Tiên Giả

Chương 706: Lực lượng Tiên đan

"Vậy hiện tại có thể nói về tác dụng của ma trận khổng lồ kia sao?" Viên Minh hỏi.

"Nếu ta đoán không lầm thì chỉ sợ ma trận kia là Phá Giới Chuyển Không đại trận, có hiệu quả đả thông hàng rào giới diện, thành lập nên một thông đạo không gian ổn định." Thất Dạ nói ra.

"Thật như vậy?" Viên Minh chợt đứng dậy, mặt đầy vẻ ngưng trọng.

"Tám chín phần mười như vậy, sau khi Thông Thiên ma trụ xuất hiện, Huyết Ma lão tổ lập tức đuổi giết tới đây đã là minh chứng rõ nhất. Tuy rằng Phá Giới Chuyển Không đại trận có thể phá vỡ hàng rào hai giới nhưng cũng không có bao nhiêu hiệu quả, khả năng thất bại quá lớn, nếu có thể có được một cột Thông Thiên ma trụ coi như nắm chắc rồi." Thất Dạ nói.

Vẻ mặt Viên Minh cực kỳ ngưng trọng. Nếu như mục đích thật của Vu Nguyệt giáo là như vậy thì tình huống đã cực kỳ nghiêm trọng rồi.

Vu Nguyệt giáo muốn thống nhất Vân Hoang đại lục thì chẳng qua cũng chỉ lập bá quyền mà thôi, nhưng nếu Ma giới hàng lâm tới đây thì ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.

"Vì sao Ma giới phải tiến công Vân Hoang đại lục?" Hắn đi đi lại lại trong phòng, dừng bước hỏi.

"Đương nhiên là muốn cướp đoạt tài nguyên, trong Ma giới có rất nhiều tộc quần có ý thức xâm lược mãnh liệt, chỉ cần có khả năng thì bọn hắn sẽ đả thông thông đạo không gian kết nối với giới diện khác nhằm cướp đoạt tài nguyên. Ngươi biết Ma Vân thụ, hẳn cũng hiểu rõ dù Ma tộc không cách nào trực tiếp lợi dụng thiên địa linh khí nơi đây nhưng cũng có thể thông qua Ma Vân thụ chuyển hóa thành ma khí được. Cho nên Ma giới sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội xâm lược giới diện nào! Thông Thiên ma trụ chính là ma bảo do cao thủ đứng đầu Ma giới chuyên môn luyện chế ra nhằm mục đích đột phá lực lượng giới diện. Tổng cộng có mười tám cột trụ nhưng hiện nay đã mất tích hơn phân nửa, không nghĩ tới lại có một cột lưu lạc đến Vân Hoang đại lục này." Thất Dạ chậm rãi nói.

Viên Minh nghe xong, vẻ mặt càng trở nên khó coi hơn.

Lúc trước hắn đã cảnh giác với Ma giới rồi, nhưng không nghĩ tới người trong Ma giới còn hung ác bá đạo như thế. Nếu bọn họ mà hàng lâm đến, chỉ sợ toàn bộ Vân Hoang đại lục này sẽ bị đả kích hủy diệt sạch sẽ.

"Căn cứ theo Ô Lỗ nói thì Huyết Ma lão tổ hẳn là thám tử do Ma tộc sắp xếp tiến vào Vân Hoang đại lục. Kẻ này sống tới mấy ngàn năm, lâu như vậy sao không thể bố trí Phá Giới Chuyển Không đại trận, tiếp dẫn người trong Ma giới hàng lâm?" Viên Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi.

"Phá Giới Chuyển Không đại trận không phải là đại trận có thể tùy tiện bố trí ra được. Nơi nào có linh lực càng nhiều, tỷ lệ phá giới thành công càng lớn. Linh mạch tốt nhất Vân Hoang đại lục chính là linh mạch thuộc về Trường Xuân quan, nên ta hoài nghi từ đầu đến cuối mục đích của Vu Nguyệt giáo phát động chiến tranh quét sạch đại lục này chỉ có một, đó chính là đánh hạ Trường Xuân quan." Thất Dạ tiếp tục nói.

"Cũng có lý." Viên Minh gật đầu nói.

Tuy rằng Thất Dạ phân tích rất thuyết phục nhưng mà người của Ma giới không thể dễ dàng tin tưởng được, cho nên hắn còn cần phải xác minh rõ mục đích của Huyết Ma lão tổ cùng Vu Nguyệt giáo lại.

Viên Minh đưa tay gọi ra Thông Thiên ma trụ, vận khởi ma khí rót vào bên trong. Lần này Thông Thiên ma trụ không có phản kháng gì.

Khác với lần ở địa cung Nam Cương, lần này hắn vừa mới rót ma khí vào bên trong đã lập tức dò xét được tình huống bên trong trụ.

Bên trong Thông Thiên ma trụ cũng có rất nhiều cấm chế tương tự như trong Thâu Thiên đỉnh, tuy không bằng Thâu Thiên đỉnh nhưng cũng có tới hơn hai ba mươi đạo cấm chế,

Trong những cấm chế này có một đạo phù văn cực lớn, không chỉ lớn gấp mười lần những phù văn bình thường khác mà còn tản ra ánh sáng bạc sáng ngời như một chiếc đèn có ánh sáng bạc.

"Xem ra Thông Thiên ma trụ này giống như Thất Dạ nói, bị người thi pháp phong ấn, lợi dụng khí tức chân ma trong ma trận Trường Xuân quan đã sống lại." Viên Minh thầm nghĩ, lập tức vận chuyển ma khí luyện hóa những cấm chế này.

Không giống cấm chế của Thâu Thiên đỉnh, cấm chế Thông Thiên ma trụ rất dễ bị luyện hóa xong, chỉ cần nửa canh giờ là đã luyện chế được hơn một nửa. Ma khí của Viên Minh cuối cùng cũng đụng tới đạo phù văn màu bạc kia, bắt đầu thử thôi động.

Bề mặt Thông Thiên ma trụ sáng lên ánh sáng trắng nhè nhẹ, lóe lên rồi chui vào trong hư không, đơn giản như thể đâm vào trong mặt nước.

Hai mắt Viên Minh sáng lên. Thông Thiên ma trụ này quả là bảo vật khắc chế lực lượng không gian. Có vật này, sau này hắn gặp phải cấm chế loại hình không gian cũng không cần phải rầu rĩ nữa.

Hắn tiếp tục vận chuyển ma khí nhanh chóng triệt để luyện hóa toàn bộ cấm chế của Thông Thiên ma trụ. Đáng tiếc khí linh của Thông Thiên ma trụ cũng không hiện thân, hiện đang nấp kín sâu bên trong Ma Trụ.

Viên Minh không bức bách khí linh mà chậm rãi câu thông với nó.

Hắn thu Thông Thiên ma trụ vào, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Một đêm thoáng qua.

Viên Minh theo Tịch Ảnh đi vào một mật thất, trong đó có một quan tài kính, bên trong là một nữ tử rất giống với Tịch Ảnh, cầm trong tay một ngọn đèn đang cháy âm ỉ.

Viên Minh nhìn qua nữ tử bên trong quan tài kính, nhanh chóng thu ánh mắt lại.

Tịch Ảnh phất tay áo vung lên, nắp quan tài kính tự động bay lên, rơi qua một bên,

Ngũ Hành đồng tử từ túi linh thú bên hông Tịch Ảnh bay ra, há mồm phun ra một luồng hào quang xanh biếc rót vào trong thân thể Tịch Thiến,

Trên người Tịch Thiến sáng lên một tầng ánh sáng xanh lục, đôi má trắng bệch của nàng ta đã khôi phục được chút huyết sắc.

"Tỷ tỷ ngươi tu luyện công pháp thuộc tính Mộc sao?" Viên Minh khẽ nhíu mày hỏi.

"Tỷ tỷ có thể chất thiên linh căn thuộc tính Mộc, còn là Ất Mộc linh thể, là thiên tài pháp tu. Đáng tiếc lại bị người ám hại, một mực nằm trong quan tài kính này, nếu không với thiên phú của nàng thì hôm nay đã tu luyện tới Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí có thể đột phá Phản Hư kỳ cũng nên." Trong mắt Tịch Ảnh xẹt qua một tia bi thương, đáp.

Viên Minh từng nghe Tịch Ảnh kể qua về chuyện của Tịch Thiến, tựa hồ là bị người của Vu Nguyệt giáo làm bị thương. Cho nên nàng mới thống hận Vu Nguyệt giáo như vậy, cũng là nguyên nhân nàng muốn nhanh chóng tiêu diệt bọn họ.

"Tiếp theo, ta sẽ cho tỷ tỷ nuốt Bất Tử tiên đan, ngươi giúp ta bảo vệ kinh mạch toàn thân của tỷ tỷ với." Tịch Ảnh thu hồi thần sắc trên mặt, nhìn Viên Minh nói.

Viên Minh gật đầu, vận chuyển Cú Mang Linh quyết, tay phải nhấn vào hư không.

Hơn mười nhánh rễ cây Bất Tử thụ xuất hiện ở quanh người Tịch Thiến, đâm vào thân thể nàng.

Rễ cây tản ra từng tia lực lượng Bất Tử thụ yêu, hóa thành vô số sợi tơ mỏng dung nhập vào trong kinh mạch của Tịch Thiến.

Đây là biến hóa của pháp môn hồn tu Thiên Tằm ký sinh quyết của Cửu Âm tôn giả.

Tuy rằng Thiên Tằm ký sinh quyết ngoan độc nhưng không thể phủ nhận đây là một bộ công pháp hồn tu cực hạn, trong đó có rất nhiều điểm và nhiều thủ đoạn hóa hồn thành tia cực kỳ tinh diệu.

Viên Minh nhìn mèo vẽ hổ, vận dụng pháp lực thi triển theo phương pháp này đã đến mức hóa linh khí thành tia, pháp lực có khả năng xuyên thấu hơn xa pháp lực bình thường, còn có thêm khả năng khống chế nhất định nữa.

"Được rồi." Viên Minh nói.

Tịch Ảnh thở nhẹ một hơi, mở ra một hộp ngọc màu trắng, bên trong là một hạt đan dược màu đen lớn chừng đầu ngón tay cái, tản ra hào quang đủ mọi màu sắc.

Linh lực chấn động mãnh liệt từ trong đan dược màu đen tản ra lập tức quét qua toàn bộ gian phòng, khiến cả thiên địa linh khí trong không khí cũng kêu vang lên theo.

"Bất Tử tiên đan này, quả thật người thường khó mà thừa nhận nổi a." Viên Minh nhìn đan dược màu đen, thầm than một tiếng.

Tịch Ảnh đưa đan dược vào miệng Tịch Thiến, đan vào miệng tự động tan đi, dung nhập vào khắp cả người Tịch Thiến.

Ầm ầm!

Chấn động pháp lực cực lớn từ trong cơ thể của Tịch Thiến đi dọc theo kinh mạch, như những con sóng dữ dâng lên, nhanh chóng cải tạo thân thể Tịch Thiến, khơi dậy sinh cơ ở những nơi yếu nhược.

Áp lực của Viên Minh đột ngột gia tăng lên. Tuy rằng kinh mạch của Tịch Thiến được hắn dùng bí thuật gia cố nhưng mà dược lực này quá mạnh mẽ, hắn chỉ có thể vội vàng tăng cường thêm sức lực khống chế Bất Tử thụ căn.

Một luồng lực lượng Bất Tử thụ yêu lại được rót vào trong cơ thể Tịch Thiến, miễn cưỡng vượt qua dược lực của Bất Tử tiên đan. Tuy rằng thỉnh thoảng cũng có kinh mạch bị xé nứt nhưng đã nhanh chóng khép lại.

Viên Minh vừa áp chế dược lực Bất Tử tiên đan đồng thời vừa kiểm tra thân thể Tịch Thiến.

Thương thế của Tịch Thiến vẫn nằm chủ yếu ở thần hồn, bị thứ gì đó hủy diệt khiến Nguyên Anh trong thần hồn hầu như hoàn toàn tán loạn không cách nào duy trì cho thân thể vận chuyển bình thường, cho nên mới lâm vào ngủ say.

Mà Nguyên Anh của Tịch Thiến cũng đã bị co rút lại, nhìn qua còn cực kỳ khô kiệt.

Viên Minh cẩn thận cảm ứng thần hồn của Tịch Thiến, khẽ kêu một tiếng.

Thần hồn Tịch Thiến rất yếu ớt, hơn nữa hỗn loạn dị thường, còn chia làm mấy lực lượng công phạt lẫn nhau khiến kia bên trong không ngừng hao tổn và bị suy giảm.

Viên Minh thấy vậy, có chút kinh ngạc.

Dược lực Bất Tử tiên đan nhanh chóng dung nhập vào khắp các nơi trong cơ thể Tịch Thiến, không ngừng tăng cường những nơi sinh cơ yếu ớt. Tiếng tim đập cũng đã mạnh mẽ hơn, nhanh chóng vận chuyển huyết dịch mới đến các nơi trong thân thể.

Pháp lực trong cơ thể nàng cũng được kích phát, bắt đầu chậm rãi lưu động.

Ngoại trừ thân thể cùng pháp lực, còn có một luồng sinh cơ dung nhập vào thần hồn của Tịch Thiến, chữa trị thần hồn bị thương, gia tăng hồn lực.

"Vậy mà có thể chữa trị toàn diện cả thân thể và thần hồn, không hổ danh là tiên đan." Viên Minh tấm tắc.

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua hơn một khắc đồng hồ.

Dược lực Bất Tử tiên đan còn không có suy yếu, thân thể cùng pháp lực của Tịch Thiến cũng đã khôi phục, chỉ là lực lượng hỗn loạn bên trong có thần hồn vẫn còn tồn tại.

Chỉ tăng cường hồn lực của Tịch Thiến mà không thanh trừ lực lượng hỗn loạn này sẽ không cách nào cứu nàng ta tỉnh dậy được, thậm chí còn có tác dụng ngược lại nữa.

Thần hồn Viên Minh bị phong ấn ở bên trong Thâu Thiên đỉnh nên không sử dụng được bao nhiêu thủ đoạn về thần hồn được cả. Hắn suy nghĩ mãi cũng không có cách biện pháp giải quyết nào, còn đang định thương nghị với Tịch Ảnh.

Chỉ thấy hai tay Tịch Ảnh đột nhiên bấm niệm pháp quyết, sau đó đặt lên đỉnh đầu Tịch Thiến.

"Đây là..." Ánh mắt Viên Minh khẽ trợn lên.

Thủ đoạn Tịch Ảnh vừa mới thi triển là Lục Giáp Kỳ Môn của hắn.

Linh quang trong lòng bàn tay Tịch Ảnh lóe lên, lực lượng hỗn loạn trong đầu Tịch Thiến đột nhiên biến mất. Tịch Ảnh lại kêu lên một tiếng, lảo đảo lui về phía sau mấy bước, mũi tuôn ra máu tươi.

Nàng vội vàng khoanh chân ngồi xuống, chỗ mi tâm nổi lên kim quang sáng ngời như ngọn lửa dữ dội thiêu đốt.

"Tịch Ảnh, ngươi..." Viên Minh khẽ biến sắc mặt.

Lực lượng hỗn loạn bên trong thần hồn Tịch Thiến mới biến mất vậy mà đã xuất hiện trong thần hồn Tịch Ảnh.

Thần hồn Tịch Ảnh lập tức trở nên hỗn loạn, hồn lực vốn đã không ổn lại càng thêm nghiêm trọng, toàn bộ thức hải đều bị chấn động.

Nàng khẽ quát một tiếng, thần hồn hóa thành một con Kim Ô lửa cực lớn, quét mạnh ngọn lửa màu vàng đang cuồn cuộn bốc cháy qua, bao trọn lực lượng hỗn loạn này, hung hăng thiêu đốt chúng.

Lực lượng hỗn loạn này dù cứng cỏi nhưng hồn lực Tịch Ảnh đã đạt tới Miên Vu đỉnh phong, ngọn lửa của hồn Kim Ô càng thêm lợi hại nên đã nhanh chóng bị thiêu đốt sạch sẽ.

Đến lúc này nàng mới thở khẽ một hơi, sắc mặt thoáng khôi phục lại.

"Tịch Ảnh, mới vừa rồi là ngươi thi triển Lục Giáp Kỳ Môn? Bộ thần thông này còn có thể dịch chuyển tổn thương?" Viên Minh hỏi.

"Lục Giáp Kỳ Môn là bộ thần thông được ghi chép trong Kim Quỳ thiên thư, tiềm lực sâu không lường được, trước kia ngươi dùng chỉ mới ở tầng da lông mà thôi." Tịch Ảnh xoa xoa mồ hôi trán, đáp.

Viên Minh nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ hứng thú.

Từ sau khi hắn nắm giữ thuần thục Lục Giáp Kỳ Môn rồi cũng không tiếp tục nghiên cứu nữa, không tưởng được thần thông này còn có điểm huyền diệu khác. Sau này có thời gian, hắn phải tranh thủ nghiên cứu lại mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận