui giữ, tận lực bảo tồn thực lực, Viên đạo hữu an tâm khổ tu là được." Ngân Không nói.

Viên Minh rất tin tưởng năng lực Tịch Ảnh, nàng nói như vậy, nhất định có niềm tin rất lớn, trong lòng cũng buông lỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận