Tiên Giả

Chương 998: Sở hữu Pháp Tướng đan

Trong đám người, Long Sơn do dự chốc lát, vẫn là lấy hết dũng khí tiến lên trước một bước.
Y chắp tay với Viên Minh trên ghế chủ tọa, giọng mang đầy thành khẩn cùng bất đắc dĩ: "Viên thành chủ, tại hạ có một chuyện không thể không bẩm báo. Chúng ta không phải là tham lam tư lợi, mà thật ra là bị thế lực sau lưng bức bách, hơn phân nửa thu nhập hàng năm của thành trì đều phải cống nạp lên cho thượng tông làm đại giới để được che chở. Nếu không thượng tông tùy thời có thể phái người tới thay thế chúng ta."
Viên Minh nghe vậy, khẽ cau mày, mắt sáng như đuốc mà nhìn về Long Sơn: "Thượng cống? Các ngươi còn phải cống lên cho ai?"
"Thành chủ Chúng ta nhìn như phong quang vô hạn nhưng kì thật đều là con rối trong tay các thế lực lớn. Tiền lời thành trì hàng năm, sổ sách ghi chép lợi nhuận hầu như phải cống nạp lên hết cho thượng tông. Đây cũng là chúng ta muốn được che chở, không thể không trả giá lớn." Long Sơn hít sâu một hơi, chậm rãi nói.
Viên Minh lẳng lặng nghe, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Hắn hiểu được Vạn Yêu sơn mạch có sản vật phong phú, đương nhiên sẽ đưa tới vô số thế lực ngấp nghé. Nhưng những thế lực này lại không muốn tự mình đến quản lý những thành trì, vì vậy bèn nâng đỡ thành chủ khôi lỗi, từ đó mà mưu lợi bất chính."
" Vậy trước kia các ngươi thượng cống cho thượng tông bao nhiêu lợi nhuận?" Viên Minh trầm giọng hỏi.
" Lợi nhuận trên sổ sách, hầu như là toàn bộ phải cống lên. Chẳng qua chúng ta cũng sẽ nghĩ cách giả tạo sổ sách, bớt chút lợi nhuận từ trong đó ra." Long Sơn do dự một chút, thấp giọng nói.
" Toàn bộ?" Viên Minh lắp bắp kinh hãi. Hắn còn nghĩ mình thu chín phần lợi nhuận đã rất cao rồi, không nghĩ bọn họ còn thu cao hơn.
Hắn không khỏi tò mò hỏi: "Vậy tài nguyên tu luyện của các ngươi từ đâu mà đến?"
Long Sơn cười khổ một tiếng, đáp: "Thượng tông dựa trên tiêu chuẩn tu sĩ pháp tướng, mỗi tháng cấp cho một lượng tài nguyên tu luyện. Trừ chỗ này, chúng ta cũng sẽ tự mình nghĩ biện pháp khác, miễn cưỡng duy trì tu luyện."
Viên Minh nhẹ gật đầu, đã hiểu rõ ràng.
Xem ra trước kia đám thành chủ này cũng phải hao công tốn sức rất nhiều mới có đủ tài nguyên tu luyện a...
Ánh mắt của hắn đảo qua mọi người, trầm giọng nói: "Quy củ trước kia của các ngươi, ta tạm thời bỏ qua. Nhưng từ nay về sau, tất cả thành trì chỉ cần nộp lên thành lợi nhuận cho ta là được, chuyện Giả tạo sổ sách không được phép phát sinh. Ta sẽ đích thân giám sát việc này."
Long Sơn nghe vậy, lộ ra vẻ khó xử, do dự nói1 Thế nhưng... Viên thành chủ, tuy rằng một thành lợi nhuận này nhiều hơn trước kia nhiều, nhưng nếu người của thượng tông đến, chúng ta ứng phó thế nào?"
"Bảo bọn họ đều tới tìm ta là được. Tu sĩ Đại Thừa trở xuống, ai tới ta cũng không ngại. Huống hồ ta chính là chủ nhân của Vạn Yêu sơn mạch, vị trí này do Mộc đạo nhân tự mình khâm điểm. Mấy lão tổ Đại Thừa còn lại hẳn sẽ chừa cho Mộc đạo nhân phần thể diện này, không dễ tìm chúng ta phiền phức." Viên Minh mỉm cười nói.
Chúng thành chủ nghe vậy, nhìn nhau vài lần, trong lòng lập tức thở phào một hơi.
Có lời này của Viên Minh, những thượng tông kia có truy cứu thì cũng có người đổ vỏ rồi. Dù sao sau này có thay đổi thì cùng lắm sẽ khôi phục lại lúc ban đầu mà thôi.
Viên Minh quét mắt nhìn sắc mặt chúng thành chủ, chậm rãi mở miệng nói: "Ta còn có đề nghị, chư vị có nguyện ý nghe chăng?"
Hắn ngừng lại một chút, thấy mọi người gật đầu bèn nói tiếp: "Ta nguyện ý phân thêm một thành lợi nhuận cho các ngươi nữa, với một điều kiện là là các ngươi cùng thủ hạ đều phải thờ phụng Minh Nguyệt thần, giúp ta ngưng tụ nguyện lực. Việc này hoàn toàn tự nguyện, ta tuyệt không bắt buộc."
Chúng thành chủ nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ.
Long Sơn đứng dậy trước tiên, chắp tay nói: "Viên thành chủ cao thượng, chúng ta há có thể chối từ? Chúng ta nguyện ý thờ phụng Minh Nguyệt thần, cung cấp nguyện lực cho thành chủ!"
Chúng thành chủ còn lại thấy vậy cũng nhao nhao đứng dậy phụ họa, không ai tỏ vẻ cự tuyệt.
Ở bọn hắn nhận thấy thì thờ phụng Minh Nguyệt thần chẳng qua chỉ là trên danh nghĩa, không ảnh hưởng tới tu luyện, lại có thêm được lợi nhuận, cả hai bên cùng có lợi.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí giữa các thành chủ trong đại điện đầy hòa hợp, tiếng cười nói không dứt.
Hòa cùng niềm hân hoan và vui sướng đó, mười tám thành chủ cùng Viên Minh đã nhanh chóng ký kết hiệp nghị, hoàn toàn bị trói buộc trên chiến thuyền của Viên Minh.
Mấy ngày về sau,, đấu giá hội đúng hạn cử hành.
Bạch Đế thành vẫn phồn hoa tươi đẹp như gấm, phi thường náo nhiệt phi thường náo nhiệt, vô số tu sĩ từ bốn phương tám hướng tụ tập lại đây. Trên đường người đến người đi, ngựa xe như nước.
Các loại cửa hàng rực rỡ muôn màu, dị thú quý hiếm, pháp bảo Linh dược thứ gì cũng có khiến người ta nhìn không kịp.
Nhưng trong không khí vui mừng nơi đây còn có thêm một tin tức càng thêm rung động nhân tâm, như tiếng sấm rền nổ trung trong đấu giá hội. Mười chín thành trì Vạn Yêu sơn mạch Vạn Yêu sơn mạch chính thức liên hợp gọi là Vạn Tiên Minh, nửa năm sau sẽ cử hành đại điển khai minh chính thức, đến lúc đó sẽ mời tất cả đại tông môn đến đây dự lễ.
Tin tức này vừa ra, lập tức dậy lên sóng to gió lớn.
Tin tức như gió cuốn mây tan nhanh chóng truyền ra, không chỉ truyền khắp toàn bộ Vạn Yêu sơn mạch mà còn vượt qua biên giới sơn mạch, truyền đến mỗi ngóc ngách của Xuất Vân giới.
Tất cả thế lực lớn nghe đến tin tức này đều trở nên khiếp sợ.
Mà những thế lực nâng đỡ thành chủ trong Vạn Yêu sơn mạch lại càng tức giận, nhao nhao phát tin tức khẩn cấp đến các thành trì mà mình khống chế, muốn làm rõ sự tình.
Chỉ là khiến người ta kinh ngạc là tin tức bọn họ truyền đi như đá chìm đáy biển, không có bất luận hồi đáp nào cả.
Tất cả thế lực lớn lập tức mở hội nghị khẩn cấp thương thảo đổi sách. Trải qua một phen thảo luận kịch liệt, cuối cùng bọn hắn quyết định chủ động công khai tỏ vẻ sẽ phái sứ giả tiến về Vạn Yêu sơn mạch tham gia đại điển khai minh của Vạn Tiên Minh.
Trong cuộc phong ba này, Thiên Thánh thư viện, Thái Huyền môn cùng Minh Nguyệt cung là ba đại thế lực không thể nghi ngờ khiến người khác chú ý nhất.
Bọn họ nổi bật nhất Tu Tiên giới, lần này lại liên thủ hành động lĩnh công hàm tiến về Vạn Yêu sơn mạch, đương nhiên cũng đủ khiến đại điển khai minh này đầy long trọng.
Bên ngoài nghị luận ra sao cũng không ảnh hưởng đến sự yên tĩnh của Bạch Đế thành.
Đấu giá hội vẫn được tiến hành thuận lợi trong không khí tường hòa như trước.
Cuối cùng, đấu giá hội bế mạc viên mãn, không phát sinh bất luận cái gì ngoài ý muốn.
Hai tháng sau, Viên Minh dùng hai viên Yêu Đan cấp sáu có được từ đấu giá hội làm vật dẫn, rốt cuộc đã luyện thành hai hạt Pháp Tướng đan.
Hai hạt đan dược này sáng óng ánh, tản ra linh quang nhàn nhạt như ẩn chứa Thiên Địa lực lượng vô tận bên trong.
Sở hữu hai hạt Pháp Tướng đan này thì Viên Minh đã sớm định sẵn.
Chẳng qua hắn biết sức hấp dẫn Pháp Tướng đan rất lớn, không chỉ có hai người muốn có được nó thôi đâu.
Bên cạnh hắn tụ tập một đám tùy tùng hỗ trợ, là những tín đồ từ Đông Cực hải hoặc là những tu sĩ mới thu nhập dưới trướng gần đây, tất cả đều là những trợ lực không thể thiếu.
Trong đó, những tín đồ từ Đông Cực hải mang đến do đám người Hoa Chi, Kim Cương, Lôi Vũ cùng Điếm Tiểu Tam cầm đầu. Bọn họ cùng Viên Minh trải qua mưa gió, cùng vượt qua rất nhiều thời khắc khó khăn, có thể coi như là sinh tử chi giao.
Mà những tùy tùng gần đây với đám người Vương Phục Long, Hà Tu Văn cùng Trịnh Hành là hạch tâm, trong đó có không ít là tu sĩ Lạc Nhật tông được Vương Phục Long lục tục khoét tường kéo về, hiện cũng trở thành những nhân tài đắc lực dưới trướng Viên Minh.
Lúc Viên Minh tuyên bố ban thưởng hai hạt Pháp Tướng đan cho Hoa Chi cùng Điếm Tiểu Tam, lập tức đã nhấc lên một tràng gợn sóng.
Phần lớn tu sĩ đều lộ ra vẻ kinh nghi, nghị luận xôn xao.
Thực lực Hoa Chi cường đại, thiên phú dị bẩm, điểm này không người chất vấn.
Nàng còn là linh sủng của Viên Minh, được phân một viên Pháp Tướng đan là đương nhiên.
Nhưng trong mắt mọi người, Điếm Tiểu Tam cũng chỉ là một Luyện Đan sư, còn cao tuổi, dù có Pháp Tướng đan tương trợ thì cơ hội đột phá cảnh giới Pháp Tướng cũng cực kỳ xa vời.
Bởi vậy đám tu sĩ Vương Phục Long nhao nhao đưa ra dị nghị với Viên Minh, hy vọng có cơ hội tranh thủ được hạt Pháp Tướng đan thứ hai.
" Chư vị lo nghĩ điều gì, ta đều hiểu rõ. Nhưng Pháp Tướng đan này ngoài Điếm Tiểu Tam không thể là ai khác được. Ta đảm bảo ông ta nhất định có thể đột phá Pháp Tướng kỳ thành công." Viên Minh trầm ổn nói, âm điệu mạnh mẽ, chân thật đáng tin.
Đám người Vương Phục Long nhìn nhau, dù không cam lòng nhưng thấy Viên Minh kiên quyết như vậy cũng đành thôi.
Bọn họ thầm suy nghĩ, từ Phản Hư kỳ đến Pháp Tướng kỳ là một cái rãnh trời giữa đường tu hành, bao nhiêu thiên tài gãy gánh nơi này, Điếm Tiểu Tam có gì khác? Chỉ sợ phí phạm mất hạt Pháp Tướng đan này mà thôi.
Viên Minh không giải thích nhiều mà phất tay, mọi người thối lui, chỉ còn lại hai người Hoa Chi cùng Điếm Tiểu Tam.
Lúc Pháp Tướng đan đưa tới trong tay hai người, con mắt cả hai sáng ngời.
" Chủ nhân, người yên tâm. Hoa Chi chắc chắn không phụ kỳ vọng, nhất định đột phá pháp tướng!" Hoa Chi chắc chắn, trong mắt lóe ra hào quang kiên định.
Điếm Tiểu Tam lại lộ ra vẻ bất an, cúi đầu nhìn xem Pháp Tướng đan trong tay, do dự nói: "Pháp Tướng đan này trân quý như thế, ta đây tư chất bình thường, sợ khó gánh nổi trách nhiệm này, hay là để lại cho người khác đi."
"Điếm đạo hữu, không cần lo ngại. Ta đã tặng đan này cho ngươi, tất nhiên tin tưởng ngươi có thể đột phá. Nếu chính ngươi còn không có lòng tin, vậy thì cứ tin vào ta đi vậy." Viên Minh mỉm cười nói.
Điếm Tiểu Tam nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia rung động mang đầy cảm kích.
Viên Minh duỗi bàn tay ra, năm ngón tay nhanh chóng biến ảo, hóa thành một nhánh mây màu xanh nhẹ nhàng quấn lên trên cổ tay Hoa Chi và Điếm Tiểu Tam.
"Ta dùng lực Vạn Mộc bản nguyên giúp các ngươi tẩy luyện thân thể cùng pháp lực, chớ kháng cự."
Hai người nghe vậy bèn khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần.
Sau một khắc, một luồng sinh mệnh lực dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của bọn họ, như luồng nước nóng chậm rãi thẩm thấu vào trong huyết nhục bọn hắn.
Hoa Chi cực kỳ mẫn cảm với linh lực mộc thuộc tính, cỗ lực lượng này vừa vào thân thể thì tâm thần nàng hầu như thất thủ, suýt nữa hiện ra bản thể.
Nhưng nàng nhanh chóng ngưng thần, trầm tĩnh lại, cẩn thận cảm thụ Vạn Mộc bản nguyên đang cải tạo bản thân.
Mà Điếm Tiểu Tam lại đang trong thể nghiệm cực hạn khác. Ông ta cảm giác thân thể mình không còn trẻ, được Vạn Mộc bản nguyên bồi dưỡng lại lần nửa tản ra sức sống của sinh mệnh.
Tóc vàng khô héo trở nên sáng bóng, làn da khô quắt căng tràn, trong lỗ chân lông chảy ra dầu cặn màu đen.
Càng làm ông ta không tin được là pháp lực trong đan điền cũng bị cỗ lực lượng này ảnh hưởng mà trở nên tinh thuần, tạp chất trong đó còn được thanh trừ.
Quá trình này giằng co một ngày một đêm, thẳng đến giữa trưa ngày thứ hai Viên Minh mới chậm rãi thu hồi dây leo Thế Giới thụ.
Lúc này một số bộ phận trên người Hoa Chi đã chuyển sang hình thái chân thân dây leo, bên trên nở đầy hoa lớn, tản ra sinh mệnh khí tức nồng đậm.
Mà Điếm Tiểu Tam thì đã thoát thai hoán cốt, dù vẻ ngoài không có biến hóa lớn nhưng khí chất cùng khí tức như hai người khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận