Tiên Giả

Chương 762: Đại sư Điếm Tiểu Tam

"Dẫn đường." Ý niệm trong đầu Viên Minh chợt chuyển, bèn nói.

Tư Không Triển đáp một tiếng rồi đi trước dẫn đường.

Đoàn người nhanh chóng đi tới trước một cửa hàng cao lớn nằm ở trung tâm Tây Hợp đảo. Cửa hàng này có cửa sổ, vách tường đều sơn màu đỏ tươi nhìn bắt mắt vô cùng.

Quy mô cửa hàng không chỉ lớn hơn gấp mấy lần so với những cửa hàng gần kề, thậm chí nhìn như thể hạc giữa bầy gà, từ xa đã có thể chú ý tới. Trên mái đỉnh cửa hàng có bốn chữ vàng Vạn Hóa Tiên Hành.

Đi qua cửa lớn có thể nhìn thấy từng quầy hàng san sát nhau, bày đủ loại vật phẩm. Khách trong tiệm khá đông, hầu như quầy nào cũng đông kín người, sinh ý náo nhiệt vô cùng.

Viên Minh thấy vậy càng cảm thấy hứng thú với Vạn Hóa Tiên Hành này, bèn cất bước đi vào trong tiệm.

Trong cửa hàng chia làm nhiều khu vực khác nhau, có buôn bán linh tài, có buôn bán đan dược, còn có buôn bán linh bảo pháp bảo, phù lục, pháp trận... chỉ cần có thể nghĩ tới thì nơi này đều có bán, quả thật không phụ danh xưng Vạn Hóa.

Viên Minh không đi đến khu linh tài ngay mà tùy ý đi dạo một vòng qua khu vực bán phù lục, pháp trận. Mà bốn người Tư Không Triển cũng ở hai bên trái phải hắn, chủ động dẫn đường giúp Viên Minh nhanh chóng hiểu rõ hơn về giá hàng hóa ở Đông Cực hải này.

Không bao lâu, Viên Minh đi vào khu vực đan dược, hỏi vài loại đan dược Phản Hư kỳ. Giá cả mỗi loại đều đắt đỏ khiến người ta líu lưỡi, không chỉ mắc gấp mười lần so với đan dược Nguyên Anh kỳ đâu.

"Đan dược Phản Hư khó luyện chế, đương nhiên giá cả không rẻ được." Nữ tu thanh niên sau quầy kiên nhẫn giải thích.

"Sao lại vậy?" Tư Không Triển liếc nhìn Viên Minh, sau đó hỏi nữ tu thanh niên.

"Tu sĩ Phản Hư đầy đủ ngũ hành, lúc tu luyện cũng cần đồng thời thu nạp linh khí Ngũ Hành nếu không pháp lực sẽ bị hỗn loạn. Đồng thời đan dược Phản Hư theo lý cũng cần phải ẩn chứa Ngũ Hành linh lực. Đạo hữu chắc hẳn cũng biết luyện đan khó nhất ở bước Ngưng Đan, mà muốn Ngưng Đan được thì cần điều khiển dược lực bên trong đan dược thật hoàn mỹ, hòa cùng một thể với nhau. Linh lực bên trong đan dược Nguyên Anh kỳ chỉ có một loại, mà đan dược Phản Hư lại có năm loại, luyện chế khó khăn, mức độ khác biệt như ngày với đêm." Nữ tu thanh niên đáp.

"Thì ra là thế." Tư Không Triển nói ra.

"Luyện chế đan dược Phản Hư so ra khó khăn gấp chục lần so với đan dược Nguyên Anh kỳ, Luyện Đan sư luyện chế đan dược Nguyên Anh kỳ không nói là cần đều có nhưng mà nói chung không thiếu thốn, chỉ là Luyện Đan sư luyện chế đan dược Phản Hư có thể đếm trên đầu ngón tay. Vạn Hóa Tiên Hành ta cũng không có mấy vị, cho nên giá cả đắt hơn một chút cũng là chuyện không có cách nào khác." Nữ tu thanh niên hạ thấp người tạ lỗi, thái độ rất không tệ.

Viên Minh chỉ hiểu biết sơ về luyện đan nên nghe nói mấy chuyện này cũng coi như được mở rộng tầm mắt.

Hắn có tụ linh thụ nên không dựa dẫm nhiều vào đan dược, nghe vậy cũng không tính mua sắm mà chuyển ánh mắt đi, nhìn về phía một loại đan dược khác.

"Đây là đan dược gì?" Viên Minh khẽ động, chỉ về phía một cái hộp gỗ nơi hẻo lánh.

"Đây là Luyện Hồn đan, được luyện chế từ tinh hoa hồn phách mà thành, phục dụng có thể lớn mạnh thần hồn." Nữ tu thanh niên giới thiệu.

"Luyện Hồn đan... Cảm giác tương tự với Nguyện Lực đan, chẳng qua hồn lực ẩn chứa bên trong còn xa mới sánh được với Nguyện Lực đan." Viên Minh thầm nghĩ.

"Không biết đan dược này có giá cả bao nhiêu?" Hắn hỏi.

"Đây là Luyện Hồn đan hạ phẩm, một viên mười vạn linh thạch." Nữ tu đáp.

Viên Minh nhíu mày, Luyện Hồn đan này thật quá đắt đỏ. Phải biết rằng gia tài của một Nguyên Anh kỳ cũng chỉ không quá ba bốn mươi linh thạch, chỉ đổi được ba bốn viên Luyện Hồn đan hạ phẩm.

"Tiền bối định mua đan dược này? Thứ cho vãn bối lắm miệng, Luyện Hồn đan tuy rằng có hiệu quả nhưng hồn lực lại chứa quá nhiều tạp chất, phục dụng vào sẽ có thêm tai hoạ ngầm lớn, ảnh hưởng tinh tiến tu vi sau này, chỉ có những người đạo đồ đoạn tuyệt mới phục dụng." Tư Không Triển tới gần Viên Minh, truyền âm nói.

Viên Minh liếc nhìn Tư Không Triển, khẽ gật đầu tiếp tục hỏi: "Vậy không biết Luyện Hồn đan trung phẩm hay Luyện Hồn đan thượng phẩm có giá bao nhiêu?"

"Luyện Hồn đan trung phẩm trân quý vô cùng, Vạn Hóa Tiên Hành cũng hiếm khi có hàng, một hạt khoảng năm mươi vạn linh thạch. Còn Luyện Hồn đan thượng phẩm thì khoảng trăm vạn linh thạch, hơn nữa có tiền cũng khó mua được." Nữ tu thanh niên đáp.

Nàng này vừa dứt lời thì có một lão giả áo xám từ bên ngoài đi vào.

Người này quần áo có chút lôi thôi, trên người tản mát ra mùi khét, hai bàn tay lộ ra tầng da khô héo như thể thường xuyên bị hỏa diễm thiêu đốt.

"Điếm đại sư, ngài đã tới, là có đan dược mới sao?" Hai mắt nữ tu này sáng ngời, bỏ qua đám người Viên Minh mà nghênh đón lão.

"Ha ha, không sai. Hôm qua vận khí không tệ, luyện ra được một lò Địa Nguyên đan. Tử Kỳ nữ oa, dẫn ta lên gặp Cố đạo hữu." Lão giả áo xám hặc hặc cười nói.

Trên mặt nữ tu kia lộ ra vẻ vui mừng, dẫn đường cho lão giả đi vào bên trong.

"Điếm đại sư? Chẳng lẽ người này là Điếm đại sư Điếm Tiểu Tam?" Tư Không Triển đứng bên cạnh, hai mắt sáng ngời lẩm bẩm tự nói.

"Điếm Tiểu Tam? Tên gì mà cổ quái, người này là ai?" Viên Minh hỏi.

"Tiền bối không biết chứ vị tiền bối Điếm Tiểu Tam này xuất thân từ đại tông đan đạo Thanh Huyền Đàn của Trung Châu, đã từng luyện chế ra đan dược lục phẩm, là luyện đan đại sư cực nổi danh ở Đông Cực hải." Tư Không Triển khẽ nói.

"Lục phẩm đan dược." Viên Minh thầm giật mình.

Cũng như pháp trận, linh tài, thế giới hải ngoại cũng phân chia đẳng cấp đan dược. Dược lực đan dược lục phẩm khổng lồ dị thường, không phải tu sĩ Phản Hư kỳ có thể thừa nhận.

"Vị cung chủ Pháp Tướng kỳ của Đông Cực cung cũng từng đích thân mời Điếm Tiểu Tam tiền bối gia nhập, thậm chí còn hứa hẹn sẽ có đãi ngộ tương đương với phó cung chủ nhưng đã bị Điếm đại sư cự tuyệt." Tư Không Triển tiếp tục nói.

"Pháp Tướng kỳ? Hóa ra cảnh giới phía trên Phản Hư được gọi là như vậy." Trong lòng Viên Minh khẽ động.

Hắn cẩn thận dò xét qua lão giả áo xám trước mắt, nhớ kỹ dung mạo kia.

Những năm này Viên Minh đã vận dụng Thâu Thiên đỉnh càng thêm thành thạo. Nếu không có đối tượng phụ thể tốt thì ngoại trừ có thể thu tụ nguyện lực, quả thật đỉnh này không còn trọng dụng gì nữa.

Nhưng một khi có đối tượng phụ thể tốt, dùng hắc hương phụ thể có thể móc được giá trị kinh người, Tô Dĩnh Tuyết chính là ví dụ tốt nhất.

Vị luyện đan đại sư trước mắt này cũng không thể bỏ qua được.

Trong lúc Viên Minh đang quan sát Điếm Tiểu Tam, người kia như cảm giác được, cũng quay đầu lại nhìn về phía Viên Minh.

Hai mắt Viên Minh chợt nhói đau như thoáng bị châm chích.

"Hồn lực của lão giả này thật mạnh, tuyệt không kém gì ta, không biết có phụ thể lên được không nữa." Viên Minh thầm nghĩ trong lòng.

Điếm Tiểu Tam liếc nhìn Viên Minh, trong mắt không hiện tâm tình đặc biệt gì, rất nhanh đã được nữ tu thanh niên đưa vào hậu đường.

Viên Minh cũng không lưu lại khu đan dược nữa mà đi vào khu vực linh tài mua một số linh tài thuộc tính Thủy cùng một ít thiết bị luyện chế trận kỳ trận bàn.

"Không ngờ tiền bối còn là một Trận Pháp sư, chúng ta thật thất kính rồi." Trên mặt bốn người Tư Không Triển đều lộ ra vẻ hâm mộ.

"Ở Đông Cực hải này, Trận Pháp sư rất nổi tiếng?" Viên Minh tùy ý hỏi.

"Đương nhiên, tu sĩ đến Đông Cực hải chủ yếu là vì săn giết yêu thú. Trận Pháp sư có thể bố trí các loại đại trận khiến xác suất săn bắn thành công tăng cao. Nên dù là tông môn hay tán minh thì đều là phi thường hoan nghênh Trận Pháp sư." Tư Không Triển nói.

Viên Minh nghe vậy gật gật đầu, âm thầm tính toán.

Tiếp đó hắn đi dạo qua Tây Hợp đảo một vòng, rồi mới đi tới Thiên Hợp đảo ở gần Đông Cực chủ đảo nhất.

Thiên Hợp đảo ở gần Đông Cực chủ đảo, linh khí dồi dào.

Trên đảo không có cửa hàng mà chủ yếu là động phủ, cho thuê hoặc bán cho tu sĩ cư trú.

Đám người Viên Minh đi tới mặt phía bắc Thiên Hợp đảo, nơi này có một tòa nhà cao. Trên bảng hiệu viết ba chữ vàng Tùy Tâm Các.

Hắn không đi vào mà chuyển mắt nhìn về phía bên cạnh Tùy Tâm Các.

Nơi đó có một cung điện còn lớn hơn, rất nhiều người ra ra vào vào vô cùng náo nhiệt.

"Đó là nơi nào?" Viên Minh tò mò hỏi.

"Đó là Thiện Công Đường, là nơi Đông Cực cung tuyên bố nhiệm vụ, có nhiệm vụ tìm kiếm linh tài, săn giết yêu thú, luyện đan họa phù, đuổi giết tu.... Bất luận kẻ nào cũng có thể nhận nhiệm vụ, hoàn thành xong không những có thù lao còn tích lũy được thêm thiện công. Thiện công đủ nhiều có thể đến Đông Cực cung đổi lấy công pháp, đan dược, pháp bảo các loại." Tư Không Triển nói ra.

Trong lòng Viên Minh lập tức nổi lên hứng thú, vận khởi thần thức, nhanh chóng tra ra được tình huống trong điện.

Những nhiệm vụ khác trong Thiện Công Đường đều dễ dàng hoàn thành, là chuẩn bị cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thậm chí Kết Đan kỳ mà ra. Duy chỉ có nhiệm vụ săn giết tà tu là có hơi khó khăn. Trong đó có tà tu Phản Hư kỳ, còn mấy kẻ ma tu, ban thưởng cực kỳ nhiều, hắn nhìn qua cũng có chút động tâm,

Đương nhiên lúc này hắn có việc, không thể nhận nhiệm vụ săn giết được, bèn thu hồi thần thức đi về hướng Tùy Tâm Các.

Hai hộ vệ mặc áo giáp xanh đứng canh gác ở hai bên trái phải cổng Tùy Tâm Các đã ngăn mấy người lại: "Trọng địa Tùy Tâm Các, ngoại nhân dừng lại, mấy vị tới đây có việc gì?"

"Đây là đảo chủ Linh Viên đảo, lần này là tới mua công pháp đấy." Tư Không Triển tiến lên nói, dường như đã thành tùy tùng thiếp thân của Viên Minh.

Viên Minh không vạch trần Tư Không Triển, chỉ lấy tín vật mà Mạc Tam Thất cho đảo chủ, ném về phía một hộ vệ.

Người hộ vệ này vội vàng rút ra một quyển pháp bảo ngọc thư màu xanh, đưa tới gần lệnh bài của Viên Minh.

Linh quang trên sách chớp lóe, nhanh chóng hiện ra tin tức thân phận Viên Minh.

"Hóa ra là Viên đảo chủ, vãn bối đắc tội, thân phận của ngài có thể trực tiếp vào các nhưng những người còn lại thì không được." Hộ vệ thu hồi ngọc thư, cung kính trả lại lệnh bài cho Viên Minh, nhường đường.

"Làm phiền các ngươi, ta vào trước, các ngươi cứ tùy tiện đi." Viên Minh thu hồi lệnh bài, nói với bốn người Tư Không Triển.

"Tiền bối có việc, chúng ta ở ngoài đây chờ người vậy. Nếu nơi đây không tìm được công pháp phù hợp, vãn bối sẽ đưa ngài đi nơi khác tìm kiếm." Tư Không Triển nói.

Viên Minh gật gật đầu, tiến vào Tùy Tâm Các.

"Tình hình gấp gáp lắm rồi, chúng ta ngồi chờ ở đây có vẻ không ổn?" Tư Không Trác Một mực không nói chuyện nhìn Viên Minh biến mất ở phía xa, bèn thả thần thức bao phủ bốn người lại, truyền âm nói.

"Đại ca nói không sai, thừa dịp những người kia không đuổi theo, chúng ta vẫn nên rời đi, hoặc tìm một nơi ẩn nấp mới đúng." Tư Không Lâm lập tức nói.

Diệp Tâm Dao cúi đầu xuống không nói gì.

"Các ngươi không cần nhiều lời, ta tự có chừng mực." Tư Không Triển nhìn lướt qua Tùy Tâm Các, nhàn nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận